Tính tới thời điểm hiện tại. Selena đã tìm cách bỏ trốn tới ba lần. Lần nào cũng là tưởng chừng thuận lợi thì liền bị tóm về. Không về được thế giới thực ngay thì cùng lắm sau này có cơ hội thì quay lại trộm lại đôi giày, nhưng mà nghĩ là một chuyện, trốn được lại là chuyện cực kì khác.
Selena thở dài. Lần thứ ba chạy trốn, vô tình cô vì tự vệ đã đâm trúng Izumin, mặc dù chỉ bị thương nhẹ nhưng quân Hittite chẳng thèm đợi chỉ thị liền một phát tống cô vào ngục. Vốn tưởng giống trong phim cổ trang được ăn cơm ngày ba bữa, ăn không ngồi rồi, ngủ dài người trong ngục nhưng cuối cùng là bị hiện thực dập cho tái mét. Cô bị đày ra công trường xây dựng. Hóa ra bị bắt làm tù nhân, hầu như ai cũng thành nô ɭệ đi nô dịch. Carol là một ví dụ chẳng hạn và giờ là cô
Nhưng vấn đề là bây giờ là mùa đông và cô không chịu được lạnh.
-Hắt xì- Selena xoa mũi, tay kéo khăn choàng lên cao hơn. Cô làm việc cực kì chậm chạp, cô không phải bị bắt để làm việc không công a.
Ai nấy tay lạnh run, răng chạm vào nhau cầm cập. Hôm nay lại có thêm người mới đến, rất nhanh chóng làm quen với Selena
-Tôi tên Li Kai, mong được giúp đỡ- anh cúi chào lịch thiệp, nhanh chóng gây được thiện cảm. Dáng người cao to, tuy hơi thô nhưng trong mắt Selena là một tráng kiện khỏe mạnh.
Cô cười vui vẻ, nhanh chóng bắt chuyện
-Tên anh giống người Trung Quốc ha, nhìn mặt anh cũng đậm chất người phương Đông nữa
-Cô biết Trung Quốc sao?- Kai mặt có vẻ ngạc nhiên, hiếu kì chờ đợi
-Quê nhà tôi gần đó. Nằm ở phía Nam- cô cười đầy thiện chí
Mặt Kai có vẻ vẫn chưa hình dung ra được có quốc gia nào ở đó cả.
-Thời điểm hiện tại mọi người chỉ sống tập trung ven sông Hồng và sông Cả để sinh sống thôi. Ở đó họ trồng lúa nước là chủ yếu- cô giơ tay gợi ý nhưng đổi lại vẫn chỉ nhận được vài cái lắc đầu. Cô có chút thất vọng, bị hối thúc liền nhanh chóng tiếp tục làm việc.
- - - - - -
Ngọn lửa đêm được đốt lên sáng rực cả một góc. Selena cùng mọi người ngồi tụ lại. Chỗ cô ở là một nhà chứa tập thể. Tới giờ thì bị khóa lại, so với mấy nhà ngục thoải mái hơn một chút. Ban chiều tranh thủ cô liền xin được vài củ gừng. Nấu nước gừng mời mọi người uống cho ấm bụng
Xong cô tìm một góc, lấy rơm nén đè lại một chút rồi nằm xuống. Mấy hôm đầu mới vào nhìn mấy con rệp bò lổm nhổm, không phải là không sợ gì, mà căn bản là không dám nhìn. Thế là hôm sau cô liền thuyết phục mọi người dọn dẹp, vệ sinh chỗ ở nhưng chẳng ai buồn nghe. Selena thương cảm với một người bị rệp cắn lâu ngày, mỗi lúc rảnh rỗi liền xắn áo lên dọn dẹp xung quanh, chăm chỉ dùng nước sạch lau vào các vết cắn. Góc đó dần trở nên sáng sủa, sạch sẽ, bệnh tình của người đó cũng đỡ hơn. Mọi người lúc này mới chịu tin bắt đầu làm theo. Mang hết mền ra sông tranh thủ giặt rồi phơi ở ngoài gió rét. Rệp không chịu được nhiệt độ thấp lại vừa hay đang là mùa đông nên sẽ giảm thiểu được tối đa sự sinh trưởng của chúng. Cô vận động mọi người quét dọn, cố gắng làm cho mọi thứ đơn giản và sạch sẽ nhất có thể. Thu lượm những sợi dây thừng ngoài công trường, cô liền đan thành những chiếc võng nhỏ, mắc ở vài góc tường, cái này là dành riêng cho những người đã bị nhiễm trùng do rệp cắn lâu ngày. Trải lên trên đó một miếng vải, tránh cho vết thương bị đụng quẹt nhiều.
