Người dịch: RavineTừ sau khi biết trong cơ thể này tồn tại hai nhân cách, cậu luôn có thể phân biệt rõ ràng.
Bàn tay chuyên dùng để điều khiển những vũ khí tinh vi và chiến đấu lúc này đang cầm bộ phận sinh dục của cậu nhẹ nhàng vuốt ve, xoa nắn, thực giống như gáo vàng múc nước giếng, rõ ràng không phải cực kỳ thành thục, nhưng vẫn khiến cho Trình Cẩn chịu không nổi.
Bộ phận sinh dục sưng to đến cực điểm, giống như có thể sắp bắn ra bất cứ lúc nào, chưa đầy hai phút chất lỏng trong suốt đã tràn ngập quy đầu, ngay cả ngón tay của đối phương cũng bị dính bẩn.
Nếu là thủ dâm với “Lục Đào kia” ở tư thế này, chắc chắn Trình Cẩn cả người sẽ dựa dẫm vào anh, mềm mại đòi hôn, nhưng đối với người chồng thực sự của mình cậu không làm được.
Cả cơ thể cậu gần như đứng thẳng, tựa hồ cũng không dám dựa vào cánh tay người kia, chứ đừng nói đến là yêu cầu người kia hôn mình.
Nhưng ngay cả như vậy, cậu rất nhanh đã bắn ra.Lúc bắn ra, đầu óc Trình Cẩn trống rỗng, dù cắn chặt môi vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ tràn ra.
Cậu thực sự đã lâu không có phát tiết, từ khi rời khỏi anh, dục vọng dường như cũng xa rời cậu, hơn bốn mươi ngày qua cậu cũng chưa từng thủ dâm, cho nên lần này phải bắn đến bảy tám phát mới xong, trong không khí rất nhanh đã tràn ngập mùi vị tinh trùng thoang thoảng.
Sau khi bắn ra hết, Trình Cẩn gần như kiệt sức, cả người mềm nhũn ngã ra phía sau rồi được Lục Đào ôm chặt.
Cơ thể cậu cứng đờ vì sợ hãi, vốn dĩ đang muốn mau chóng ổn định ngồi xuống rồi lui ra sau, nhưng một vật cứng đập mạnh vào mông khiến cậu quên mất dự định này.
Thật là ...!kỳ lạ, Lục Đào thực sự cũng có ham muốn với cậu? Mặc dù trong quá khứ cậu có thể cảm nhận được điều này, bọn họ kết hôn bảy năm, dù chỉ gặp nhau vài lần, mỗi lần gặp nhau cũng đều làm chuyện kia, nhưng cậu luôn cho rằng dục vọng của chồng mình chỉ là thụ động.
Dù sao thì đàn ông là giống động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới nên rất dễ bị kích thích, chỉ cần xem những hình ảnh hoặc video khiêu dâm, thậm chí nếu nhìn thấy một phụ nữ xinh đẹp lộ đùi trên phố thì cũng có thể sẽ mau chóng cương lên, cho dù thực sự không hề yêu người phụ nữ kia.Mà những dục vọng trước đây của Lục Đào đối với cậu, Trình Cẩn nghĩ rằng tất cả đều là do cậu chủ động câu dẫn.
Vậy mà không ngờ rằng khi cậu không chủ động dụ dỗ thì đối phương vẫn nảy sinh ham muốn với cậu.
Như vậy lẽ nào anh cũng có một chú thích mình sao?Trình Cẩn trong lòng rất vướng víu, nhưng không dám hỏi, đến lúc nhận ra đối phương không làm gì cả, cơ thể cậu khẽ động, nhỏ giọng hỏi:"Có muốn ...!em cũng giúp anh không?""Không cần."Lần này Lục Đào trả lời rất nhanh, sau đó anh lau người cho Trình Cẩn trong bóng tối rồi mới bật đèn lên.
