Lâm Lâm chống tay, không lộ ra vẻ gì dịch vào trong một chút.
Mặc dù anh không nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Hạ Châu, nhưng cảm giác như lưng bị kim chích thật sự rất mạnh, lúc này Hứa Hạ Châu đang nhìn chằm chằm vào anh.
Vào một đêm yên tĩnh, một Omega đang tới chu kỳ nhiệt và một Alpha đang ở chung một phòng, Lâm Lâm ngẫm nghĩ, da đầu tê dại.
Anh căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng, túm chắn kéo lên người.
Đúng lúc này, Hứa Hạ Châu bỗng nhiên ngồi xổm xuống, động tác này khiến Lâm Lâm sợ tới mức sởn gai ốc, chăn bị kéo vứt ra sau, anh vội vàng lùi ra sau, lùi đến khi lưng đụng vào vách tường không lui được nữa.
“Anh, anh Hứa, anh bĩnh tĩnh lại…” Lâm Lâm vươn tay, ngăn cách hai người ở khoảng cách an toàn, đầu ngón tay run rẩy.
Hứa Hạ Châu ném bình xịt trong tay đi, nhanh chóng nhảy lên giường, chui vào chăn, nằm nghiêng nhìn Lâm Lâm.
Bình xịt rơi xuống sàn vang lên tiếng ping-pong, lăn một hồi lâu đến khi va vào góc tường mới dừng lại. Trong khoảng thời gian này, hai người đều duy trì tư thế kỳ lạ, không ai nhúc nhích.
Tầm mắt Hứa Hạ Châu từ mặt Lâm Lâm dời xuống cổ. Y không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, đầu óc y như dừng suy nghĩ, chỉ còn một suy nghĩ trong đầu thôi thúc y cắn vào miếng thịt đó.
Ở cự ly gần, Lâm Lâm có thể cảm nhận được cảm xúc của Hứa Hạ Châu, anh không nói một lời, rút tay trái ra đặt lên cổ mình, giọng nói run rẩy cố gắng vùng vẫy lần cuối.
“Anh ơi, biển khổ vô biên quay đầu là bờ, buông dao xuống đất…” Anh nhìn Hứa Hạ Châu ngày càng đến gần, đưa tay về phía mình, rốt cuộc không bình tĩnh được nữa, hét to một câu, “Anh đừng lại đây!!”
Sau đó anh bị Hứa Hạ Châu nắm bả vai lật người lại, gáy hoàn toàn bị lộ trước mắt Hứa Hạ Châu.
Hơi thở nóng bỏng m ơn trớn gáy anh, từng cọng lông trên làn da dựng lên, anh có thể cảm nhận được Hứa Hạ Châu đang áp chóp mũi vào tuyến thể nhạy cảm và mỏng manh của mình, nhẹ nhàng cọ hai lần.
Lâm Lâm áp trán vào tường, lấy tay che miệng không phát ra tiếng, cả người run rẩy.
Bị Pheromone chi phối là tuyệt đối, bất kể là Alpha hay Omega.
Khoảnh khắc cơ thể họ tiếp xúc với nhau, cả hai đột nhiên tỏa ra pheromone dày đặc đều là vô thức.
Đôi mắt Lâm Lâm bắt đầu ngấn lệ, tiếng răng va vào nhau liên hồi có thể nghe thấy. Trong lúc hoảng hốt đầu hiện lên rất nhiều hình ảnh, anh hơi sợ hãi, lại hơi chờ mong, thậm chí có hơi vội vàng.
“Anh muốn cắn một cái.” Hứa Hạ Châu hỏi, “Được không?”
Đánh dấu tạm thời là phương pháp khả thi nhất, trong lòng Lâm Lâm cũng rõ ràng. Câu hỏi của Hứa Hạ Châu xưa nay không phải dò hỏi, cho nên anh im lặng, ngầm đồng ý.
Nhưng ngoài ý muốn là Hứa Hạ Châu lại không nhúc nhích.
Hơi thở phả ra từ môi và răng rõ ràng đến mức Lâm Lâm có thể cảm giác môi của Hứa Hạ Châu gần như chạm vào cổ mình.
Hứa Hạ Châu kiên nhẫn, hỏi lại: “Được không?”
Lâm Lâm hồi hộp đến mức tim đập loạn xạ, hai chân co quắp, ngay cả ngón chân cũng co lại.
Anh ngừng thở, im lặng hai giây, sau đó khẽ đáp một tiếng thật nhỏ, nhưng Hứa Hạ Châu ở phía sau anh lại nghe rất rõ ràng.
Da thịt trên cổ bị cắn rách, Hứa Hạ Châu như đã chờ đợi rất lâu, trong động tác lộ ra vẻ sốt ruột chưa từng thấy.
