- Hôm nay mưa to quá nhỉ?_ Nara nhìn ra ngoài trời, mưa như trút nước
- Phải, hôm nay quán cũng vắng khách hẳn_ Bác Fuji
- Hôm nay bác về nghỉ ngơi sớm đi, trời mưa cúng chẳng mấy ai ra ngoài ăn mỳ đâu. Ở tiệm để một mình con là được_ Nara
- Vậy cũng được, thế bác về trước đây_ Bác Fuji
- Tranh thủ lúc trời đang mưa nhỏ lại bác mau về đi. Bác đi đường cẩn thận_ Nara nhắc nhở
- Bác biết rồi_ Bác Fuji nói rồi mở ô đi về
- Chà, mưa to thế này không biết còn người khách nào không?_ Nara than thở. Nhưng mà cô đã tự qui định rằng đúng h mới đóng cửa, thôi thì ngồi chơi không vậy.
Mới tạnh một tí mà đã mưa to lại rồi. Chăc sông trời đang nói lời tạm biệt với mùa hè đây mà. Bây giờ mà có người uống rượu cùng vui phải biết.
Tầm h, mưa bắt đầu tạnh dần, chữ còn lất phất vài hạt. Mưa to làm không khí lạnh thêm, Nara với tay lấy chiếc áo khoác gió rồi bước ra cửa cảm nhận cái lạnh về đêm.
Trong làn mưa lất phất ấy, xuất hiện bóng người. Là một người đàn ông. Anh ta không có đem theo dù, mà trông cũng chẳng có gì là gấp gáp trú mưa cả. Cứ như là anh ta đang tận hưởng cơn mưa này vậy.
- Quyết định vậy đi, đó là vị khách cuối cùng ngày hôm nay_ Nara nói
- Anh gì đó ơi, anh có muốn làm một bát ramen nóng hối không?_ Nara gọi ngưởi đó khi anh ta đi nganh qua cửa tiệm
- Anh nên vào nghỉ tí đi, ướt mưa dễ bị cảm lắm đó_ Thấy người đàn ông đó không trả lời, Nara nói tiếp. Người đó chần chừ lát rồi cũng bước vào tiệm
- Vậy anh dùng bát ramen nhé_ Nara cười tươi_ Có muốn thêm rượu không?
- ly là được rồi_ Người đó cởi bỏ áo khoác ngoài
- Có liền đây_ Nara quay người chuẩn bị món ăn, trong suốt thời gian đó người không nói thêm câu nào
- Của anh đây. Chúc ngon miệng_ Nara đặt bát mì nghi ngút khói lên bàn. Người đàn ông ăn một cách từ tốn, còn Nara bắt đầu dọn dẹp quán
- Mưa to thế này mà cô vẫn mở quán khuya thế à?_ Người đó mở lời
- À vâng, tiệm mì của tôi đúng h mới đóng cửa_ Nara trả lời
- Tiệm này chỉ có mình cô, mở khuya vậy lỡ có chuyện gì thì sao?_ Người đó
- Sẽ không có chuyện gì đâu_ Nara cười
- Sao cô biết đuộc?_ Người đàn ông
- Tôi tin là như vậy_ Nara
- Trông cô có vẻ lạc quan nhỉ?_ Người đó
- Haha, ai cũng bảo tôi vậy_ Nara_ Vì sao anh lại để người ướt mưa vậy?_ Nara hoi
- Tôi có việc gần đây nhưng không mang theo dù_ Người đàn ông
- À, tôi hiểu rồi. Anh cảm thấy mỳ của quán tôi như thế nào?_ Nara
- Không tệ_ Người đàn ông gác đũa
- Cảm ơn anh_ Nara thu dọn bát đũa
- Hết bao nhiêu?_ Người đàn ông rút ví
- Của anh hết yên_ Nara
- Ở đây có thanh toán bằng thẻ không, hôm nay toi không mang theo tiền mặt_ Người đàn ông rút ra tấm thẻ đen
- Ngại quá chỗ chúng tôi không có máy quẹt_ Nara lắc đầu_ Không sao cả, anh có thể trả sau
- Lỡ như tôi không quay lại thì sao?_ Người đàn ông đó
- Chuyện đó tính sau. Anh có thể cho tôi biết tên được không? Ít ra nếu annh có chuồn mất thì tôi vẫn biết được tên anh là gì?_ Nara
- Nếu tôi chuồn mất cô sẽ báo cảnh sát sao?_ Người đàn ông cười
- Không không, tôi chỉ muốn biết tên anh thôi_ Nara phẩy tay
- Akashi Takeomi, đó là tên tôi_ Người đàn ông suy nghĩ một lát rồi nói
- Vâng, anh Takeomi, tôi sẽ ghi nhớ_ Nara
- Cô sẽ sớm quên cái tên này thôi_ Người đàn ông đó quay người rời đi
- Không đâu, tôi giỏi nhất là nhớ tên mà_ Nara cười tươi_ À, anh nên cầm theo dù này_ Nara đưa cho Takeomi cây dù
- Không cần đâu_ Takeomi nhìn chiếc ô
- Anh cứ cầm đi, dù sao trời cũng đang mưa_ Nara
- Vậy cảm ơn cô_ Takeomi cầm lấy chiếc ô rồi rời đi