Ba người ngồi vào một cái bàn trống làm cho mọi người đều tập trung nhìn về phía họ. Hàn Dương cảm thấy rất không thích không khí kiểu này –“ Tử Kỳ, tôi đã mua đồ ăn cho anh vậy bây giờ tôi có thể đi được không?”
-“ Sao lại đi? Tử Kỳ đã chờ cả một buổi học để được gặp em mà?- Triệu Phong xen vào.
-“ Không dám, em tự biết thân phận của mình, làm sao có thể được đại thiếu gia Tử Kỳ quan tâm được”- Hàn Dương phản bác.
Tử Kỳ im lặng từ nãy tới giờ mới chịu lên tiếng -“ hiệp ước! em nên thực hiện theo đi, khi nào tôi nói em đi thì em mới được đi”
Hàn Dương trừng mắt -“ tôi không quên hiệp ước, nhưng tôi là người, vì vậy cũng cần có khoảng riêng tư, không phải vì bản hiệp ước đó mà ngoại trừ lúc học và lúc ngủ là phải nhìn thấy anh. Anh không thấy phiền phức à?”
-“ Không, tôi cảm thấy rất thoải mái”
-“ Anh…”- Hàn Dương tức giận.
-“ Thôi nào, tại sao hai người cứ ngồi với nhau một lúc là xảy ra cãi cọ vậy, ăn đi nào” – Triệu Phong giải vây.
-“ Tôi không thể ngồi đây thêm một phút nào nữa, tôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ là mua đồ ăn cho anh, vì vậy tôi có quyền đi. Tạm biệt” – Hàn Dương cất bước đi.
-“ Cô dám đi?”- Tử Kỳ trừng mắt nhìn Hàn Dương đi.
Hàn Dương nghe thấy nhưng mặc kệ hắn, quyết không dừng bước. Tử Kỳ định đuổi theo nhưng đã bị Triệu Phong ngăn lại vì vậy đành phải ngồi xuống ăn mà tâm trạng cực kì không vui.
-“ Tử Kỳ à, tớ thấy Hàn Dương nói đúng đó, chẳng lẽ cậu muốn bên cạnh nàng / giờ sao?”- Triệu Phong châm chọc.
Tử Kỳ chột dạ cảm thấy hình như mình muốn vậy thì phải, vì thế im lặng tiếp tục ăn mà không hề biết sắc mặt của mình có chút đổi sắc.
Triệu Phong nhìn thấy Tử Kỳ đỏ mặt, hắn cảm thấy rất đắc chí và cảm thấy đây đúng là một cảnh tượng hiếm có. Lý Tử Kỳ- đại ca của trường Tây Du cũng có lúc đỏ mặt vì con gái, nếu mọi người mà biết chắc đây sẽ trở thành tin hot trong cả năm học mất.
Hàn Dương quay trở lại khu căn-tin đã thấy mọi người chào đón bằng ánh mắt hằn học. Cuộc sống của nàng thật sự u ám nhất từ trước tới nay,nàng bắt đầu hối hận về việc đi tới ngôi trường nàyhọc. Nếu biết trước ngôi trường nhỏ bé này cũng giống như những ngôi trường khác thì nàng đã không tốn công cải trang đến đây học.
Lại một ngày học chậm rãi qua đi, Hàn Dương ra khỏi trường mà không thấy oan hồn bất tán của Tử Kỳ đâu nên nàng thở phào nhẹ nhõm, vậy là không bị hắn ám ảnh trên đường về.
Tới nhà, Hàn Dương đã thấy Hoàng Thiên và Minh Minh ngồi ăn hoa quả và nói chuyện chờ mình. Hai người đang trò chuyện sôi nổi thấy Hàn Dương về liền dừng lại.
-“ Dương, về rồi à? Làm tụi này chờ từ nãy tới giờ”- Minh Minh chạy đến bên Hàn Dương vui vẻ hỏi chuyện.
-“ Ừ, giờ mới được về”- Hàn Dương trả lời với vẻ mặt mệt mỏi.
Minh Minh và Hoàng Thiên đều cảm thấy Hàn Dương có điểm khác lạ. Hai người nhìn nhau sau đó đi đến ngồi cạnh Hàn Dương.
-“ Dương Dương, cậu sao vậy? Nhìn ủ rũ thế? Hàn Dương nghịch ngợm của mình đâu rồi?”- Hoàng Thiên lên tiếng.
Hàn Dương không đáp, chỉ chậm rãi nhìn Hoàng Thiên và Minh Minh một cái sau đó gọi bà Vương lấy cho một ly nước và uống.
-“ Dương, có chuyện gì nói cho tụi này biết đi, rồi cùng nhau giải quyết. Trần Minh Minh này không tin ko có gì không giải quyết được hết.”- Minh Minh đứng lên cao giọng.
