Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vào những năm đầu khi được sinh ra, cuộc sống của tôi hình như rất thảm... tôi không nhớ rõ khoảng khắc tôi được sinh ra cho lắm, lúc đó tôi toàn ngủ. Tôi chỉ nhớ mơ màng một vài điều.
Năm hai tuổi, tôi mới từ từ ý thức được bản thân sống lại ở một thế giới khác.
Cũng tốt, một cuộc sống mới.....
Ở đây lực lượng của tôi vẫn còn có điều nó không mạnh mẽ như ở kiếp trước.
Hiện tại tôi đã tuổi... không đúng, chuẩn bị tuổi rồi.
Tôi nhóm chân chiên trứng, chiên xong tôi mang ra dĩa, sẵn tiện rót sữa vào ba cái ly. Tôi sắp xếp bánh mì nướng và trái cây trên bàn xong liền đi nhanh vào căn phòng kế bên bếp.
Trên giường, một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ rất ngon lành cành đào.
Tôi đi đến lay lay hai người họ dậy.
"Mẹ... mẹ, Beavis, tỉnh. Tỉnh dậy nào."
Cậu bé Beavis rất ngoan, kêu vài tiếng liền tỉnh, chẳng bù cho Marie.
Tôi kéo chăn trên người Marie xuống.
"Không phải mẹ nói sẽ đi làm sao? Nếu mẹ không dậy sẽ bị trễ giờ đó."
Marie bật dậy ngay.
Tôi đi ra ngoài, leo lên ghế ngồi đợi.
Marie không biết nấu ăn, thuộc vào top người vào bếp = đốt nhà. Vậy nên một tay gà mờ chính hiệu như tôi đã vào bếp lúc năm tuổi. Thật ra nấu ăn cũng rất dễ dàng không khó là bao.
Rất nhanh, hai người kia đã có mặt trên bàn ăn.
Người phụ nữ này là mẹ tôi, Marie.
Cậu nhóc kia là em trai song sinh của tôi, Beavis.
Còn tôi tên Bellanita .
Họ của hai chị em chúng tôi là Martin.
Tôi có hỏi có thể lấy họ của Marie không được sao, cô ấy liền nghiến răng ghê lắm. Nên tôi quyết định đặt một cái họ cho hai chị em luôn. Còn ba của chúng tôi thì... thú thật, tôi cũng chẳng biết ông ta là ai nữa.
Tôi lựa chọn không hỏi vì sợ Marie đau lòng, chẳng phải cô ấy đã một mình sinh chúng tôi ra sao ? Ông ấy đã không bên cạnh lúc chúng tôi khó khăn nhất. Có lẽ ba của chúng tôi là một kẻ cặn bã, hmm ?? Lâu lâu tôi lại thấy Marie ngồi ngẩn ngơ như nhớ về cái gì đó.
Có điều Beavis lại tò mò, tôi dăm ba bốn câu liền gạt được thằng bé, đây là lời nói dối thiện chí đó nha.
Đợi khi nào Marie muốn nói thì cô ấy sẽ tự động nói thôi. Tuy là một gia đình không hoàn hảo nhưng chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi rất biết ơn vì Marie đã lựa chọn ở bên chúng tôi mà không từ bỏ.
Tình thân.....
Đó là thứ mà tôi ao ước ở kiếp trước.
......
Mỗi lần nhắc lại chuyện lúc nhỏ của tôi và Beavis, Marie điều cười khanh khách nói tôi thành tinh rồi.
Lúc tuổi tôi rất ngoan ngoãn, không nháo không phá, những lúc được ăn điều thẳng sống lưng chưng ra bộ dạng cao quý lãnh diễm khác hoàn toàn với em trai. Tôi hiểu chuyện đến mức khiến cho Marie hoang mang.
........
Marie có một mái tóc vàng kim gợn sóng, đôi con ngươi màu Electric Blue, cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp, đây là điều khỏi phải bàn cãi.
(Đôi mắt có con ngươi màu Electric Blue đây)
Tôi và Beavis thừa hưởng được màu mắt xinh đẹp đó của Marie.
