Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau nhiều lần thử vài cái đũa phép khác nhau, cuối cùng Beavis cũng phù hợp với một cái đũa phép.
Đũa phép của Beavis có màu xám và nhiều hoa văn chạm khắc lên. Làm từ cây sồi, lõi lông đuôi chim phượng hoàng, dài inch.
Beavis khua khua đũa phép. "Nhìn nó đẹp ghê, nhưng hoa văn cầu kỳ, nhìn kỹ lại nó giống đũa phép của con gái sử dụng hơn....!!"
Marie dở khóc dở cười an ủi Beavis.
"Nào... đến đũa phép của cô bé này."
Marie và Beavis chăm chú nhìn tôi, bị nhìn như vậy khiến tôi không khỏi hồi hợp.
"Con thuận tay nào ? Đưa tay đó ra."
Tôi. "Tay trái."
"Lại một điểm giống Selwyn nữa này !"
Marie giật bắn người.
Tôi hơi tò mò. Vì sao cứ nhắc đến Selwyn là Marie lại kỳ lạ như vậy chứ.
Đầu tiên ông ấy đo khoảng cách từ vai đến ngón tay, rồi đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối... còn đo vòng quanh cái đầu tôi nữa.
Lúc nãy tôi quan sát xung quanh nên không biết là phải đo nhiều như vậy.
"Không cây đũa nào giống cây đũa nào, vì không có hai con bạch kỳ mã hay hai con phượng hoàng hay hai con rồng giống nhau để cùng cho nguyên liệu làm lõi đũa. Tuy nhiên thực tế thì có thể có hai cây đũa có lõi đến từ cùng một sinh vật pháp thuật hoặc làm từ gỗ của cùng một cái cây chứ không có yêu cầu nhất định mỗi con phượng hoàng hay bạch kỳ mã chỉ cho một sợi lông để làm ra một cây đũa phép duy nhất." Ông cụ lấy một cây đũa phép ra đưa cho tôi.
"Đây, cháu cầm lấy, đũa này được làm từ cây táo gai, lõi lông đuôi bạch kỳ mã, dài inch, thanh khiết và tao nhã như cháu..."
Tôi cầm lấy.
Bất thình lình, có một nguồn năng lượng ấm áp bao bọc lấy bàn tay tôi.
"Thế nào có phải không hợp đúng không, cháu đừng lo lắng. Mỗi cây đũa phép không phải là một đồ vật phép thuật vô tri, nó tự chọn cho mình một phù thủy để phục vụ. Đũa phép và cả phù thủy chỉ có thể phát huy toàn bộ sức mạnh khi chiến đấu bên cạnh nhau......." Ông ấy vội an ủi tôi.
Tôi "... cháu thấy nó rất hợp với cháu."
Ông ấy "....??"
Một lần liền trúng luôn ?!
Đũa phép của tôi màu đen, cũng có nhiều hoa văn trạm khắc không khác gì đũa của Beavis.
Trả tiền xong Marie dắt chúng tôi ra ngoài, đi mua những thứ còn lại.
.....................
................
..........
Hôm nay là ngày / là ngày nhập học !!!
Aaa !!
Tôi và Beavis vô cùng hưng phấn.
Vui đến mức Beavis còn dậy sớm hơn cả tôi !!!
"Được rồi, đi nào hai đứa !"
Sân ga ¾ nằm ở ngã Tư Vua ở London. Dân Muggle không thể nhìn thấy sân ga này được.
"Các con chuẩn bị đầy đủ hết chứ ?"
"Rồi ạ !" Tôi và Beavis đồng thành trả lời.
Marie phì cười dắt chúng tôi đi.
.....
Hôm nay là ngày quan trọng nên Marie cho tôi và Beavis ăn mặc xinh đẹp như con nhà quý tộc.
