Selena rất không tự nhiên đi vào trong sảnh. Những ánh mắt đổ dồn vào cô xì xầm to nhỏ, Selena cũng chẳng rảnh rỗi, quét mắt đi nhìn một vòng. Cô cảm tưởng như mình đang đi dự một cuộc họp thượng đỉnh, xung quanh là sứ giả của các nước, trong số họ có thể là vua của một quốc gia, hoàng tử của một dân tộc. Chính là chẳng nên đắc tội ai với bất kì lí do gì
Đứng lúng túng một lúc, Unasu lúc này ghé nhỏ tai Selena hướng một chỗ ngồi xuống. Cô gật gù ngồi vào chỗ của mình, tay cầm ly rượu lên nhấp một chút
-Đắng ngắt- Selena nhăn mặt, thiếu điều ho đến đỏ mặt, một trận ho này làm bụng Selena triệt để co quắp, có hơi thiếu tự nhiên đưa tay ôm bụng
-Còn tưởng là người thế nào, hóa ra chỉ là con nhóc đến rượu cũng không biết uống- giọng nói khinh khỉnh từ đám đông hướng thẳng Selena. Có chút để tâm, cô nhìn theo xem muốn biết là người nào
-Bất quá bộ dạng lại xinh đẹp, có khi căn bệnh của quốc vương kia chắc là tự nhiên khỏi. Con bé này nhìn qua như con gái ta, làm được trò trống gì
Một trận cười vang ở một góc, Selena mặt đen như đít nồi, khóe miệng có chút cứng nhắc giật giật, vốn dĩ là định nhịn nhưng chính là cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương
-Nói tôi như vậy xem ra ngài đây là tự miệt thị con gái mình. Ý ngài bảo là con gái ngài sinh ra dòng dõi quyền quý lại vô dụng không làm được gì sao- đặt ly rượu xuống bên cạnh, Selena nhàn nhạt đứng dậy đến tận chỗ người phát ra tiếng nói nọ. Ánh mắt đanh lại khiêu khích
-Ngươi...!- có chút chột dạ, mặt hắn nhanh chóng đỏ gay quay đầu nhìn xung quanh, cuối cùng cầm ly rượu lên một hơi uống cạn
Selena chẳng vui vẻ gì, có chút cụt hứng muốn đi ra ngoài, nhưng là bữa tiệc còn chưa có công bố lí do nên vẫn không tiện. Nhìn quanh cũng chẳng có gì giải trí liền hướng mặt đất nhìn đờ người ra
-Bây giờ ở thế giới thực có phải là đã qua Tết rồi không?- gõ tay nhè nhẹ lên mặt sàn, Selena ngồi buồn thiu vì thấy tẻ nhạt
-Công nương lạnh sao? Có cần ta sai người đốt than sưởi cho cô không?- Minosu rất tận tình, sau khi thấy ồn ào ở chỗ Selena liền rất nhanh kết thúc cuộc hội thoại của mình với các sứ giả phương Đông
Selena nhìn Minosu, lúc này mới nhớ ra là mình vẫn đang choàng khăn
-Mặc áo choàng vào bất lịch sự lắm hả?- cô hỏi, có phần kéo cao hơn, mặc dù đang rất nóng vì cái áo choàng có phần hơi dày này của Izumin, nhưng mà thật sự không dám cởi ra vì ngại
-Không phải ý đó, chỉ là thấy công nương co người
-Có lẽ là do độc vẫn còn nên không khỏe lắm, tôi ngồi yên một chút là được rồi- bộ mặt lộ ra vài phần hờ hững, kế hoạch ngoại giao hôm nay chắc là hỏng rồi, mấy người xung quanh này nhìn cô chẳng tí thiện cảm nào cả
Izumin lúc này mới đi vào, liền không khách khí hướng tới bên cạnh Selena ngồi xuống.
-Có chuyện gì buồn bực sao?- Izumin hướng mắt nhìn Selena, tay cầm rượu lên chậm rãi uống tiện thể hỏi
-Cảm thấy phụ nữ ở đây đều bị khinh thường, quên mất vốn dĩ là trọng nam khinh nữ còn gì, ở chỗ tôi người ta cũng đang phải đấu tranh vì điều đó, nỗ lực để quyền bình đẳng giới được mọi người công nhận- cảm thấy có chút khó chịu. Cô cầm ly rượu lên ngửa cổ uống hết. Khinh cho đám người dám coi thường cô. Dòng nước đắng ngắt tràn vào cổ họng. Selena mặt nhăn nhúm miễn cưỡng nuốt xuống
-Mẹ mà thấy mình uống cái này chắc cạo trọc đầu- Selena đưa tay lau miệng, mùi nồng của cồn vẫn còn văng văng trên sống mũi
Minosu cùng Izumin thoáng chốc sững người
-Bình đẳng giới?- Minosu có chút khó hiểu nhìn Selena
Cô lúc này tự biết mình lỡ lời, kéo khăn choàng lên rụt cổ vào, lí nhí nói
-Tôi nói bậy thôi, đừng quan tâm
Cận vệ ra hiệu cho Minosu đã tới giờ bắt đầu. Anh nhìn Selena một chút rồi đứng dậy về vị trí của mình
-Em thật sự ổn?- Izumin nhíu mày, sai người đem đến một ly nước trái cây cho Selena để xoa dịu đi vị đắng bởi ly rượu cô vừa uống
Cô không biểu tình gì, nhìn đám đông ồn áo trước mặt thoáng chốc thấy mình giống giọt nước nhỏ giữa biển cả mênh mông
-Có chút lo lắng, cảm giác như sắp có chuyện xấu xảy đến- cầm ly nước trái cây, Selena lắc lắc nhìn dòng nước sóng sánh dâng lên hạ xuống, bất giác ánh mắt hướng ra biển, nhìn trầm mặc rất lâu
-Có ta bảo vệ em
Một lời này, Selena thực bị dọa cho hết hồn, ánh mắt biểu tình chút nghi hoặc nhìn Izumin kiểu như nhìn người xa lạ. Xem xét lại một hồi, cuối cùng lại cùng Izumin ngồi tán gẫu một lúc lâu
-Chiến thắng ở thành Troia, công lao này ta muốn em nhận- Izumin đem chiếc vòng kỉ vật của Carol đeo lại vào tay Selena, cúi xuống hôn trên bàn tay cô đầy dịu dàng
-Anh thực sự sử dụng cách làm đó à?- Selena mặt có chút đỏ, có chút tò mò muốn hỏi lại cho chắc
