Về đến cửa tiệm, Nara cũng nhận được một tấm danh thiếp y như vậy. Bác Fuji bảo là có người đến đưa.
Phát triển thành khu phố mua bán à? Đáng ngờ đấy. Nara nhìn vào tấm danh thiếp.
Ở trong một căn phòng sang trọng, cuộc họp băng đảng đang diễn ra
- Bên phía tập đoàn A đang bắt đầu hành động với khu đất đó_ Một người báo cáo
- Lũ ngu này cứ thích chặn đường chúng ta nhỉ?_ Một người phì phèo điếu thuốc
- Họ đang tiếp cận các hộ dân ở đó bàn về việc chuyển nhượng đất đai_ Người đó tiếp tục báo cáo
- Xem ra chúng ta cũng phải nhanh chóng can thiệp vào thôi, đã điều tra rõ khu dân cư đó chưa?_ Người có mái tóc màu trắng nói
- Dạ rồi, đây là báo cáo tổng quan_ Người này đưa báo cáo cho những người đàn ông
- Xem ra lại có mấy con chuột nhắt tự chui đầu vào rọ rồi_ Chàng trai tóc hồng cười nham hiểm
- Mai có trò chơi mới rồi đây_ Chàng trai với mái tóc mullet tím ngả người ra sau, căn phòng tràn đầy sự quỷ dị
- Này ranh con, chạy từ từ thôi té bây giờ_ Nara nhắc nhảy lũ nhóc đang nháo nhào trước quán
- Momo chậm như rùa. Lêu lêu_ Higo làm mặt quỷ
- Higo coi chừng_ Masao chỉ tay
- Úi_ Higo vấp phải cục đá lăn nhào
Cái thằng nhóc này đã dặn rồi. Nara ngao ngán
- Này đồ ăn xong rồi, mau vào ăn thôi_ Bác Fuji gọi
- Vaanggggg_ Lũ trẻ nghe nói đồ ăn là lập tức ào lại
- Mau đem nước ra này, mọi người cũng ngồi lại đi ạ_ Nara gọi
Cả khu tụ tập lại khu đất trống bên tiệm Nara cùng nhau ăn uống. Mọi người đều vô cùng vui vẻ. Khu này cũng không quá đông người, bởi vì cách khá xa trung tâm thành phố, nói là ngoại ô nhưng giống ở quê hơn. Đa phần là người trung niên và già. Những người trẻ đều đi làm ăn, thỉnh thoảng cuối tháng hoặc dịp gì đặc biệt họ mới về. Vậy cho nên ở đây cũng khá nhàm chán. Vì vậy, lúc Nara chuyển đến cô đã đề nghị vể một ngày nghỉ chơi với người dân trong khu. Họ rất vui, ít ra họ cũng tìm được niềm vui nhỏ cho mình. Mọi người nói với nhau rất nhiều chuyện, những câu chuyện thường ngày, hôm nay ăn gì, gặp ai, cả những vấn đề về con cái,... Mọi người đều thỏa mái rũ bỏ những phiền muộn trong lòng
- Nếu như Nara không đến đây thì sao nhỉ?_ Bác Nao uống ngụm rượu
- Lúc trước trông nơi này thật hiu quạnh, giờ đã có màu sắc hơn rồi_ Ông Kito
- Mọi người cùng nhau nâng li nào..._ Nara vui vẻ
- Chà rượu ngon thật đấy, trời thu lạnh thế này uống rượu là tuyệt nhất_ Ông Orochi
- Yaa chàng trai của Tomi sao rồi?_ Nara
- Đã khá hơn hôm trước tí rồi nhưng mà..._ Tomi thở dài
- Ông Orochi, đừng có khó tánh nữa_ Nara đi qua bên kia
- Kệ ta_ Ông Orochi quay mặt đi
