Tất cả ngồi im, không ai dám đứng dậy hay phát biểu chỉ lặng lẽ quan sát cô gái đang hoạt động hết công suất ở trên kia, đóng thầu rồi, cô ta còn định làm mánh khóe gì nữa để lách luật đây mà hoạt động liên tục như thế.
Thời gian cứ tích tắc trôi đi.
Khuôn mặt ngấm rượu phơn phớt hồng, xinh đẹp, hấp dẫn một sự cuốn hút vô cùng lớn và đầy tự tin của sự từng trải, những người phía dưới ngồi nhìn cô và chợt nhận xét, quả là ngài Carter có con mắt nhìn, rõ ràng nhìn cô cuốn hút thân thiện hơn Theron rất nhiều, tiếc là đã có chồng, có lẽ vì thế mới khiến ngài Carter khó chịu, liệu có chuyện bất ngờ không nhỉ, nhưng cô không có thời gian để ý, ba mươi phút sau, mắt cô bắt đầu lờ đờ và nóng nổi:
- Một.
Tìm một luật sư giỏi, có sức thuyết phục cao khi đi nộp hồ sơ.
Hai.
Chúng ta sẽ dịch chuyển địa điểm nộp hồ sơ, giám sát họ thực hiện, đừng để sai sót như vừa rồi, còn hai tiếng nữa hết thời gian nộp.
Ba.
Tìm một IT độc lập kiểm tra lại mail đó, chắc chắn có vấn đề.
Bốn.
Tìm kẻ chịu trách nhiệm khi định phá hoại dự án này, dù là việc công hay việc tư.
- Mọi người sững sờ nuốt từng lời cô nói.
- Tôi giải thích để mọi người hiểu.
- Cô uống một hơi cốc nước, lạnh như băng nhưng tỉnh táo và khiến cô bị ho ngay lập tức.
Hanse đưa cô chiếc khăn tay, anh ngồi phía sau nắm chặt tay vào thành ghế lo lắng.
Cô không uống nước lạnh, anh vẫn nhớ là như thế, như mới ngày hôm qua, cô chưa từng bị ho, cơ thể cô nhỏ nhắn nhưng không bao giờ bị bệnh gì, chỉ có..
những thứ anh làm tổn thương cô..
- Có một cách lách luật ở đây, đó có thể là lý do vì sao thời gian nộp hồ sơ và thời gian mở thầu lại cách nhau xa như thế.
- Thư mời đấu thầu chỉ nói là nộp hồ sơ trước hai mươi giờ ngày // cho tập đoàn X mà không nói địa chỉ là ở đâu.
Không cần biết đây là sai sót khâu ra đề hay là cách để họ cố tình chỉ cần biết đó là vận may của chúng ta, luật sư cần làm rõ khái niệm này nếu bị gây khó, tức là sẽ nộp hồ sơ tại bất kỳ công ty nào trên mọi vùng lãnh thổ miễn là thuộc về tập đoàn X và trong khung thời gian quy định.
- Tôi đã rà soát lại toàn bộ chỉ có một khu vực chúng ta và họ có chung công ty là phù hợp với điều kiện để nộp hồ sơ, và kéo dài được thời gian, dữ liệu trên máy anh..
Chưa nói được hết câu, cô rũ người ra đằng sau ngất xỉu ngay tại chỗ, và gây nóng mắt hơn cả là chồng sắp cưới của Theron nhanh như cắt đứng dậy đỡ kịp và bế cô lên, bỏ mặc phía sau tất cả sự sững sờ của mọi người đưa cô vào phòng làm việc của mình để nghỉ ngơi, chỉnh cho cô ngay ngắn để ngủ, tần ngần ngắm nhìn cô sau bao năm tháng đã qua, anh cúi xuống hôn đôi môi cô, lúc nào cũng cảm giác y như thế, từ cảm nhận của đôi môi đến trái tim, anh run rẩy.
Anh vẫn luôn khao khát cô, anh vẫn luôn yêu cô..
Nén thở dài, đứng dậy và ra lệnh cho Tony sau đó mới bước sang phòng họp.
- Hanse giám sát mọi việc và báo cáo tường tận cho tôi.