-Đại ý là dùng cách đó. Nhưng về mặt thương vong thì không cách nào giảm bớt được- Izumin vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn Selena kể lại quá trình. Chung quy thì là cách của cô được để lại sau cùng. Vì thành Troia cứ mãi cố thủ, Hittite sợ sẽ đem kinh thành màu mỡ này đốt cháy thành tro nên cuối cùng mới dùng tới kế sách của Selena. Kế sách này chỉ trong vài ngày đã triệt để thành công, chỉ tiếc là đã để cho một số thành viên hoàng tộc chạy thoát. Trong đó có hoàng tử xứ này, tên là Paris, mới tròn tuổi
-Lúc ngồi trên tàu cũng đã gặp qua vài người Troia, tôi còn gặp được một thằng bé trạc tuổi đấy, lại rất trùng hợp cũng tên Paris. Nhưng chắc là không cùng một người, thằng bé trông thế nào cũng rất đáng yêu- Selena nhớ lại hoàn cảnh lúc đó, thằng bé có phần dậy thì sớm, lúc bế thằng bé xuống khỏi mạn thuyền, đầu quá nửa đã chạm vào cằm Selena. Tuy có hơi to xác nhưng nhìn ra lại rất ngây thơ đúng với lứa tuổi
-Em có suy nghĩ gì không? Ta lại rất băn khoăn đấy, về con thuyền biến mất kì lạ đó và thằng bé mà em gặp trên thuyền- Izumin xoa xoa ly rượu trong tay, lại một hơi uống cạn
-Nếu như thật sự đứa bé đó là hoàng tử Paris, vậy thì sự biến mất của con tàu kia hoàn toàn có thể giải thích được- cảm nhận được sự nghiêm túc của Izumin, Selena giật mình cảm thấy như mảnh ghép cuối cùng đã được tìm thấy, bất giác quay đầu nhìn biểu hiện trên mặt Izumin. Anh cũng nhìn cô, ánh mắt thâm sâu không đọc được suy nghĩ.
Bữa tiệc bắt đầu, sứ giả các nước bắt đầu mang dâng lên những lễ vật của mình. Selena nhìn mọi thứ, cảm giác tầm mắt của mình mở mang rất nhiều, tâm trạng ỉu xìu nãy giờ cũng bắt đầu trở nên phấn khích
Ở giữa sảnh các vũ công bắt đầu nhảy múa, tiếng đàn vang lên làm cho không khí trở nên vô cùng nhộn nhịp. Selena thích thú nhìn mọi thứ. Cảm giác cực kì chân thật làm cô bật cười. Một vài vị sứ giả sẽ đến bắt chuyện làm quen với Selena, đưa tầm mắt cô triệt để mở rộng ra nhiều hướng. Vì Selena không quá rành lịch sử cổ đại, trong truyện dù đã đọc qua một ít nhưng cũng không thể ghi nhớ hoàn toàn. Cùng lắm chỉ đọc qua một vài quyển sách thần thoại, nhớ đặc biệt sâu sắc là Ai Cập, tiến đến chính là Hi Lạp cổ đại
-Ông nói ông là sứ giả đến từ Athens sao? Tương lai nơi này là thủ đô của Hi Lạp, Athens là một trong hai thành bang rất có ảnh hưởng trong lịch sử Hi Lạp. Tôi rất muốn biết đất nước ông đã chuyển qua chế độ dân chủ chưa. Chế độ đó với tôi như là một bước ngoặt đề cao quyền con người- Selena ngoe nguẩy, hướng vị sứ giả nhiệt liệt đặt câu hỏi cho thỏa trí tò mò
-Chuyện này... vẫn chỉ đang thương lượng trên bàn làm việc, chưa chắc chắn sẽ áp dụng... không ngờ công nương lại biết về điều đó- sứ giả ấp úng thấy rõ, nhìn Selena bằng ánh mắt dò xét phần tử nguy hiểm
Selena gãi đầu
-Vậy là bây giờ là khoảng thế kỉ thứ đến thứ trước công nguyên. Trong vòng năm tới có lẽ chế độ dân chủ sẽ cực kì phát triển ở thành bang của ông- Selena vẫn duy trì thái độ hưng phấn của mình
-Chế độ dân chủ là gì?- Minosu nhíu mày không hiểu nhìn hai người vẫn đang rôm rả trò chuyện trước mặt
-Hiểu sơ sơ thì là người cầm quyền do dân bầu ra- Selena hướng Minosu cười nói- các quốc gia bây giờ đều theo chế độ quân chủ chuyên chế, tiếp đến là cha truyền con nối. Thực ra thì mỗi chế độ đều sẽ có một chút lỗ hổng, giống như chế độ này nếu không may mắn gặp phải vị vua kém anh minh, đời sống nhân dân sẽ cực kì lầm than. Chế độ dân chủ thì khác, dân có thể thông qua bỏ phiếu bầu ra người lãnh đạo. Sẽ không phải vua lúc nào cũng là trên hết mà sẽ thông qua hiến pháp để đưa ra mọi quyết định và điều hành đất nước. Chế độ này rõ ràng là một bước tiến lớn của nhân loại, cái gì mới bắt đầu cũng tràn ngập lí tưởng cao cả. Chính vì thế tôi đối với chế độ này rất có niềm tin-Selena thao thao bất tuyệt nhìn vị sứ giả đang gật gù hưởng ứng theo lời nói của mình. Rõ ràng là vui tươi nhưng nhìn ai cũng cực kì căng thẳng
-Ý của em ta không thể nghe hiểu được hoàn toàn nhưng ta lại đang thấy một sự xúc phạm. Vua chúa là con của thần linh, do thần linh ban tặng cho dân của mình nên chúng ta có quyền làm bất kể điều gì chúng ta muốn- Izumin chất vấn Selena trước mặt rất nhiều người, nhiều ánh mắt không thiện cảm đang bắt đầu hướng tới nhìn Selena. Cô có cảm giác như họ muốn ăn tươi nuốt sống mình
-Vua chúa các anh nói cái gì cũng đúng- Selena khịt mũi khinh thường, không thèm để tâm
-Vấn đề này hay thôi đừng đem ra tranh cãi nữa- vị sứ giả cười hòa hoãn, không muốn mọi chuyện trở nên quá căng thẳng
-Quan điểm chính trị hi vọng sứ giả lui vào trong hãng nói. Đừng để người ta dòm ngó bàn tán ra vào- Izumin lên giọng cảnh cáo làm vị sứ giả nọ gật đầu vâng dạ lia lịa. Tự nhiên thấy tình cảnh này Selena cảm thấy cực kì ngứa mắt
-Mọi chuyện là tôi khơi mào, anh đừng có ỷ mình nước lớn mà đi dở giọng đe dọa người ta!
