Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— cho nên mới nói, quá quan tâm, lo lắng, chăm sóc sẽ bị rối loạn a…
Gần như một đêm, Haruhisa đã không ngủ.
Cô nghe được âm thanh răng cắn chặt vào nhau của Gaara, cảm nhận được thân thể không ngừng run rẩy của hắn. Trong lòng thay mặt toàn bộ tổ tông mười tám đời tự an ủi một lát.
Bóng đêm ngoài cửa sổ đã dần vơi đi, dần dần có ánh sáng trắng hiện lên.
Haruhisa giật mình cử động cổ tay đau nhức, không cẩn thận chạm qua đầu của Gaara. Lúc này mới phát hiện tóc của Gaara đã hoàn toàn bị mồ hôi làm ướt hết.
Cô nghiêng người, cẩn thận xoa môi Gaara. Quả nhiên, môi của Gaara đã khô hết, còn còn vết nứt một chút.
“… Haruhisa.”
Cảm giác được động tác của Haruhisa. Gaara đưa tay bắt lấy tay cô còn chưa kịp rút về, cúi đầu gọi một tiếng.
Haruhisa chua xót chớp chớp ánh mắt, nuốt nước bọt xuống để trau chuốt cổ họng đã khô hết, lúc này mới lên tiếng trả lời:
“Ừ, tớ ở đây.”
So sánh cùng với tối hôm qua, hôm nay đã đỡ hơn rất nhiều.
Haruhisa nhìn thật lâu vào Gaara đã bình tĩnh hơn rất nhiều, cúi đầu nhẹ giọng nói:
“Tớ đi lấy nước đến.”
Nhờ vào ánh sáng chiếu bên ngoài cửa sổ, Haruhisa nhìn Gaara cực kỳ nhỏ bé gật đầu. Lúc này mới rút tay của bản thân ra, từ trên giường đứng lên.
Đại khái là vì cả buổi tối vẫn duy trì một tư thế như nhau, Haruhisa vừa đứng lên, liền cảm thấy hai mắt đều biến thành màu đen. Đứng một hồi lâu, cô mới tìm được phương hướng chính xác, đập đập thắt lưng đã tê tái không còn cảm giác, chậm rãi đi ra khỏi phòng ngủ.
Thừa dịp nấu nước trong bếp, Haruhisa dùng nước lạnh rửa mặt qua loa, lại lấy hai cái khăn lông được xếp ngăn nắp sạch sẽ. Có thế này mới lảo đảo lắc lư bưng một đống lớn này nọ đi lên lầu.
Một lần nữa, lúc đứng ở trước mặt Gaara. Tay trái Haruhisa bưng chậu rửa mặt, tay phải cầm lấy ấm nước, trong chậu rửa mặt có để một ly nước, trên vai còn để hai cái khăn lông.
Trong đôi mắt màu ngọc chỉ có ánh sáng âm u bao trùm, Gaara chỉ ngẩng đầu nhìn cô một cái, liền dời tầm mắt đi.
Khi Haruhisa thấy hắn lại khó chịu, vội vàng buông gì đó ở trong tay, hướng vào trong chậu rửa mặt đổ hơn phân nửa nước nóng, cũng bất chấp phỏng tay, nhanh chóng tráng một chiếc khăn, nhẹ nhàng chậm nhẹ vào trán Gaara.
“Nóng không?”
Haruhisa khom lưng xuống, cẩn thận hỏi.
Chiếc khăn nóng hầm hập chạm qua hai bên trán của Gaara, mang cảm giác không khỏe ở trên mặt hắn đi ra ngoài. Gaara nhắm mắt lại trầm mặc một lát, này mới mở miệng chậm rãi nói:
“… Sẽ không.”
Cẩn thận giúp Gaara lau đi mồ hôi lạnh trên mặt. Haruhisa đem chiếc khăn đã được tráng sơ qua nước nóng khoát trên lưng ghế dựa, lại rót một ly nước. Trước khi đưa cho Gaara, cô cũng không quên thử độ ấm của ly nước một chút.
