Di động trên xe bỗng nhiên vang lên, bên trong truyền đến một giọng nữ: "Quên nhắc nhở, trước khi về nhà dẫn Cố Tiểu Ngải đi mua đồ dùng cá nhân."
Nghe thế Cố Tiểu Ngải liền sửng sốt, hắn tới công ty điện ảnh và truyền hình thật là vì cô sao?
Ở biệt thự Lệ gia, cô dùng vật dụng cá nhân đều là duy nhất, hắn muốn dẫn cô đi mua cái mới?
"Ba ——"
Lệ Tước Phong cầm điện thoại ném mạnh ra ghế sau, cả người lửa giận càng sâu.
Động một chút liền chọc hỏa đến vị chúa này, hẳn là chuyện tối kỵ đi?
"Còn đi mua đồ sao?" Cố Tiểu Ngải cố ý nói giọng dịu dàng, trên mặt biểu hiện cô đã ăn năn rồi.
Tuy rằng cô không cảm thấy mình làm sai cái gì, nhưng lại nhịn xuống, đối với cô không có hại gì cả.
Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm về phía cô, đem cô kéo mạnh vào trong lòng, một hơi hôn môi lưỡi của cô. Giống như nuốt hết.
Hôn vội vàng mà lại bá đạo.
Hắn không hút thuốc lá, nhưng Cố Tiểu Ngải lại nghe thấy mùi, là hơi của Liễu Tử Mật, ý tưởng này làm lòng cô muốn buồn nôn, hai tay để trên lồng ngực hắn muốn tách khoảng cách của hai người ra, lại bị hắn ôm càng chặc hơn.
Loang loáng tia chớp hiện lên.
Cố Tiểu Ngải kinh ngạc nhìn trong tay của hắn một máy chụp ảnh, theo bản năng muốn giật lấy.
Lệ Tước Phong một tay ngăn cô, một tay chuyển nhanh giữa các tấm hình, sắc mặt khó hiểu, "Cô chụp tôi cùng Liễu Tử Mật làm gì?"
Đáng chết, bị phát hiện rồi.
"Tuấn nam mỹ nữ, treo trên tường phòng tắm thưởng thức." Cố Tiểu Ngải ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói.
Lệ Tước Phong đáy mắt tối sầm lại, hiện lên ánh lửa.
Cố Tiểu Ngải chuyển ngữ điệu, vẻ mặt ác độc nói, "Mỗi ngày đi tắm dùng kim đâm Liễu Tử Mật."
Đồng thời liếc hắn!
. . . . . .
Đáp án này tựa hồ làm cho Lệ Tước Phong hài lòng, trên mặt lạnh lùng nhưng gợi ra ý cười.
"Đem cái này treo trong phòng tắm." Lệ Tước Phong đem máy chụp ảnh để tới trước mắt cô, là ảnh chụp hắn vừa mới ôm cô hôn sâu, trừ bỏ cô hơi hơi nhăn mặt lại, ảnh chụp này thoạt nhìn hai người giống như tình nhân thật sự.
Cố Tiểu Ngải mang máy chụp hình lấy về phía mình, quả nhiên, ảnh chụp hắn cùng Liễu Tử Mật thân mật đều bị xóa . . . . . . Tin tức đại độc nhất vô nhị của cô, lại mất đi như vậy. . . . . .
Thật sự là khóc không ra nước mắt.
"Tôi dẫn cô đi mua đồ." Đem máy chụp ảnh quăng đến một bên, Lệ Tước Phong khởi động xe thể thao, một tay nắm tay lái một tay ấn tay cô, đầu ngón tay ở trong lòng bàn tay mềm mại của cô trêu chọc .
Tính tình của nam nhân này. . . . . . trở mặt so với trời tháng sáu còn nhanh hơn.
Cố Tiểu Ngải đối với Lệ Tước Phong lại có một cái nhìn mới.
Liễu Tử Mật còn cùng hắn qua lại một năm, cô khó có thể tưởng tượng Liễu Tử Mật là sống như thế nào.
Lệ Tước Phong dẫn cô tới một cửa hàng lớn bán đồ dùng cá nhân mới mở, đúng lúc bà chủ đang có nhiều khách, dáng người Lệ Tước Phong cao ngất, khuôn mặt anh tuấn liên tiếp đưa tới ánh nhìn chăm chú của nhiều người.
"Oa. . . . . . anh kia thật đẹp trai!"
"Có phải là ngôi sao không?"
"Chưa tùng thấy người này trên tivi nha. . . . . ."
"Chúng ta đi qua xin chữ ký đi?"
"Tôi không dám đâu. . . . . . cô xem bên cạnh anh ấy còn có bạn gái kìa."
. . . . . .
Vài nữ sinh trung học mặc đồng phục theo sát bọn họ, thỉnh thoảng phát ra tiếng than sợ hãi. . . . . .
Cố Tiểu Ngải chưa từng bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác giống như con khỉ ở vườn bách thú bị xem xét, nhất thời có chút không thoải mái.
Lệ Tước Phong lại dường như hoàn toàn không phát hiện gì, đẩy xe mua sắm không ngừng lấy vài thứ từ trên xuống dưới, cuối cùng còn công khai đứng ở khu hàng hóa tình thú cho người lớn. . . . . .
". . . . . ."
Cố Tiểu Ngải rất muốn làm bộ không biết hắn.
Thừa dịp Lệ Tước Phong chăm chú lựa chọn thì Cố Tiểu Ngải lặng lẽ lui ra phía sau vài bước, xoay người yên lặng đi nơi khác.
Trong khu sách, tốp năm tốp ba đứng đọc sách, mắt Cố Tiểu Ngải đầu tiên liền nhìn đến cuốn《Kinh đô nghệ thuật》trên giá sách.
Bên tai giống như vang dội âm thanh của thiếu niên, "Ngải Ngải, Paris là kinh đô nghệ thuật, em không phải muốn học đạo diễn sao? Anh cùng em đi học."
Anh cùng em đi học.
Nhiều hứa hẹn ngọt ngào, Sở Thế Tu, anh còn nhớ không?
Không nhớ cũng không còn quan hệ, thật sự không quan hệ, tốt nhất nên quên cô đi.
Lấy cuốn《 kinh đô nghệ thuật》lật xem ảnh chụp phong cảnh bên trong, nhiều cảnh đẹp, rất nhiều nơi đều là Sở Thế Tu kể qua cho cô nghe.
Cô từng. . . . . . chờ mong đi Paris như vậy, cùng Sở Thế Tu đi cùng nhau.
"Tổng giám đốc, hiện tại thị trường thứ hai đang cho thuê, có rất nhiều sản phẩm đều tích cực liên hệ cùng chúng ta, tình hình tiêu thụ rất tốt."
"Ừ, các sản phẩm trong cửa hàng của Sở thị phải được tuyển chọn một cách nghiêm khắc, trước tiên đưa phương án cho tôi xem qua."
"Tổng giám đốc."
. . . . . .
Một giọng nam dịu dàng ở khu sách im lặng vang lên.
Cố Tiểu Ngải ngơ ngác xoay người, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi mặc tây trang đang đi tới hướng này, dọc theo đường đi nói chuyện công việc, áo sơmi đơn giản cùng quần dài, phô ra dáng thon dài của nam nhân trẻ tuổi.