-Em dừng lại chưa?
-Rất tiếc tôi chẳng phải người có quan điểm sống tôn sùng vua chúa như các người. Chỉ là may mắn hơn nhiều người sinh ra là con vua chúa mà tự cho mình cái quyền ngang hàng thần linh. Một chế độ chính trị chính là một hình tam giác. Lúc vẽ đi lên thì là thời kì hưng thịnh, lên tới đỉnh thì là đỉnh cao của chế độ, nhưng khi vẽ xuống thì chính là sự tụt dốc, đánh dấu cho một thời kì chính trị suy tàn. Cuối cùng khi chạm dốc thì lại là một đường thẳng, một chế độ mới lại được lập ra và bắt đầu tiếp con đường mới. Đó chính là chế độ, là chính trị. Dân chủ là một bước tiến, vì tiếng nói của mọi người dân đều được lắng nghe. Đó mới là chính trị. Một quốc gia muốn tồn tại, không phải mục đích trên hết là vì người dân sao? Vua chúa mà mở mồm ra là đe dọa ta đây gϊếŧ ngươi thì còn ra thể thống gì. Cái gì hay ho thì ta học tập, huống hồ chế độ này mới chỉ đang ở giai đoạn đầu. Học tập là điều cực kì cần thiết- lần nay Selena gần như là bùng nổ, mọi ánh mắt trong sảnh đã triệt để hướng thẳng vào cô. Ánh mắt cô đầy ương ngạnh, cả người như phát lửa của sự căm ghét
-Em đừng có mà ăn nói ương bướng- Izumin bóp mạnh cổ tay Selena, cô vốn dĩ đã gầy nên cái bóp này Selena cảm giác tay mình sắp bị bẻ cho gãy mất. Cảm thấy oan uổng, nước mắt không kiềm được đã rơi xuống
-Đồ bạo quân!!!- Izumin buông tay làm Selena ngã xuống sàn. Cô chẳng nói thêm gì, chỉ nghe thấy tiếng xì xầm to nhỏ xung quanh đang nhắm thẳng vào cô
-Cô ta có đầu óc của hoàng phi Ai Cập!
-Đúng rồi, vừa nãy cô ta còn nói chuyện cả trăm năm sau
-Nhưng những điều cô ta nói vô lí quá. Phỉ báng vua chúa cầm quyền
Cảm giác tủi thân làm Selena chán nản. Ngoại giao không thành, lại còn bị cái mồm hại cái thân.
-Tôi ủng hộ ý kiến của công nương. Sau chuyến đi này, sẽ bàn vấn đề này trước các trưởng lão- sứ giả thành Athens đỡ Selena, nở nụ cười cực kì thân thiện
-Các vị nhất định sẽ thành công. Tôi dám chắc đấy- Selena cười tươi rói, giọng nói dù có phần nức nở nhưng cực kì vui vẻ- sau này trong tương lai, vua chỉ còn tồn tại như biểu tượng của quốc gia. Người ta sẽ thông qua quốc hội để bầu ra tổng thống hay chủ tịch, mọi công dân đủ tuổi đều có thể đi bỏ phiếu, tôi thật hi vọng sẽ sớm thấy điều này- Selena bắt tay vị sứ giả, âm lượng nhỏ đủ cho hai người nghe
-Nếu công nương không chê. Hi vọng sẽ một lần chiếu cố đến thăm thành bang của chúng tôi
-Vâng nhất định rồi
Vị sứ giả rời đi, bầu không khí của bữa tiệc cũng giãn ra một chút
-Xin lỗi, vừa nãy ta không có ý mạnh tay với em- Izumin cầm trên tay một chai rượu thuốc, muốn hướng Selena bôi cho cô.
-Vua chúa các người ai cũng vậy. Có trách thì trách tôi rớt nhầm đến đây- Selena ngồi yên để Izumin bôi thuốc cho mình. Mặt mũi ỉu xìu như trái bóng bị kim đâm
Người ta vẫn không ngừng xì xào về cô. Một số vị sứ giả vì hiếu kì cũng tiến lên bắt chuyện, nhưng có một số khác thì vì mục đích khác nguy hiểm hơn
-Nghe nói cô là công nương Ai Cập- một vị sứ giả đến bắt chuyện với Selena
-Vâng- Selena ngẩng đầu đối với sứ giả cúi đầu chào một cái
-Tôi đến từ duyên hải Ege, đại diện tộc người Athioa đến chúc mừng quốc vương Minoa khỏi bệnh
Tâm tình vốn đã chẳng vui vẻ gì, Selena mặt thoáng biến sắc rất lâu sau mới khôi phục lại
-Có chút quà mọn muốn tặng công nương, hi vọng cô không chê cười
Một hộp gỗ được đưa tới, Selena vẻ mặt máy móc đưa tay ra nhận, không trực tiếp mở ra ngay, cô đem chiếc hộp gỗ đưa cho Unasu. Sắc mặt không ổn trông thấy. Cô cảm thấy, sự xuất hiện của vị sứ giả như là một lời nhắc nhở trước một biến cố. Hình như đã đến rất gần, nhưng chân tướng đằng sau, Selena không cách nào tra ra được. Nhưng tại sao phải là người tộc Athioa?