Gaara cử động phần thân trên, nhận lây ly nước, đem nước ở trong ly uống một hơi cạn sạch.
Haruhisa nhận lấy ly không, rốt cục nhịn không được nữa ngáp một cái thật lớn.
“Haruhisa, cậu có muốn ngủ một chút hay không?”
Bởi vì liên quan tới Shukaku Nhất Vĩ, Gaara không có cách nào có thể ngủ được, đương nhiên cũng biết Haruhisa đã có một đêm không ngủ. Hắn ngửa đầu nhìn ánh mắt Haruhisa một mảnh mù mịt cùng với quầng thâm vĩ đại ở trên mắt, cắn cắn môi của chính mình hỏi.
“Ừm… Được rồi.”
Haruhisa nhìn Gaara đã không sai biệt lắm khôi phục lại bộ dáng bình thường. Tảng đá lớn trong lòng vào đêm qua rốt cuộc cũng đã được gỡ xuống.
Cơn buồn ngủ mãnh liệt giống như một đợt sóng biển bắt đầu dâng lên. Haruhisa xoa xoa ánh mắt, trực tiếp theo hướng bên cạnh Gaara nằm xuống, còn không quên kéo qua cánh tay Gaara làm gối đầu.
Gaara nhìn Haruhisa tự động tiến vào trong lòng hắn, nếp nhăn giữa đôi lông mày rốt cuộc cũng chậm rãi mở ra hai phần…
Haruhisa cứ như vậy mà ngủ, liền ngủ đến đúng giữa trưa.
Chờ lúc cô lại mở to mắt ra, một đôi mắt màu xanh ngọc của Gaara chính là chớp không ngừng nghỉ nhìn cô. Cô theo bản năng giơ tay che mặt mình lại, lúc này mới phát hiện cả người cô đều chen vào giữa trong lòng của Gaara.
“Ách… La La La, trước hết cậu đừng có nhìn tớ…”
Haruhisa lấy tay che mặt mình, ấp úng nói.
Gaara tuy có chút không hiểu, nhưng vẫn nghe lời quay đầu sang chỗ khác, nhưng hai cánh tay lại chưa nới ra một phần nào.
Haruhisa một tay cấp tốc vơ lấy cái khăn để ở trên lưng ghế, ở trên mặt của bản thân lau qua lau lại hai cái. Lúc này mới bỏ tay một tay khác đang che ở trên khuôn mặt mình.
“Mấy giờ rồi?”
Haruhisa quấn cánh tay vỗ vỗ trên lưng Gaara, hỏi.
“Một giờ rưỡi.”
Gaara chính là xoay cổ, trả lời vấn đề mà Haruhisa hỏi.
“Oa! Trễ mất rồi!”
Haruhisa bỗng nhiên nhớ tới hiện tại cô đang là nhân viên ở ‘Cửa hàng vạn năng’. Hôm nay chính ngày đi làm thứ hai của cô.
Vào ngày đi làm thứ hai, có nhân viên nào dám đi trễ như cô sao…
Haruhisa có chút bi thương gấp gáp nghĩ, lại vỗ vỗ cánh tay của Gaara:
“Nới tay ra, tớ đến muộn mất rồi…”
“Haruhisa… Đói…”
Gaara nhìn Haruhisa gãy dụa đứng lên, do dự một chút, nhỏ giọng nói.
Lúc này Haruhisa mới nhớ tới mình luôn kéo cánh tay Gaara làm cái gối nằm. Cô không đứng dạy, Gaara cũng chỉ có thể luôn nằm.
Tối hôm qua hắn bị Shukaku Nhất Vĩ quấy rối một đêm, hôm nay cũng chỉ mới uống một ly nước mà thôi…
Nghĩ như vậy, Haruhisa cũng bất chấp sự tình ở “Cửa hàng vạn năng”. Cô lấy tay Gaara ra, một bên hướng cửa đi đến, một bên quay đầu nói:
“Cậu chờ một tí, tớ đi làm này nọ cho cậu ăn.”
Temari cùng Kankuro không có ở nhà, đại khái là đã đi đến sân huấn luyện.