Nguồn nước sạch được đưa tới cứ cạn kiệt dần, nhưng mà nếu không rửa bằng nước sạch thì chẳng biết mấy người bọn họ có thể cầm cự được bao lâu. Thật muốn biểu tình
Hai ngày liền, nước gần như chỉ có một chút, ban ngày còn sạch sẽ trong trẻo, chiều về nước lại rất bẩn và độ phèn cao. Selena khó chịu, tìm đến quản đốc nói chút lí lẽ
-Chúng tôi làm việc vất vả mà ngay cả nước sạch cũng không được uống là sao?
-Nô ɭệ mà lại đi đòi hỏi, muốn ăn đòn???- Hắn ngồi trên bục ghế cao, nhìn xuống Selena chỉ bằng nửa con mắt, khinh khỉnh đe dọa
-Nói cho đúng một chút, nô ɭệ thì tại sao lại không được đòi hỏi, chúng tôi có ăn không ngồi rồi, có được trả lương bình đẳng như những người đi lao dịch bên ngoài đâu. Chúng tôi cũng là con người cũng có quyền được mưu cầu những điều cơ bản nhất, tại sao lại đối xử với chúng tôi như vậy?- mắt Selena trừng lên giận dữ, cô nói gần như hét lên
Tên tổng đốc tiến lại, vớ ngay lấy sợi dây thừng quật xuống đất, giơ lên trước mặt Selena.
-Khuôn mặt xinh đẹp này hóa ra lại muốn ăn vài đòn roi, màu mắt của ngươi ta rất thích, trông hơi lạ, giống mấy tên lái buôn đến từ phương Tây- Hắn đưa tay xoa mặt Selena liền bị cô đá cho khuỵu xuống đất. Hắn nhanh chóng với lấy cây roi quất vào tay Selena. Giờ phút này cô chẳng quan tâm là có bị ăn đòn hay không nữa. Vì phải sống xót mới có cơ hội quay về thế giới thực. Mắt cô màu xám đơn giản chỉ là vì cô là con lai, và màu mắt thì do sắc tố Melanin quyết định chứ không quan trọng cô là người phương nào.
-Cô là em gái của Carol, chắc tự phải biết cách hóa nước đục thành trong giống nàng ấy chứ- Izumin từ xa tiến lại, đá vào tên tổng đốc lệnh cho hắn cút ra ngoài, nở nụ cười châm biếm nhìn Selena
Cô không tức giận, nhếch khóe miệng lên cười nhạt. Được thôi, muốn tôi chết ở cái xó này, các người tốt nhất nằm mơ đi, cô lấy khăn bao chỗ vừa bị đánh, hất mặt quay đi
-Cũng chả ai chịu giúp mình- Selena nhìn lại thực tại, cảm giác chán nản khiến cô nản chí
Quay trở về Selena liền kiếm một cái thùng lớn đi ra bờ sông lúi húi cả buổi, bắt đầu đi kiếm sỏi và một ít đất. Cô lại ra những chỗ lửa tàn lượm lại mấy khúc củi đã cháy thành than thu lại. Đục một lỗ bên ngoài, dưới cùng cô để một lớp khăn, có bông gòn thì tốt hơn nhưng vì không có nên cô lấy khăn thay thế, tiếp theo đó là một lớp sỏi, sau đó là một lớp cát và trên cùng là lớp than. Selena đổ mỗi thứ hai lớp, như vậy trông sẽ hiệu quả hơn
-Cô đang làm gì vậy?- Kai quan tâm tiến tới hỏi.