Tôi mặc một chiếc váy màu trắng, áo ngoài màu đỏ sậm, đi giày da màu đen tất trắng. Beavis mặc áo sơ mi trắng, áo ngoài màu đỏ sậm giống tôi và quần đen ngắn đến đầu gối. Nói chung chúng tôi ăn mặc giống hệt nhau chỉ khác ở chỗ tôi mặc váy còn Beavis mặc quần thôi.
(Ảnh minh hoạ váy Bellanita đang mặc)
Marrie cũng ăn mặc sang trọng không kém. Một chiếc váy đen dài kiểu ôm, làm tôn lên dáng người đẫy đà của cô. Mái tóc vàng kim được búi gọn sau gáy.
Cô ấy vừa đi vừa căn dặn. "Các con phải học hành thật tốt.. mà không tốt cũng không sao.....₫':+(+(!)(+&&'-++..."
"Nghe nói muốn vào được sân ga ¾ thì phải đi xuyên qua bức tường giữa sân ga số và số , sau khi vượt qua rồi các con sẽ thấy được đoàn tàu tốc hành Hogwarts Express sẵn sàng ở đó..."
Chúng tôi nhìn một chút liền thấy có mấy người đi xuyên qua bức tường giữa số và số .
"Kia kìa mẹ !" Beavis hưng phấn.
Chúng tôi nhanh chóng đi xuyên qua.
Beavis "woa!!"
Đoàn tàu hơi nước đỏ rực.
Ngừng trước đoàn tàu. Marie do dự.
———Nếu không muốn bọn trẻ bị ăn hiếp thì em nên căn dặn với bọn nhỏ về họ của chúng ta.
"Bella, Bebe nghe mẹ nói này."
Chúng tôi ngẩng đầu nhìn Marie. Cô ấy mấp máy môi liền nói.
"Nếu có chuyện gì xảy ra... các con hãy... báo lại với thầy cô... nếu được các con hãy đọc họ Cavelier ra... ý mẹ là... được rồi mẹ tên Marie Pierre Cavelier. Mệt ghê, thôi để mẹ nói ngắn gọn, nếu có đứa nào dám ăn hiếp con thì còn hãy nói 'mẹ tao là Marie Pierre Cavelier' được chứ?" Marie không giỏi diễn đạt cho lắm.
Chúng tôi dù chả hiểu cái gì nhưng vẫn gật đầu. Tôi hơi lo lắng. "Mẹ ở một mình có ổn không ?"
"Có gì mà không ổn chứ ?"
".... mẹ đâu biết nấu ăn ?"
"Thôi nào Bella yêu dấu, trông còn cứ như bà cụ non vậy, chẳng phải trước lúc có con mẹ vẫn rất ổn sao ??"
Tôi gật đầu. "Nếu có chuyện gì chúng ta có thể viết thư."
"Aizz yazzz—, mẹ biết rồi."
Marie lại hỏi tiếp. "Các con mang đủ tiền chứ?"
"Đủ ạ." x
Tôi nhịn không được hỏi "Mẹ lấy đâu ra nhiều tiền thế?"
"Mẹ cướp... uy !! Ý mẹ là mượn... từ một... người bạn. Được rồi lên tàu đi, mẹ về ! Nhớ lời mẹ dặn dù ai dám ăn hiếp thì cũng phải phản ứng lại, không được nhịn rõ chưa ?" Marie hôn tôi và Beavis mỗi người một chút liền đi mất.
Tôi đẩy hành lý, Beavis lập tức dành lấy hành lý của tôi. "Để em....tay chị nhỏ như vậy làm sao xách nổi hành lý chứ." Thật là... nó cũng có cao to hơn tôi bao nhiêu đâu chứ ??
Sau đó chúng tôi đi lên tàu, có điều nhiều người quá nên tôi và Beavis lạc mất nhau.
Dù hoang mang nhưng tôi vẫn làm như không có chuyện gì đi từng chỗ tìm người.
Đi đến một toa, cánh cửa của toa đó đột nhiên mở ra làm tôi giật mình suýt chút không giữ được biểu cảm.
"Ồ... một cô bạn xinh đẹp, toa của mình còn trống cậu muốn vào không ?"
//