Có lẽ là nhắm vào cô chăng? Tộc người Athioa bọn họ? Cũng đúng có khi là vì chuyện trên con tàu đó
-Tôi... tôi ra ngoài một chút- Selena đỡ trán định bước ra ngoài, Izumin liền kéo tay cô lại.
-Em muốn đi đâu? Ta đi cùng em
-Hoàng tử bỏ tay đi, tôi ra ngoài một lúc rồi về
-Có chuyện gì sao?- Minosu lo lắng hỏi Selena. Chuyện Selena vừa nãy nói. Đối với Minosu chính là khó nghe, nhưng sau phần khó nghe kia lại cảm giác nó như hồi chuông cảnh tỉnh. Anh muốn trở thành vị vua tốt. Mà trước tiên để đạt được điều đó. Một bộ óc nhìn xa trông rộng như Selena không thể nào thiếu được
Selena chẳng thèm để ý nữa, vì vị sứ giả kia đã gần như bước ra ngoài. Cô hất tay Izumin chạy ù ra ngoài. Đầu cô tám phần đã suy nghĩ thông suốt. Có thể con tàu đó chính là con tàu mà hoàng gia Troia dùng để bỏ trốn. Vậy những miếng lụa kia, có phải hay chăng chỉ là cái vỏ. Sau lần đó, cô không còn thấy những người Troia ở trên con thuyền, có lẽ nào, vụ cướp đó đã bắt hoàng tử xứ này đi mất, vậy thì họ cùng với những người tộc Athioa rốt cuộc là có can dự gì
Vị sứ giả Athioa kia đi vào khu vườn phía Tây, Selena liền gấp rút chạy theo
-Đợi đã- cô chạy với theo, cố gắng kéo tay vị sứ giả lại
-Công nương có gì bận lòng sao?- vị sứ giả cười nhạt, rất nhẹ nhàng hướng Selena nói chuyện
-Tôi... ba tuần trước có gặp một chiếc thuyền của tộc Athioa trên biển... trong một vụ... cướp...- Selena thở dốc, lời còn chưa dứt, mùi dầu thơm đã sộc lên mũi cô , cái mùi hết sức quen thuộc này làm cô phát hoảng, vội lấy tay lên che mũi, một lúc sau hướng dưới đất gục xuống, câu sau cùng nghe thấy chính là
-Hoàn hảo cho một kế hoạch
Lại là câu nói đó, Selena mơ hồ cảm nhận đã nghe thấy câu nói này. Sự không rõ ràng này làm cô cực kì khó chịu. Bụng lại truyền đến một trận đau. Selena cắn môi cố gắng đứng dậy đuổi theo bóng dáng vị sứ giả đang dần xa
Rốt cuộc là kế hoạch gì? Liên quan gì tới Athioa cùng Minoa, còn thành Troia nữa, cô không hiểu, thực sự không hiểu. Sự xuất hiện của cô là tình cờ, chỉ là tình cờ thôi.
-Selena!!!- Izumin chạy tới, thấy Selena gục bên bãi cỏ, có chút hốt hoảng lay mạnh tay cô
-Không ổn...- nói xong lời này, Selena trực tiếp ngất đi
- - - - -
Bình minh ló rạng mang theo những tia sáng ấm áp. Selena một thân suy yếu vẫn chưa tỉnh lại. Cơ hồ trong mơ gặp ác mộng
-Đi chết đi- tiếng nói đầy ám ảnh vang vọng
Selena ngồi bật dậy đưa tay lên ôm đầu, mồ hôi lạnh tuôn đầy trên trán
-Thật xin lỗi- giọng cô gần như nức nở, co rúm người lại, chỉ nghĩ tới việc chính mình gián tiếp gây ra cái chết cho những người tộc Athioa kia, Selena tựa hồ muốn rơi nước mắt. Cô bây giờ không còn đủ bình tĩnh để suy nghĩ lại từ đầu tất cả mọi chuyện
Bàn tay cô được nắm lấy. Sự căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt. Selena vội giật tay lại, ngồi lui sát vào đầu giường
-Đừng động vào tôi!- cô nói như khóc. Bụng truyền đến một trận đau nhói làm Selena thở khó nhọc. Cô nằm vật xuống, co quắp ôm bụng
-Selena, nói cho ta biết, rốt cuộc hôm qua xảy ra chuyện gì?- Izumin kéo hai vai Selena ép cô đối diện ánh mắt chính mình
-Tôi... bụng đau- Selena dường như phải thở bằng miệng, bấu chặt tay ôm bụng. Đại phu vội đem thuốc đến cho Selena, cô uống xong liền muốn phun ra ngoài
-Đắng!
-Thuốc đắng dã tật. Lần này so với lần trước là cùng một loại độc, thật may là thuốc giải đã được đem về từ Hi Lạp xa xôi. Công nương bịt mũi lại rồi một hơi uống cạn đi- đại phu dỗ dành, đưa thuốc cho Selena để cô tự uống. Cô nhắm mắt, bóp chặt mũi mình nuốt vào. Sau đó lại khó nhọc xoay người nhắm mắt
-Món quà hôm qua trong đó có gì?- Izumin quay sang hỏi Ruka
-Một miếng vải lụa, bên trong còn có... máu
-Selena xem qua chưa?