Pheromone Alpha liên tục được rót vào tuyến thể, hai tay Lâm Lâm nắm chặt thành nắm đấm, nước mắt không tự chủ được trào ra từ hốc mắt.
Cả quá trình kéo dài rất lâu, dòng máu kích động sau khi được xoa dịu dần dần bình tĩnh lại, mùi pheromone của hai người hòa quyện trong không khí.
Hứa Hạ Châu giơ tay lên, dùng ngón tay ấn lên hai dấu răng, sau đó vươn ngón trỏ chọc lên vai Lâm Lâm hai cái.
Lúc đầu Lâm Lâm không hiểu Hứa Hạ Châu có ý gì, anh mở to hai mắt sững sờ nhìn vách tường vài giây. Lát sau Hứa Hạ Châu vươn tay, lại chọc thêm hai cái.
“?” Lâm Lâm xoay người, đối mặt Hứa Hạ Châu.
Vì thế anh trơ mắt nhìn Hứa Hạ Châu ngày càng đến gần, trên mặt bỗng xuất hiện cảm giác ấp áp lại khô ráo. Lâm Lâm sửng sốt một lúc lâu, mới hiểu Hứa Hạ Châu vừa hôn lên má mình một cái.
Sau khi ý thức được chuyện này, nhiệt độ vất vả mới lắng xuống lại nhanh chóng lan rộng từ khu vực nhỏ đó. Cả khuôn mặt Lâm Lâm đỏ bừng, may mà Hứa Hạ Châu không nhận ra.
Chuyện này, ý gì vậy…
Đánh dấu tạm thời còn tặng đồ dùng thử nữa à…
Hai đôi mắt Lâm Lâm và Hứa Hạ Châu chạm nhau, hai người gần nhau, nương theo ánh sáng lờ mờ có thể nhìn rõ. Nhưng Hứa Hạ Châu vẫn không phản ứng, giống như người làm chuyện vừa rồi không phải y.
Anh hơi tức giận, việc này có khác gì đem con bỏ chợ?
Lâm Lâm mím môi suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên ngẩng đầu kề sát khuôn mặt Hứa Hạ Châu, đáp lễ một nụ hôn ở chỗ tương tự. Anh không biết dây thần kinh nào của mình bị đứt, hoặc có thể là do ở bên Hứa Hạ Châu đã lâu, nên mặt mình ngày càng dày, sau khi hôn, trong lòng anh dâng lên một cảm giác khái cảm khi báo được thù.
Cái này gọi là ăn miếng trả miếng, sẽ khiến người ta cảm nhận được sự bất ngờ.
Nhưng Hứa Hạ Châu xưa nay không phải người bình thường, y nâng cổ tay Lâm Lâm lên, kéo ống tay áo ngủ của đối phương lau mặt mình mấy lần, trong động tác tỏ vẻ hơi chán ghét.
Lâm Lâm: “…”
Sao trên đời này lại có những người có mạch não kỳ lạ vậy nhỉ?
Trong khi anh còn đang cảm khái tính đa dạng của con người, Hứa Hạ Châu đã bắt đầu di chuyển.
Lâm Lâm trừng mắt chú ý mọi hành động của Hứa Hạ Châu, dù sao thì người này luôn làm mọi việc một cách bất ngờ.
Quả nhiên, Hứa Hạ Châu đưa tay giữ chặt cằm Lâm Lâm, di chuyển cổ tay qua lại quan sát hai bên trái phải, không để ý đến ánh mắt đề phòng và kinh ngạc của Lâm Lâm, tìm vị trí thích hợp dùng miệng hành động.
Câu hỏi buột miệng bị chặn lại, lần này Hứa Hạ Châu không hôn lên mặt.
Lâm Lâm sợ tới mức quên cả hít thở, sau khi thích ứng với ánh sáng lờ mờ trong phòng, anh thực sự có thể nhìn thấy lông mi Hứa Hạ Châu.
Sau lưng có cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ, eo và bụng bắt đầu run lẩy bẩy.
Ngón tay Hứa Hạ Châu dời từ cằm ra sau gáy, cuối cùng vuốt v e tuyến thể nhô lên của Lâm Lâm, đầu ngón tay di chuyển liên tục lên hai dấu răng.
Âm thanh ngắn ngủi phát ra từ khe hở giữa môi răng, Lâm Lâm vươn tay cầm cổ tay Hứa Hạ Châu, nhắm mắt lại.
Ôi chuyện này, anh thật sự không thể hiểu được……
—————————————————————————————— đường phân cách kéo rèm ——————— ———————————————————————
————–—————–
Xe chấn của mấy chị đây
–