-Làm đồ lọc nước, anh giúp tôi đổ cái thùng này vào được không?- Selena lên tiếng nhờ vả, thùng nước đầu tiên được đổ vào, nước đã trở nên trong hơn một chút. Selena liền đổ lại một lần, nước cho ra lại trong vắt. Mọi người hiếu kì bu lại xem. Selena đưa nước ra cho bọn họ nhìn, ai cũng trợn mắt kinh ngạc, tích cực giúp Selena đổ tiếp những thùng nước khác vào. Cô đem nước đi đun sôi, sau đó cùng mọi người uống cạn
-Thật thần kì, cô có thể hóa nước trong như con gái sông Nil của Ai Cập vậy- mọi người vui vẻ ca ngợi. Selena chỉ đơn giản cười vui vẻ, cũng không có đáp lại gì, nhàn nhạt ngồi một chỗ lau mồ hôi
-Sao nước lại trong được như vậy?- Kai ngồi xuống bên cạnh Selena, thuận tiện hỏi cô một chút. Cô cầm li nước ấm, ngồi thổi chậm rãi trả lời
-Than có thể loại bỏ được những tạp chất nhỏ, các mầm bệnh và độ phèn lâu ngày trong nước. Cát có thể khử được mùi tanh hay các chất khác như Sắt, Mangan. Cuối cùng là sỏi tạo khe hở cho nước chảy xuống, qua vải chảy ra ngoài. Hồi học tiểu học có môn khoa học đã từng dạy qua nên tôi có biết một chút. Không phải điều gì quá thần kì đâu, làm qua một lần sau này ai cũng có thể làm- Selena xoa tay, vết thương cũ do roi quất mọc lên da non rất ngứa, nay lại chồng lên vài vết mới khiến cô gãi sưng tấy cả lên.
-Cô lấy cái này mà dùng- một người phụ nữ trung niên đưa chút thuốc mỡ cho Selena nở nụ cười nhã nhặn. Một người phụ nữ khác lại đến giúp cô thoa lên. Cảm giác mọi người đã dần mở lòng với mình hơn khiến Selena vui vẻ.
- - - - - -
Tin đồn Selena làm nước đục hóa trong vang đi xa cả một khu, nhiều người hiếu kì kéo đến cô liền tận tình chỉ giúp, nước sạch chẳng mấy chốc đã chẳng còn là vấn đề gì đáng lo ngại. Gặp cô ngoài công trường, ai cũng vui vẻ giúp cô làm chút việc
Tuyết rơi dày khiến hồ nước đóng băng một mảng. Selena thích thú chạy ra bờ hồ trượt trượt ở trên một lúc. Lạnh thì lạnh thật nhưng căn bản chưa thấy tuyết thật bao giờ, cả băng thật cũng thế nên Selena cực kì hưng phấn
-Cô có vẻ thích nhỉ?- Kai cười nhẹ hỏi.
-Đúng đúng. Lần đầu thấy đương nhiên là thích rồi- Selena cười vô tư, đi vài bước chầm chậm trên mặt hồ. Có chút trơn trượt, cô ngã bổ nhào xuống đất, thật may có Kai đỡ nên chỉ có mông cô phải chạm mặt băng thôi. Selena vui vẻ cười lớn, hồn nhiên như đứa trẻ. Mọi người tươi cười nhìn cảnh tượng trước mặt, chạy lại giúp Selena đứng lên. Một đứa bé trạc tuổi chạy nhanh đến mặt hồ cùng mọi người, trên mặt băng bắt đầu xuất hiện vài vết nứt mà không ai biết.