-Lúc chuẩn bị ra ngoài có xem qua một chút
-Điều đó đồng nghĩa với việc miếng vải lụa này cùng với tộc người kia nhất định có liên quan đến vụ cướp. Đi điều tra về tộc người Athioa ngay đi- Izumin ra lệnh cho Ruka, sau đó cũng bỏ vội ra ngoài vì nhận được tin tình báo
Không gian yên tĩnh trở lại. Selena chầm chậm mở mắt ngồi dậy. Xâu chuỗi lại các vấn đề. Mở hộp gỗ ra xem lại miếng vải lụa một lần nữa
-Tạm thời mình chỉ dám suy đoán. Vụ cướp kia giống như một vụ dàn dựng. Vậy thì tại sao lại muốn mình chứng kiến chuyện này? Mình xuất hiện trên con tàu đó là cực kì ngẫu nhiên. Lẽ nào lúc đó trên thuyền còn một nhân vật tầm cỡ nào sao?-Selena cảm thấy càng lúc càng khó hiểu. Cô thận trọng suy nghĩ lại từ đầu, muốn tìm xem mình sai sót ở chỗ nào
Tiếng nước chảy nhỏ giọt trên sàn, Selena ngước mắt nhìn đã thấy Atorat ở trước mặt mình, tay còn cầm theo một nhành hoa li
-Lễ hội náo nhiệt, người dân đổ dồn về kinh thành rồi,cô không muốn tham dự sao?
-Anh không lo sợ tôi nói với mọi người về sự xuất hiện của anh à?- Selena cầm nhành hoa li ngửi, cảm thấy tâm trạng cũng dịu đi rất nhiều
-Nàng chưa từng làm vậy, và ta nghĩ sau này cũng không
Cách xưng hô thay đổi làm Selena ngớ người, Atorat đưa cho Selena một lọ thuốc nhỏ, bảo cô là thuốc giải rồi bỏ đi. Cuối cùng nán lại nói hi vọng sẽ thấy Selena xuất hiện ở lễ hội
-Sao anh đối tốt với tôi như vậy?- Selena chậm chạp đi ra bờ biển
-Có thể chúng ta đã gặp trước đó. Trước khi nàng quen ta- con cá heo to lớn chở theo Atorat lặn sâu xuống biển. Selena có chút nghi hoặc nhưng cũng nhanh chóng gạt đi ý vị. Cầm lọ thuốc lên uống vào
-Cái vị ngọt này? Vậy là đêm đó anh ta cứu mình sao?- mùi vị giống y chang ngày đó làm Selena sững người, ngồi đờ ra mất một lúc
-Công nương Selena!- bên ngoài có tiếng gõ cửa, Selena ra ngoài mở cửa đã thấy Unasu cùng tùy tùng Ai Cập đứng ở bên ngoài
-Có chuyện gì sao?- cô vịn tay vào cửa để giảm bớt sức nặng của cơ thể
-Quốc vương Minosu muốn lúc lễ hội bắt đầu sẽ thấy sự xuất hiện của công nương. Nhưng công nương không khỏe nên thần đã xin cáo lui từ trước- Unasu đỡ tay Selena, nhẹ nhàng bẩm báo
-Tôi xuất hiện cũng chẳng ai vui vẻ gì. Hôm qua làm loạn một trận rồi, ở lại cho khỏe- Selena xoa xoa bụng trở về giường ngồi xuống
-Công nương trở thành chủ đề bàn tán trong kinh thành suốt đêm hôm qua đấy. Ý kiến của cô đến tai người dân được hưởng ứng nhiệt liệt luôn. Bọn họ từ sáng sớm đã ùn ùn kéo về ở trước cổng thành tham dự lễ hội còn bày tỏ mong muốn muốn được gặp mặt công nương nữa- Unasu nét mặt phấn khích, kéo hết rèm lên cho không gian sáng sủa
-Vậy anh nghĩ sao? Về chuyện tôi nói ấy- Selena cúi đầu, cô cảm thấy người dân ủng hộ mình thì cũng chẳng sai gì, vì ai mà chẳng muốn quyền công dân của mình được công nhận
-Có vẻ là công nương có ý tốt, nhưng chúng tôi không thể hiểu hết được. Nhưng khi thử đặt mình vào vị trí của người dân, thì đúng là đó là một ý kiến khả quan, nó giống như là lời răn đe cho các người cai trị rằng nhân dân là cốt rễ. Vậy nên tôi cũng sẽ ủng hộ công nương- một chén thuốc nữa được bưng lên, Selena vui vẻ vì câu trả lời cũng nhanh chóng đem thuốc lên uống cạn
-Vậy chuẩn bị một chút, tôi đi với mọi người- Selena cười hì hì, cảm giác tâm trạng lên rất nhiều, cười nói vui vẻ rôm rả cả căn phòng
-Hay tôi cải trang thành Priam nhỉ? Ban đầu đến đây là như vậy mà-Selena lấy mấy cục than trong lò định bôi lên mặt
-Công nương đừng làm bậy. Mất mặt Ai Cập- Unasu gằn giọng, đập bàn
-Nhưng mà tôi muốn mà- chu mỏ lên phản bác, cô bày ra vẻ mặt dễ thương