Beavis rất xinh gái nha, thằng bé có nét đẹp của một bé gái đấy. Một cái đầu tóc màu đen, mái tóc suôn mượt mềm mại khiến tôi yêu thích không thôi.
Tuy tóc của tôi cũng là màu đen nhưng không phải loại suôn mượt như Beavis mà là gợn sóng giống Marie. Vì là song sinh nên khuôn mặt của tôi và Beavis gần như giống hệt nhau.
Beavis ghét nhất bị gọi là giống con gái, nên thằng bé không bao giờ để tóc quá dài.
Năm tôi tuổi, Marie quyết định chuyển nơi ở, chúng tôi từ Pháp đến Anh quốc.
.......
"Đây là cái giá phải trả vì mày không đồng ý làm bạn gái của tao." Một thằng nhóc mập mạp đá vào người tôi, không có gì bất ngờ cả, tất nhiên là tôi phải ngã xuống rồi.
Beavis rất tức giận, nó đỡ tôi dậy liền hét.
"Mày xấu thế này sao xứng với chị tao !!"
"Mày !! Lên đánh tụi nó cho tao." Thằng nhóc mập mạp hô to, tức giận thở hỗn hển. Ở đây ba của nó là trùm, những đứa trẻ quanh đây điều phải nghe lời nó, khó khăn lắm hôm nay mới gặp được hai đứa trẻ bí ẩn trong nhà kia.
Thấy được nhỏ kia xinh đẹp, nó ngỏ lời muốn nhỏ làm bạn gái của nó, ấy thế mà nhỏ cùng thằng em của nhỏ không biết điều !!
Còn dám chê nó nữa chứ !!
Đám nhóc xung quanh nhận được lệnh liền lao lên.
Tôi và Beavis đánh không lại liền bị bọn nó đè xuống đánh.
Tôi thật sự rất muốn sử dụng lực lượng của bản thân nhưng không dám, đây là một thế giới bình thường đấy, nếu tôi sử dụng lực lượng sẽ bị họ xem là yêu quái mất.....
Nên đành cắn răng che chở cho Beavis, chỉ cần đợi tôi lớn hơn một chút, tôi nhất định sẽ đập bọn này một trận, trả cả vốn lẫn lời luôn !!
...
Chiều tối, Marie đi làm về, cô rất bất ngờ khi nghe được Beavis tâm sự vào chuyện hôm nay, cô ấy chỉ im lặng một chút rồi đi ra ngoài, tôi không biết cô ấy đi đâu nhưng không bao lâu sau, cô ấy trở lại với một cái bánh kem.
Phải rồi, sinh nhật của tôi và Beavis là hôm nay đó... từ hôm nay chúng tôi đã tuổi rồi.
Thì ra Marie đi mua bánh kem!
...
Sau ngày sinh nhật vui vẻ tối qua, sáng hôm sau tôi ra ngoài đi chợ, điều bất ngờ là không còn gặp bọn nhóc đáng ghét kia nữa, tôi và Beavis thử ra ngoài chơi vài lần cũng không gặp được tụi nó, cứ như vậy đến tuần sau...
Tôi xoa mặt đi ra ngoài lấy thư. Kiểm tra một chút tôi liền nhíu mày cầm ra hai bức thư kì lạ.
Học Viện Phép Thuật và Ma Thuật Hogwarts ?
Albus Dumbledore ? Hiệu trưởng ?
Cái quái gì thế này ?
"Thân gửi em Bellanita Francine Martin......
Chúng tôi xin hân hạnh thông báo rằng em đã trúng tuyển vào học viện phép thuật và ma thuật Hogwarts...... ôi mẹ ơi.... chuẩn bị đầy đủ............ cái gì thế này... phù thủy .?!"
Tôi lại đọc bức thư còn lại.
Nội dung giống hệt bức thư kia chỉ khác mỗi tên. Hai bức, một bức là cho tôi một bức là cho Beavis...
Tôi híp mắt. Lại là một trò đùa mới của bọn nhóc kia nữa sao?!
Cứ ngỡ tụi nó đã từ bỏ rồi chứ...
Phải vào nhà căn dặn Beavis nên cảnh giác hơn mới được.
Tôi chán nản vò bức thư lại ném vào thùng rác rồi đi vào nhà.
//