Haruhisa tìm kiếm lục lọi ở trong tủ lạnh thật lâu, mới tìm ra được mấy nguyên liệu thích hợp để nấu ăn.
Hiện tại, Gaara tốt nhất là nên ăn một chút thức ăn nhẹ, nhưng cũng không thể quá đơn giản…
Suy tư được một hồi, Haruhisa bổ một trái bí đỏ, cẩn thận lấy hết hạt ra, nấu cách thủy một nồi cháo bí đỏ nhỏ. Thừa dịp nấu cháo, cô lại bổ sung thêm thêm một chút nấm hương, thịt gà cùng những viên đậu hủ. Cuối cùng, từ cái hũ chọn, gắp ra hai đũa đồ biển đã được ướp muối, sau khi nêm nếm gia vị lại lấy một nắm mè trắng cùng với dầu mè cho vào.
Vội vàng đến nửa ngày, ngay cả tạp dề Haruhisa cũng không hề lấy xuống, liền bưng mâm cơm đã được làm tốt, chạy lên lầu. Mới đi được một nửa, liền nghe được trên lầu truyền đến một tiếng nổ kinh thiên động địa ——
“Loảng xoảng lang! Ầm vang…”
Haruhisa sợ tới mức suýt nữa đem mâm cơm trong tay quăng sang một bên, vội vàng đi hai bậc bước lên trên lầu.
Chạy tới cửa, cô đem mâm cơm đặt ở trên hành lang, cẩn thận đẩy cửa ra.
Sau đó, Haruhisa đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho cằm đều rớt xuống hết.
Trong phòng ngủ, chướng khí mù mịt, sương khói cuồn cuộn. Gaara nửa quỳ ở trên sàn, cúi đầu, mà đối diện bên tay phải hắn, xuất hiện đường kính m to lớn rõ ràng.
Gaara ngẩng đầu, nhìn Haruhisa ngốc lăng đứng ở cửa. Giống như đầu tiên tự bản thân ổn định lại hô hấp của mình, lúc này mới đứt quãng nói:
“… Haruhisa… Shu… Shukaku…”
Chỉ vài từ cỏn con, Haruhisa liền hiểu rõ ——
Hay cho ngươi một Shukaku Nhất Vĩ, đêm qua quấy rối chủ thể còn chưa tính đến, hôm nay còn có thể dám làm dư chấn (những trận động đất nhỏ tiếp sau những trận động đất lớn) đến cô! Dư chấn cũng còn chưa tính đến, lại còn dám mượn tay Gaara phá hủy mặt tường phòng cô!
Vì thế, từ lúc Haruhisa đến trễ, liền đổi ca làm.
Một mặt, cô nhìn những viên gạch vỡ vụn, một mặt tự an ủi mình nói. Inoue là ông chủ tốt, sẽ không vì như vậy mà đuổi việc cô…
Kế lần trước, sau khi thành công sửa chữa lại phòng bếp, đội thi công của Làng Cát lại một lần nữa hiện ra tại phòng ngủ của cô.
“Haruhisa-Sama…”
Ninja dẫn đầu đầu tiên là nhìn thoáng qua Gaara, sau đó trên mặt hiện ra lúng túng gọi cô.
“A? Có chuyện gì?”
Bởi vì còn không có từ “Trên tường đột nhiên xuất hiện một hang động lớn” khôi phục đả kích. Haruhisa chậm nửa nhịp trả lời.
“Gần đây, ở Làng Cát còn có rất nhiều phòng muốn sửa chữa lại, đá thạch anh lại không còn. Muốn đem mặt tường này tu sửa lại, nhanh nhất cũng cỡ…” Ninja dẩn đầu dừng một chút. “Một tháng trở về sau…”
“… A?”
Haruhisa quả thực không thể tin được lỗ tai của bản thân đang nghe những gì.
Chẳng lẽ một tháng tiếp theo, cô sẽ phải đối mặt với “cái động” đổ nát rộng lơn này ở trong phòng ngủ?