-Không được!- Unasu nhấn mạnh từng chữ. Selena vẻ mặt xụi lơ tỏ vẻ không phục
Izumin đứng dựa lưng bên ngoài, nghe tất thảy mọi chuyện cũng vì sự vui vẻ kia của Selena mà bật cười. Bó hoa tươi trên tay không cầm nữa mà đặt trước cửa phòng Selena rồi rời đi
- - - - - -
-Ta đỡ em- Selena một thân quốc phục, đầu đội tóc giả theo nghi thức, một chiếc miện nhỏ hình hoa sen được đội trên đầu. Hôm nay cô triệt để biến thành người khác. Trang phục lộng lẫy ôm sát người tôn lên vóc dáng thanh mảnh, mỗi bước chân bước đi, chiếc lắc chân lại rung lên kêu leng keng. Selena khó khăn đi lại, mặt biểu tình như kiểu đang vác nguyên cục tạ lên người
-Ầy khó chịu thật đó. Tôi nói cho tôi cải trang thành Priam mà chẳng ai chịu nghe gì- Selena không nắm tay theo lời mời của Izumin, chỉ quay lại hướng đám Unasu nhăn mặt
-Nếu công nương không phiền, cho phép ta làm người dẫn đường- Minosu lúc này đi đến, đem Selena kẹp vào giữa hai người đàn ông. Cảm thấy tình cảnh này rất khó xử, cô hết nhìn người này lại quay sang người kia, cuối cùng quyết định đi theo đám Unasu
-Bụng tôi chưa khỏe, không dám làm phiền quốc vương cùng hoàng tử, bọn họ đỡ tôi là được rồi
-Công nương là khách quý của Minoa, hi vọng có thể nể mặt ta một chút- Minosu vẫn không rút tay lại, tay vẫn ở trước mặt Selena giơ ra. Có chút khó xử, Selena nhìn Izumin một chút, cuối cùng gật đầu đi theo Minosu
-Vậy... làm phiền
Bậc thang dẫn đến điện thờ rất nhiều. Selena nhìn xong thật muốn ôm trán lăn ra đất. Cảm tưởng cái đống bậc thang kia xa tận chân trời
Đi chưa được một nửa, Selena đã thở hồng hộc, nhưng chính là không muốn làm Ai Cập mất mặt, liền cắn môi chịu đau tiếp tục đi lên
-Công nương còn đi được không?- Minosu lo lắng hỏi, nhìn Selena thở dốc mệt nhọc
-Chỉ là hơi mệt thôi, cho tôi chút nước là được- nước được đưa đến, Selena uống như cá chết cạn. Cô nhớ lại mỗi sáng đi học. Lớp ở trên tít lầu bốn, mỗi ngày đều phải đều đều leo bậc thang. Cứ tưởng leo nhiều thì quen nhưng là cứ tầng một thì hăng hái leo, lên tới tầng bốn thì như người cụt hơi vịn vào tay cầm. Mà cái đống bậc thang này so với bốn tầng lầu cô phải leo nhiều hơn gấp mấy lần
-Mỗi lần đi học tôi ngán nhất là leo lầu đó- Selena quay sang Minosu cười nhạt
-Lầu?
-Ừm là một dãy phòng xếp chồng lên nhau, nối với nhau bằng bậc thang, tôi cũng không biết giải thích thế nào. Nhắc tới học hành, bỏ bê cả gần hai tháng rồi. Đôi giày, sách vở đều ở chỗ Izumin cả, sợ đến lúc quay về được chắc ôn thi không kịp mà rớt đại học mất- Selena lại leo lên tiếp, bất giác buông ra vài câu thở dài và đương nhiên, Minosu chẳng hiểu gì cả
-Oái- Selena giẫm phải tà váy, suýt chút nữa là ngã lăn ra sau. Là Izumin nhanh tay đỡ cô lại. Anh nhìn cô, biểu tình có chút thiếu kiên nhẫn liền bế bổng cô lên leo lên thần điện
-Izumin, anh bỏ tôi xuống
-Còn nháo nữa ta bẻ gãy chân
Ngồi vào chỗ ngồi của mình. Rất nhiều sứ giả hướng đến Selena giới thiệu bản thân
-Kẻ thù của Carol hình như ở đây hơi nhiều- Selena vẻ mặt cười trừ, nhìn đám người ở trước mặt mình chỉ thầm ước mình chẳng đại diện cho quốc gia nào. Ai cũng nhìn cô như cái gai vậy- nhưng rõ ràng lại là dịp thuận lợi cho Minoa, các nước tập trung đông như vậy, thái hậu hẳn là muốn phô trương danh thế, về vấn đề ngoại giao cũng dễ dàng mở rộng
Tiếng tù và bằng vỏ ốc vang lên, thanh âm có phần hơi trầm lại rất uy nghi vang vọng cả một vùng trời
Minosu đứng trên cao tuyên bố nghi lễ bắt đầu. Khung cảnh hoành tráng làm bầu không khí cực kì náo động.