Giải tán.
- Tại sao anh bế cô ta, tại sao anh đưa cô ta vào phòng làm việc, giờ anh định vào đó tiếp ư? - Theron rít lên đầy khó chịu.
- Anh về phòng lấy máy rồi sang đây ngồi.
Em xuống đi.
- Anh có nghĩ mặt mũi em hôm nay trước bao người như thế nào không?
- Đừng nói nữa, để anh tập trung hết giờ chúng ta đi.
Anh không nói gì nữa và nhíu mày quay ghế lại nhìn xuống dưới đường xa tít xa, vô vọng, như chính anh đang nhìn cô vậy, ngay trước mặt mà không được chạm vào.
Theron tức tối bỏ đi xuống nhà, liếc vào phòng làm việc của anh, nơi đó luôn có hai vệ sỹ canh cửa, và giờ này có một mối bận tâm của cô đang trong đó.
Cô gái này hẳn là người quen cũ của anh, nhưng sao hai năm nay cô không biết tí gì về người này, tự nhiên về đây lại gặp phải, chả nhẽ là người yêu cũ.
Đội vệ sỹ này không moi được tin gì dù nhiều lần cô ta đã thử nhiều cách, họ là những con người cũ bao năm gắn bó với Carter, trung thành không hé răng một lời.
- Hồ sơ nộp xong rồi.
- Hanse lên báo cáo.
- Họ ngạc nhiên về việc chúng ta nộp muộn như thế, có vẻ họ rất hài lòng về lời lý giải và nhận ngay mà không ý kiến gì.
- Cô ấy vẫn giỏi như năm nào.
- Vincent cứ tần ngần bên cô không chịu đi ra, vừa lo lắng vừa luyến tiếc không được ở cạnh cô lúc này.
- Cậu đừng làm khó cho cô ấy.
- Nhiều lời.
Anh cau có và bước vào, cô nằm đó ngủ ngon lành say sưa, vẫn dáng người nằm xoài ôm lấy gối ôm khi không có anh bên cạnh, giá mà được quay ngược về sáu năm trước anh sẽ giám sát cô triệt để không thể để cô trượt khỏi tay anh thế này, giờ đây chỉ còn là tiếc nuối, hối hận.
Suốt bao năm qua, đêm nào anh cũng trách bản thân không bao bọc được cô, không bảo vệ được cô, để cô đi mất, anh hận cô đã làm tim anh tan nát, anh lại cũng yêu cô vô cùng vì cô là người đặc biệt nhất mà anh từng biết.
Giờ đây khi biết cô hàng đêm thuộc về người đàn ông khác, nhưng anh không ngừng nghĩ về cô, về tình yêu, về thể xác, về hy vọng..
Anh hôn cô, ngấu nghiến, anh khóc, anh lại hôn nhè nhẹ, bất chợt cô khẽ phản ứng lại, hôn nhẹ lại môi anh và vẫn ngủ rất say sưa.
- Anh yêu em.
- Em yêu anh.
- Tiềm thức cô phải hồi làm anh bất ngờ, nhưng nhói đau, yêu ai đây Queen.
- Biết anh là ai không? - Anh lại thì thầm bên môi cô, đau đớn.
- Cho em ngủ.
- Cô lại dụi dụi vào tay anh, y như năm nào, mỗi lần anh làm cô mệt nhoài và gọi cô dậy đi tập cô cứ phẩy phẩy đuổi anh ra cho cô ngủ nhưng lại kéo tay anh vào làm gối và rúc vào lòng anh, bắt anh nằm xuống ngủ cùng, giá mà được nằm cạnh cô, lúc này, anh thèm khát trở lại cảm giác đó.
Anh thở dài nuối tiếc hôn nhẹ lên trán cô và bước đi, vẫn mùi hương diên vĩ năm nào, vẫn viên ngọc phỉ thủy tím kia trên đôi tai, mà giờ cô thuộc về người khác, đến cả việc ở bên cô cũng trở thành nỗi lo sợ cho Hanse, anh phải bước xuống nhà và đón vợ sắp cưới về ăn cơm với mẹ..