- Takeomi?_ Nara gọi
- Vẫn như cũ nhé
- Có liền, hiếm khi thấy anh đến mà trời không mưa_ Nara bông đùa
- Tôi không linh tới mức đó đâu
- Lần này thêm rượu không?
- chai đi
- Được
Takeomi ngồi xuống bàn, đặt chiếc ô bên cạnh. Cũng tới lúc phải trả rồi
- Ô của cô này_ Takeomi nói
- Anh có thể giữ lấy mà dùng. Tôi đã mua cái khác rồi_ Nara đáp
- Tôi đã tính ghé qua trả nhưng lại bận quá
- Không sao. Cũng không có gì đâu
Trên tivi đang phát bảng tin, nội dung nói về sự gia tăng của tội phạm. Người dẫn chương trình nói rằng gần đây việc tổ chức các sàn Boxing trái phép đã khiến vô số người thiệt mạng, bọn họ ví von việc này là dùng mạng người như vũ khí để kiếm tiền
- Kiếm tiền à? Anh nghĩ một vũ khí như vậy thì kiếm được bao nhiêu, Takeomi?_ Nara nói bâng quơ
- Em nghĩ một "vũ khí" như em kiếm được bao nhiêu tiền?
- Takeomi?_ Lời nói của Nara kéo Takeomi trở về thực tại
- Sao bỗng nhiên anh ngây người ra vậy?
- Không có gì, đột nhiên nhớ lại vài chuyện thôi_ Takeomi đáp_ Hết bao nhiêu vậy?
- Vẫn như mọi lần thôi
- Tiền đây_ Takeomi đặt tiền lên bàn rồi đứng dậy
- Chờ một lát đã_ Nara gọi với lại_ Hãy đem phần này về
- Sao vậy?_ Takeomi khó hiểu
- Hôm trước cái cậu đi cùng anh có ghé qua đây nhưng lại không ăn mỳ. Tôi không muốn mỳ của quán tôi bị chê dở đâu. Nên là về bảo họ ăn thử nhá_ Nara giải thích
- Bọn họ chắc không ăn đâu_ Takeomi
- Anh nói làm tôi buồn đấy_ Nara làm bộ rầu rĩ
- Tôi sẽ đưa thử xem sao_ Takeomi
- Anh về cẩn thận, à mà mỳ này khi đem về hãy chần sơ qua nước sôi rồi hãy cho nước dùng vào_ Nara dặn dò, trên khóe môi nở nụ cười
- Tụi bây ăn mỳ không?_ Takeomi đặt túi đồ ăn lên bàn
- Sao hôm nay tốt bụng thế?_ Rindou đang nằm lướt điện thoại xem tin tức
- Có người cho thôi, có ăn không?
- Mỳ à? Tao cũng hơi đói, ăn tạm vậy_ Rindou bật dậy_ Nhưng sao có phần luôn
- Cho cả thằng Ran với Kakuchou luôn
- Ran tối nay không về đây đâu, ê Kokonoi ăn không?_ Rindou hỏi người đang nhìn vào màn hình laptop
- Không phải của nhà hàng à?_ Kokonoi liếc nhìn
- Đừng thắc mắc_ Takeomi
- Sao cũng được_ Kokonoi nói rồi tiếp tục làm việc
- À sợi mỳ chần sơ qua nước sôi rồi mới cho nước dùng vào_ Takeomi nói lại y như lời của Nara
- Tao biết rồi_ Rindou nói rồi đi vào bếp. Chần sơ qua nước sôi... Chần sơ qua....
Nhớ phải chần sơ qua nước sôi rồi mới cho nước dùng vào nhé
- Gì vậy nhỉ?_ Rindou tự nhủ. Nhưng anh rất nhanh quên đi. ph sau, tô mỳ ngon lành đã được ra lò
- Mùi nghe cảm thơm đấy_ Kokonoi nhận xét một lượt
- Ăn đi_ Kakuchou nãy giờ vô cùng im lặng ăn phần của mình, Rindou cũng không ngoại lệ. Mùi vị không tệ, rất hợp khẩu vị của cậu. Trước giờ hiếm có món mỳ nào đáp ứng được khẩu vị của cậu đâu. Rindou ăn một hơi hết sạch, không hiểu sao cậu cảm thấy ngon miệng vô cùng
- Thế nào?_ Takeomi hỏi
- Ngon đấy. Mày mua ở đâu vậy?_ Rindou lau miệng
- Một quán ven đường mà nấu được như này luôn à_ Kokonoi cũng ăn sạch
- Là của quán mỳ ở ngoại ô phải không?_ Kakuchou nói
- Đúng vậy. Nara cô ta bảo không muốn mỳ quán mình bị chê nên đưa tao cầm về_ Takeomi_ Mà Rindou, lần trước thằng Ran đến đó sao?
- Nara_ Rindou bất động, mỳ này là do chị ta nấu?
- Rindou_ Kokonoi gọi
- Sao? Ran hả? Chắc anh ấy có việc nên mới ghé qua_ Rindou đáp cho có lệ rồi bỏ về phòng mình, vừa lúc Mochi cũng trở về
- Rindou_ Mochi gọi
- Chuyện gì?_ Rindou bực bội
- Thứ náy..._ Mochi nhét gì đó vào tay của Rindou_ Nó ở kho_ Mochi nói rồi rời đi. Rindou cũng không quan tâm lắm, về phòng mình khóa cửa lại
- Nara, không thể trùng hợp tới như vậy được. Nếu như đúng là chị ta...Không không, mọi chuyện năm đó đã giải quyết ổn thỏa rồi_ Rindou đi đi lại lại trong phòng, hiếm thấy một thành viên của băng đảng tàn ác nhất lại có lúc như vậy. Rindou căng thẳng nắm chặt tay thành nắm đấm, bấy giờ anh mới nhận ra trong tay mình đang cầm vật mà lúc nãy Mochi đưa cho. Đưa lại gần nơi có ánh sáng, Rindou thất thần, trong đôi mắt hiện rõ sự kích động...
- Anh hai có biết việc này hay không?_ Rindou lẩm bẩm một mình_ Mình nên tự giải quyết
Nói rồi Rindou tìm lại bản báo cáo về quán mỳ. Chuyện này cần phải làm sáng tỏ. Nếu đúng là chị ta, GIẾT.