Vị nữ tư tế dẫn đầu đoàn người tay cầm theo hai thanh rìu tiến đến cầu thang lớn, theo sau là những thanh niên trai tráng khỏe mạnh. Vị quan tư tế đỡ đưa tay đỡ lấy những thanh rìu kia trao vào tay thái hậu. Thái hậu lúc này hóa trang thành nữ thần cùng tất cả cầu nguyện trước thần linh, sau đó bắt đầu những điệu múa đẹp mắt
-Nền văn minh Hi Lạp chịu ảnh hưởng của rất nhiều quốc gia, điệu múa này sau này sẽ được họ kế thừa và nâng lên tầm cao mới- Selena thích thú, ánh mắt chăm chú quan sát tất thảy. Dịp vui thế này lại không phải muốn thấy liền thấy được nên cô rất vui vẻ thưởng thức
Nghi lễ kết thúc, tất cả quan khách lui vào trong thưởng thức tiệc rượu, bên ngoài khoảng sân rộng lớn tổ chức một cuộc thi đấu. Tiếng reo hô ngoài thành vang dội cả một góc làm cho không gian như bùng nổ, dân chúng chen nhau vào trong mong tìm được chỗ tốt để quan sát trận đấu. Selena vẫn bám trụ ở ngoài bậc thềm muốn quan sát kĩ hơn
-Vô trong ngồi hay để ta bế vô?- Izumin cốc đầu Selena nhắc nhở. Cô bộ mặt không phục tự giác đi vào trong ngồi
Một đám sứ giả vây quanh nịnh nọt Izumin. Hittite là một đế quốc lớn. Lấy lòng anh đương nhiên là có lợi. Huống gì thứ kim loại cứng là sắt kia Hittite lại nắm độc quyền. Các nước nhỏ dù thế nào cũng không dám đắc tội
-Thực vẫn không hiểu nền văn minh rực rỡ như Hittite tại sao đến thế kỉ mới được phát hiện, rốt cuộc là xảy ra biến cố gì nhỉ- Selena ngây ngốc nhìn Izumin, thầm suy sét cũng không phải thuộc phạm trù hiểu biết của mình liền quay đầu
-Hoàng thượng giá lâm- Minosu xuất hiện giữa sân trong trang phục chiến đấu. Binh lính dẫn theo vài con bò đực khỏe mạnh ra sân. Nghe theo người ta xì xào, Selena mới biết được đây là lễ hội đua bò. Rồi sao? Sẽ không phải là Minosu mời cô làm giám khảo rồi con bò nổi điên đòi húc cô đấy chứ. Cái đó là đối với Carol chứ không phải Selena cô
-Để cuộc đua bò này diễn ra công bằng. Tôi xin đề nghị một vị thượng khách đứng ra làm ban giám khảo. Xin đề nghị công nương Selena đến từ Ai Cập
-Rồi xong- đầu óc Selena sụp đổ ầm ầm. Tại sao có nhiều chi tiết lại không buồn thay đổi tí teo nào. Cô can thiệp rõ sâu đến cốt truyện. Chẳng lí nào lại không xảy ra thay đổi. Biểu tình chẳng có tí teo vui vẻ gì, Selena quay sang Unasu hỏi nhỏ
-Anh có mang theo thanh chùy nào không?
-Có chuyện gì sao?- Unasu lấy thanh chùy ra đưa cho Selena, rất quan tâm hỏi
-Phòng hờ bất trắc thôi. Tự nhiên tôi có linh cảm xấu- đem thanh chùy dắt vào bên hông. Selena chậm rãi đi xuống. Ra hiệu cho đám Unasu ở lại, một mình cô ánh mắt lo lắng nhìn lũ bò
-Đừng nổi điên nhé!- Selena thầm hi vọng trong lòng. Nhưng là vừa đặt chân xuống dưới sân. Lũ bò đúng kiểu hóa điên, đôi mắt đỏ rực chạy rầm rầm tới
-Báo động lũ bò nổi cơn điên, bứt dây trói leo lên khán đài- một viên lính kinh hô làm mọi người hoảng sợ, ánh mắt lo lắng nhìn Selena cùng Minosu vẫn đang ở dưới sân
Selena vẻ mặt cưc kì bình tĩnh rút ra thanh chùy, chạy dọc trên đống bậc thang nhắm hướng chú ý đám bò trở lại đường đua tránh xa khán đài nơi mọi người đang ngồi tập trung đông đúc. Việc làm này chính là liều mạng, chỉ xét riêng việc Selena trúng độc thôi thì đã không nên xuất hiện ở lễ hội. Đôi khi lúc gấp rút người ta sẽ quên đi mất nỗi đau của mình
-Khán đài hướng Đông sơ tán nhanh lên- Selena hét lớn, tay cầm sốc chiếc váy rườm rà lên cao tiện tay lấy chùy cắt ngắn. Binh lính Minoa lúc này tràn vào sân đâm lao tới tấp vào những con bò
-Đừng đâm vội, thấy màu đỏ chúng sẽ càng nổi điên thêm thôi- Selena ném chiếc dép tới chỗ viên lính đang giơ cao chiếc lao ngăn cản. Cô tìm đà muốn nhảy lên lưng một con bò nhưng vẫn chưa thấy cơ hội
-Selena nằm xuống!- Izumin hét tên cô rất to. Con bò cúi đầu, muốn dùng sừng húc vào người Selena
-Cơ hội đây rồi!- cô bám vào sừng con bò, chiếc sừng hơi nhọn xoẹt qua tay Selena làm vai cô thấm ướt một khoảng máu. Con bò vừa nâng đầu, Selena liền đá chân ngồi lên người nó. Cô bẻ đầu con bò, ép những con khác về sát đường đua, giơ cao thanh chùy đâm xuống. Con bò rú lên, đứng thẳng người dậy, Selena không điểm tựa, cả người gần như ngã xuống đất
-Cẩn thận!- ai nấy cũng bàng hoàng, Selena đầu đập mạnh xuống đất gần như bất tỉnh, bây giờ đang nằm dưới chân của lũ bò điên, chỉ cần bọn chúng xông lên vài bước liền có thể đạp chết Selena. Cô đưa tay ôm đầu đã có phần nhìn mọi thứ nhòe đi. Cầm theo thanh chùy đâm vào vai con dã thú muốn tiếp tục leo lên lần nữa
-Gan dạ lắm cô bé- một nữ tử đầy khí thế xuất hiện, đưa tay kéo Selena lên trên, rút ra thanh kiếm của mình cùng với những nữ chiến binh khác tiếp tục ý định của Selena dồn đám bò rồi đâm chúng đến chết
-Là nữ thần Amzonet đấy. Nữ hiệp sĩ với võ nghệ siêu đẳng