Ngay khi đèn bật sáng, Lục Đào đã rời khỏi giường, chỉ để lại một bóng lưng cho Trình Cẩn.
Trình Cẩn thất thần mất một lúc, sau đó bắt đầu mặc quần áo vào.Lục Đào bước vào phòng tắm, lúc đi ra, chỗ phồng lên đã giảm mất một chút.
Trình Cẩn tâm trạng phức tạp, không khỏi nhìn chằm chằm vào anh, lúc cậu đang suy nghĩ lung tung chuyện gì đó, đột nhiên Lục Đào nói: "Anh không có tự giải quyết."Trình Cẩn sững sờ.
Lục Đào nhìn cậu, nói tiếp:"Chờ em ổn định rồi mới làm.
Anh đã tra rồi, thời điểm tốt nhất để quan hệ khi mang thai là sau tháng.
Lúc trở về sẽ đưa em đi kiểm tra chính xác để biết thời điểm em hoài thai”.Anh ngừng một chút, "Tốt hơn hết là nên nghe theo lời khuyên của bác sĩ."Sau khi hiểu được ý tứ trong lời nói của anh, khuôn mặt Trình Cẩn đỏ bừng vì xấu hổ, cậu thì thào: "Em, em không có ý đó..."Lục Đào nhìn cậu, "Vậy bây giờ em đã hiểu chưa?""Hiểu gì cơ?""Anh đến đây để tìm em và đưa em về.
Anh không muốn ly hôn với em, cũng mong rằng chúng ta có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này."Giọng điệu của người đàn ông rất bình tĩnh, chỉ là thiếu chút lãnh đạm như trước, nhưng thái độ trong câu nói vẫn như trước khiến Trình Cẩn không tìm thấy bất kỳ kẽ hở nào, cũng không thể khiến cậu cảm thấy vui vẻ.
Cũng giống như hành vi của anh, vẫn chỉ là vì làm tròn trách nhiệm.Trình Cẩn cầm chăn bông do dự một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: "Lục Đào, anh có thích em không?"Lục Đào nói: "Anh thích."Câu trả lời bất ngờ khiến Trình Cẩn kinh ngạc.
Mặc dù cậu vẫn chưa cảm nhận được tình cảm của đối phương, nhưng cậu biết rằng chồng mình, vị thượng tướng đại nhân được người người hoan nghênh, sẽ không bao giờ nói dối đối với vấn đề này.Mặt cậu nhanh chóng đỏ lên, thì thào nói: "Thật sao? Em, em chưa bao giờ cảm thấy ...!Em vẫn luôn nghĩ rằng anh rất ghét em..."“Cũng phải thôi.” Lục Đào thẳng thắn trả lời, “Những việc em gây ra trong quá khứ quả thực khiến người chán ghét.”Trình Cẩn hơi buồn.
"Nhưng em thích anh cũng là thật."Cuối cùng giữa bọn họ cũng có chút thoải mái, thái độ trả lời của anh cũng không còn cứng nhắc nữa, bởi vì khi nói đến đây, anh đã quay mặt đi chỗ khác, có vẻ khá ngại ngùng, "Em có vẻ ngoài cực kỳ mê hoặc, lần đầu tiên em bước về phía anh, lúc ấy anh nghĩ rằng mình đã gặp được một thiên thần nhỏ ”.(Mất hôm không đăng được chương mới nào do mình vừa dự lễ tốt nghiệp đại học vừa lo ôn thi cho kì kiểm tra nội bộ công ty :))) Đi làm thực sự mệt mỏi, mỗi ngày chỉ có thể ra chương.
Với lại bây giờ tình cảm của vợ chồng Đào Cẩn cũng sắp ổn định, mình sẽ ra xen kẽ giữa Đơn xin ly hôn và Quân sủng nan vi, hôm nay ra chương ĐXLH thì mai ra chương QSNV, đại loại vậy :))) Hy vọng mọi người ủng hộ!).