“Bằng không…” Ninja đẫn đầu do dự một chút, nói tiếp. “Liền trực tiếp đem mặt tường này đập hết đi! Tôi nhìn thấy cách vách bên kia cũng là một phòng ngủ.”
Nói xong, hắn còn chỉ chỉ ‘cái hang động’ ở phòng bên kia.
Cũng coi như là một biện pháp…
Nghe xong lời nói của đội thi công, Haruhisa nghĩ nghĩ.
Dù sao người ở cách vách bên cạnh chính là Gaara, đập bể vách tường như lời nói, cũng không phải là không được. Về sau vạn nhất nếu Gaara có chuyện gì, cô cũng có thể nhanh hơn một chút biết được tin tức.
Chẳng qua cứ như vậy, đã có thể hoàn thành được sự nghiệp ở chung, mặc dù vẫn là hai giường…
Haruhisa vụng trộm nhìn thoáng qua Gaara đứng ở bên cạnh. Người trước sau như một vẫn là bộ mặt “tê liệt thần kinh”. Thật sự không nhìn ra được mới vừa mới bị Shukaku Nhất Vĩ “chỉnh” đến nỗi chết đi sống lại.
Phi phi phi…
Haruhisa ở trong lòng khinh bỉ bản thân một chút, tự mình nghĩ lung tung loạn xì ngầu cái quái gì cơ chứ…
Mau nhìn đi, Gaara nhà người ta rất là đứng đắn, căn bản không thể nghĩ tới ý nghĩ này nọ này…
Chỉ đập nát một bức tường mà thôi, cũng không có gì dáng ngại!
Làm xong phần xây dựng về tâm lý, Haruhisa cũng không lại do dự, hướng về phía Ninja dẫn đầu gật đầu.
Ninja dẫn đầu nhìn thấy Haruhisa gật đầu, nhất thời nhẹ nhõm một hơi. Bắt đầu kêu gọi đội hữu bắt đầu hành động, động tác tê dại lưu loát nhanh chóng, giống như sợ chỉ dừng một giây thôi Haruhisa sẽ đổi ý.
Rất nhanh, mới vừa lau chùi xong, đội thi công lại một lần nữa hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ riêng mặt tường bị gỡ bỏ một cách lưu loát, còn quét thêm một nước sơn nữa. Cuối cùng giúp Haruhisa quét dọn phòng.
Trước khi đi, Haruhisa hấp hai cái bánh bao nhân thịt thay lời cảm ơn. Ninja dẫn đầu vô cùng vui vẻ nhận lấy.
Tiễn bước đội thi công, Haruhisa trở lại trên lầu, đánh giá hai phòng hợp thành một cái phòng ngủ lớn. Tuy rằng giường cùng vật dụng trong phòng không có di chuyển, nhưng trong lòng cô cảm thấy không được tự nhiên…
Quên đi…
Vẫn là nên đi làm cơm chiều đi, một lát Temari bọn họ sắp trở lại…
Haruhisa quyết định trước tiên đem vấn đề kỳ quái này ném sang một bên, vấn đề về ‘người dân’ quan trọng hơn!
“Haruhisa… Haruhisa!”
Quả nhiên, Haruhisa vừa mới đem nồi canh cuối cùng bưng lên bàn, âm thanh của Temari từ cửa liền truyền tới.
“Chị Temari, Kankuro, hai người đã trở về.”
“Haruhisa, em thế nào rồi? Có tốt lên chút nào không? Chị đã nói với Inoue rồi. Anh ta nói em không cần lo lắng, chỉ cần an tâm nghỉ ngơi là được rồi.”
Temari một mặt quan tâm đi lại gần, lôi kéo tay trái tay phải Haruhisa một chút.
“Hả? Cái gì?”
Haruhisa nghe được mơ mơ màng màng. Cái gì mà kêu cô “nghỉ ngơi là được rồi”? Chuyện xảy ra không phải liên quan tới Gaara sao?
Tác giả có chuyện muốn nói: khụ…
Đây là phản ứng của ‘gấu mèo’, sau khi cảm giác được uy hiếp…
Trực giác của dã thú…
Haruhisa trì độn…