-Công nương Ai Cập kia cũng chẳng vừa, dám một mình đi đấu với lũ bò khùng kia
Một tiếng rú nữa vang lên, con bò cuối cùng đã bị đâm chết ngã lăn ra đất
Selena loạng choạng đứng thẳng người, con bò nằm đè lên chân cô làm cô đau điếng. So với vị nữ thần kia khí thế oai hùng thì mình chính là bộ dạng thảm thương. Vị nữ thần nọ đỡ Selena, dìu cô lên sảnh. Izumin cùng đám người Unasu lúc này mới chạy tới, anh nhanh chóng đỡ cô từ tay vị nữ thần rồi bế bổng lên
-Thực sự cảm ơn- Selena cúi đầu nói câu cảm kích. Hình tượng nữ cường này chính là hình tượng Selena thích nhất
-Cô bị thương không nhẹ đâu. Mau đi băng bó đi. Cô là công nương Ai Cập sao?- vị nữ thần lấy khăn lau kiếm rồi cho lại vào trong vỏ
-Vâng. Ngưỡng mộ từ lâu, thật không ngờ trong tình cảnh này có thể gặp được nữ thần Amazonet
-Ta rất thích cách chiến đấu của cô. Một cô gái nhỏ nhắn như vậy nhưng lại rất dũng cảm. Chiến binh chính là có hai loại, loại thứ nhất sinh ra đã là chiến binh, còn loại thứ hai phải trải qua rất lâu luyện tập mới có thể xem như chiến binh thực thụ. Cô có thể xem như là loại thứ nhất đi
-Nữ thần quá lời rồi- Selena mơ hồ thấy đầu mình quay cuồng. Cô giơ tay đỡ trán thở khó khăn
-Ta thấy là cô nên đi băng bó thì hơn- nói rồi vị nữ thần quay lưng đi
Selena thấy cả người rã rời, cánh tay bây giờ đã thấm ướt máu, còn chân phải thì vừa nãy bị đè đến tê cứng không nhấc lên nổi
-Đau!- Izumin kiểm tra vết thương trên tay Selena, có chút đau lòng, bất giác đưa tay lên đầu Selena xoa xoa an ủi
-Tạm hoãn lễ hội. Người đâu mau gọi đại phu
- - - - -
-Đùi của công nương bầm tím một mảng lớn, e là đi lại sẽ bất tiện. Vết cắt trên tay khá sâu, mất máu cũng nhiều nên mong công nương tận lực nghỉ dưỡng, tạm thời đừng di chuyển trong một tuần- vị đại phu nhìn Selena bẩm báo
-Tím thế này chẳng biết vỡ bao nhiêu cái hồng cầu dưới da nữa- Selena biểu tình chán nản, miệng mếu nhìn chân như muốn khóc
-Nhiều chuyện dồn dập xảy ra, nhất định là ở đây có người muốn ám sát công nương! Không thể thờ ơ mãi được. Phải trách cứ hoàng gia Minoa bắt họ đưa ra một câu trả lời chính đáng- Unasu đập bàn rầm rầm, khó chịu, vẻ mặt xót xa nhìn bộ dạng ương ương dở dở của Selena
-Chuyện cũng lỡ rồi, cứ tính toán với họ lại chẳng có ích gì cho chúng ta. Bỏ qua đi- Selena hòa hoãn xoa dịu xoa cánh tay bó cứng ngắc của mình
Hoàng thái hậu cùng Minosu lúc này chạy vội vào, vừa tới cửa đã liên tục xin lỗi vì sự sai xót của hoàng gia
-Không sao đâu, mọi người an toàn là được- cô nở nụ cười vui vẻ. Không muốn bầu không khí lúc nào cũng căng cứng như dây đàn
-Xin công nương thứ lỗi, trong lúc cô còn đang cật lực kéo bọn bò điên xa khỏi khán đài thì ta lại chẳng bảo vệ cô được phút nào- Minosu giọng nói đầy áy náy, cầm tay Selena hôn nhẹ lên mu bàn tay
-Giờ tôi vẫn còn sống nằm đây mà. Tay anh cũng bị thương kìa, quốc vương một nước mong anh bảo trọng thân thể- Selena rụt tay lại, tận lực muốn duy trì khoảng cách
-Sự việc ta đã sai người đi điều tra làm rõ. Hiện tại đã viết thư tạ lỗi đến Ai Cập, nhất định cho quý quốc câu trả lời rõ ràng- thái hậu một tay đưa lên trước ngực giọng đầy thành khẩn, mỗi câu nói đều rất kiên định chắc chắn với Selena
-Thôi mọi người đừng nghiêm trọng hóa mọi chuyện lên, sự việc này cũng qua rồi, đừng đem nó ra nói nữa. Kẻo lại phá hỏng hòa khí của hai quốc gia
- - - - -
Izumin u sầu ngồi một góc uống rượu. Đám người Minoa ở ngoài xì xào to nhỏ coi việc Selena còn sống là một sự may mắn
-Công nương mà có chuyện gì thì người Ai Cập sẽ chẳng để yên đâu
-Cô ta chiến đấu như một chiến binh thực thụ vậy. Cô gái nhỏ với quả tim sắt!
Mỗi một câu thì thào, Izumin lại siết chặt nắm đấm của mình. Tâm trạng cực kì tệ
-Tâu hoàng tử, Kai ở ngoài thành đã thẩm vấn vị thuyền trưởng trên con tàu nọ được một số tin tức khả quan- một viên lính chạy vào ghé tai Izumin nói tin tình báo
-Kêu cậu ta tiếp tục đi, tối nay hẹn hắn ở cửa cảng- anh nhẹ giọng thâm trầm nói rồi lại tiếp tục uống rượu
Một người khác nữa lại đến bẩm báo. Selena hiện tại sức khỏe ổn định. Nằm tĩnh dưỡng một thời gian ngắn nữa liền có thể quay về Ai Cập
-Độc được phát hiện được trộn lẫn trong thức ăn của lũ bò, sau một thời gian mới phát tác làm lũ bò nổi điên. Hiện tại vẫn chưa có tí tung tích gì của hung thủ- viên lính giọng nói đầy thịnh trọng, sợ bị phát hiện nên đè nén âm lượng xuống rất nhỏ
-Được rồi ngươi lui đi
Izumin ngồi thâm trầm một lúc
-Vụ này cũng có khi đến từ nội bộ hoàng cung. Selena từ lúc đến đây gặp nhiều biến cố như vậy, chắc chắn là có người đang nhằm vào nàng. Có lẽ nào là một âm mưu tạo phản, chuẩn bị khơi mào xung đột từ trong ra ngoài sao?