-“ Haizz, cho dù là cậu cũng không giải quyết được đâu, thôi đi.”- Hàn Dương trả lời-“ Các cậu đến đây có việc gì không? Rủ mình đi chơi à?”
-“ Trời ơi, Hàn Dương! Không lẽ cậu quên hôm nay là ngày gì sao? Hôm nay là sinh nhật Mỹ An mà”- Minh Minh tròn mắt nói.
Hàn Dương ngẩn ra một lúc rồi giật mình đứng dậy-“ Thôi chết, mình quên mất, hai cậu ngồi chờ mình một lát, mình lên chuẩn bị rồi xuống liền”.
Hàn Dương nói xong cất bước chạy. Minh Minh và Hoàng Thiên ngồi trên ghế thở dài. Một nhóm bốn người bạn thân thiết từ lâu, vậy mà Hàn Dương có thể quên sinh nhật của một người được. Mỹ An mà biết nhất định sẽ nổi trận lôi đình, vì trong bốn người Mỹ An được biết đến là sành điệu và nóng tính nhất.
Sau một hồi chờ đợi, Hoàng Thiên và Minh Minh đã thấy Hàn Dương thay đổi, trở lại là một cô tiểu thư giàu sang quyền quý. Hàn Dương diện chiếc váy hiệu Chanel màu trắng, chiếc váy nhẹ nhàng thanh thoát làm nổi bật lên dáng vẻ của Hàn Dương, trông nàng lúc này tựa tiên nữ giáng trần làm cho hai người ở phía dưới ngẩn ra một lúc.
-“ Dương, mình không biết là cậu rất hợp với màu trắng đó nhé, nhìn cậu bây giờ thật giống tiên nữ, mình là con gái mà còn thấy cậu đáng yêu nè” – Minh Minh sáng mắt nhìn Hàn Dương một lần nữa.
Nghe thấy câu nói của Minh Minh, Hàn Dương mỉm cười –“ Thôi đi, mình không thích làm tiên nữ đâu, thật phiền phứ, lại không được tự do, nếu cho mình lựa chọn giữa việc trở thành tiên nữ và yêu tinh, mình sẽ chọn làm yêu tinh, tự do tự tại không phải tuân theo bất kì luật lệ nào, thật là thích”.
Minh Minh cũng làm ra vẻ đồng ý –“ Phải, bây giờ mình nhìn lại thì thấy cậu đúng là giống hồ ly tinh hơn là tiên nữ, haha”.
-“ Không đúng, Dương Dương của mình xinh đẹp như tiên nữ vậy, ko phải hồ ly”- Hoàng Thiên phản bác.
-“ Tiểu Thiên, cậu có thể bỏ cái giọng sở hữu đó đi được không? Mình là Hàn Dương chỉ của Hàn Dương, không phải của ai khác nữa.”- Hàn Dương lạnh lùng nói.
Nghe xong Hoàng Thiên giả bộ đau lòng – “ Dương Dương, từ nhỏ tới giờ mình chỉ thích mỗi mình cậu thôi, tại sao cậu cứ luôn lấy dao đâm vào trái tim thủy chung của mình vậy?”.
-“ Trái tim thủy chung? Haha, Hoàng Thiên ơi, cho mình hỏi, cậu chỉ yêu Hàn Dương thôi hả? vậy thì những cô nàng đang xếp hàng chờ cậu dẫn đi chơi kia là gì của cậu? Đừng nói đó chỉ là bạn thôi nhé, không ai tin đâu”- Minh Minh thay Hàn Dương trả đũa.
Hàn Dương và Minh Minh bây giờ ở cùng một chiến tuyến đánh lại Hoàng Thiên. Hoàng Thiên thấy mình không thể phản bác lại hai cô nàng nên đành phải ngậm miệng chịu đòn.
-“Mỹ An hẹn tụi mình mấy giờ đến?”- Hàn Dương lên tiếng.
-“ h tại nhà hàng Bách Kỷ của nhà nó. Hôm nay Mỹ An để nguyên một tầng trống tổ chức sinh nhật đó”- Minh Minh cao hứng.
Ngó thấy bây giờ còn sớm, mà Hàn Dương còn chưa mua quà nên đề nghị Hoàng Thiên chở mình và Minh Minh đi mua. Ba người vào siêu thị thời trang, Mỹ An là một tiểu thư sành điệu, vì vậy Hàn Dương nghĩ cô nàng chắc chắn thích quần áo hay phụ kiện kèm theo. Sau một hồi tìm kiếm, Hàn Dương cùng Minh Minh cũng tìm được một chiếc túi xách LV màu tím rất sành điệu, Hàn Dương quyết định mua cái này làm quà sinh nhật cho Mỹ An.