-Rắc, rắc- tiếng băng nứt bắt đầu hiện hữu, Selena cảnh giác lùi ngay lại, kêu mọi người ra khỏi mặt băng nhanh một chút. Một mảng băng lớn sụt xuống, đứa bé chạy không kịp ngã xuống lòng sông lạnh ngắc
-Trời ơi!- Selena tái mặt, một số người đã bắt đầu nhảy xuống giúp đỡ. Selena hơi cuống, nhanh chóng kêu mọi người chạy đi
-Mang khăn ấm lại đây, ai đó về đốt lửa trước đi, mang lại đây cho tôi một cái ván gỗ lớn nữa
Ván được mang đến cô kê trên mặt băng còn cứng, kêu mọi người bám vào. Xui xẻo là vì nặng khúc băng ngay chỗ cô cũng bị xụt xuống. Làn nước lạnh lẽo làm chân tay Selena đơ cứng
-Mình không biết bơi- Selena chìm xuống một đoạn, không còn sức quẫy chân vì thân nhiệt giảm quá đột ngột. Mắt cô mở nhìn làn nước đen xì, ở trên mọi người bàn tán gì đó cô không còn nghe rõ nữa.
-Ai đó nhảy xuống tiếp đi, đưa đứa bé lên bờ, quấn khăn cho nó. Ai mới lên bờ thì ra đống lửa ngồi hơ cho khỏi rét-Kai trên bờ chỉ thị mọi người
Izumin từ xa tiến lại, tình hình biết rõ một nửa, đi đến bên hồ nhảy tõm xuống. Cảm nhận được ai đó đang đưa mình lên, Selena vui mừng, mỉm cười
Cô được quấn khăn kín, ho sặc sụa một lúc lâu, chỉ kịp nói cảm ơn trong lúc ý thức mơ màng rồi bất tỉnh
- - - - - -
Lờ mờ mở mắt, Selena thấy mình đang ở trong một căn phòng khác, thoáng mát rộng rãi, hình dung một lúc trong đầu. Mồm cô chữ A mặt chữ O há hốc. Cái này không phải căn phòng hồi trước mới bị bắt về Hittite bị đưa vào sao
Izumin ở ngoài đi vào, chậm rãi ngồi xuống, kéo tay áo Selena lên thoa thuốc. Cô giật mình rụt tay lại lại bị Izumin kéo cho cứng ngắc cưỡng chế phải để im cho anh bôi
-Liều mạng- Izumin lên tiếng, giọng đanh thép trừng mắt nhìn Selena
-Đưa tôi về đây làm gì, thời gian vừa qua cũng chẳng thấy động thái gì từ Ai Cập, căn bản tôi chẳng có tí sức hút nào với bọn họ. Chém gϊếŧ gì tùy anh. Chỉ cần tôi còn sống ngày nào, nhất định sẽ bỏ trốn hết ngày ấy. Nhất định không để anh dùng tôi làm gì Ai Cập và Carol- Selena hất tay Izumin, chính mình kéo mền nằm xuống quay lưng đi hướng khác
-Giá trị bản thân mình, căn bản là cô chưa nhìn thấy. Nhìn đám nô ɭệ tung hô, sẵn sàng giúp đỡ cô. Giữ cô lại Hittite, nguồn lợi của ta còn có thêm cả sự giúp đỡ từ đám nô ɭệ nếu đưa cô ra đe dọa
Selena nhắm mắt, cảm nhận từng bước chân Izumin đi ra ngoài. Âm thanh tắt hẳn, cô chậm rãi mở mắt
-Vậy thì tôi sẽ không cho anh có cơ hội để lợi dụng tôi làm bất kì điều gì với mấy người nô ɭệ đó.