Mọi người cùng nhau vui chơi hát hò đến gần nửa đêm mới về nhà. Một tháng nữa lại kết thúc rồi
Mỗi cuối tháng, Nara sẽ đến chợ đầu mối trong thành phố để đặt cọc nguyên liệu và thanh toán hóa đơn, tiện thể mua thêm đồ dùng cho quán cũng như rong chơi tí. Từ chỗ Nara đến thành phố cũng khá xa, mất khoảng tiếng đồng hồ đi xe. Nara dậy từ rất sớm để đến chợ kịp giờ
- Hế lô Kuri-san_ Nara đến trước một hàng thịt
- Nara đến rồi đó à, thấy dạo này hàng nhà chị ngon không?_ Chị Kuri đáp
- Lúc nào cũng ngon nhất hết, hôm nay bác Miya đâu rồi?_ Nara hỏi
- À vừa mới ra ngoài một tí rồi, sẽ quay lại ngay rồi_ Chị Kuri
- Tháng này vẫn như tháng trước nhé. Em gởi tiền ạ_ Rina nói
- À hôm nay thịt bò ngon lắm, em đem về ăn này, dạo này trong em ốm hơn đấy_ Kuri đưa cho Nara một túi thịt bò
- Không cần đâu chị Kuri_ Nara
- Mau cầm đi con nhỏ này, khách quen mà_ Kuri dúi túi thịt cho Nara
- Ngại quá hehe, cảm ơn chị nhiều nha, chúc chị buôn may bán đắt nhá_ Nara
- Em cũng vậy nhá_ Chị Kuri vẫy tay tạm biệt
- Để coi, qua bên hàng hải sản, dạo này món mỳ hải sản có vẻ bán khá ổn_ Nara vừa đi vừa lầm bẩm
- Anh Goro hôm nay thế nào rồi_ Nara đứng ở bể cá
- Hàng hôm nay tươi lắm, thuyền mới cập bến đấy, đảm bảo ngon số dách_ Anh Goro đang chặt cá cho khách
- Chà, trông mấy con cá này tràn đầy sức sống ghê_ Nara dán mắt vào bể cá
- Món mỳ hải sản của em như thế nào rồi_ Anh Goro
- Khách rất thích, cảm ơn anh đã giúp em_ Nara
- Gì chứ chuyên môn hải sản của anh không thua kém ai đâu nhá_ Goro cười
- Hôm nào rảnh anh nên ghé quá quán của em đi, em sẽ đãi anh_ Nara
- Haha tất nhiên anh sẽ đến rồi_ Goro
- Vậy tháng tới món mỳ của em có tươi ngon hay không là nhờ cả váo anh đấy nhé_ Nara đùa
- Tất nhiên rồi, đảm bảo khách của em sẽ mê mẩn cho xem_ Goro
- Vậy em gởi tiền tháng này luôn_ Nara rút ví ra gởi tiền cho Goro
Kenggg....
Chiếc chìa khóa trong túi Nara bị rơi ra, Nara cúi xuống nhặt.
Trong một khoảnh khắc, chúng ta đã lướt qua nhau
- Nara, em sao vậy?_ Goro hỏi
- À không, chỉ là em vừa nhìn thấy người quen_ Nara cười_ Vậy em đi đây
- Được rồi, em đi cẩn thận_ Goro
Nara rời khỏi chợ đầu mối, nơi tiếp theo là siêu thị. Cô cần mua thêm vài thứ
- Gia vị, dầu, sốt,... À mua thêm bánh kẹo cho mấy đứa nhỏ. À, kem bạc hà mới ra, Higo chắc sẽ thích. Mình cũng nên mua thêm nguyên liệu làm taiyaki nhỉ, nhà cũng hết pudding rồi, phải mua thêm thôi_ Trong xe đẩy của Nara chất đầy đồ
- Hôm nay mua hơi nhiều rồi, mau đi về thôi_ Nara vui vẻ xách túi đồ to bự quay về nhà của mình
Aaaaaaaa..... Trong nhà kho đông lạnh, tiếng thét thảm thiết không ngừng vang lên
- Tô..i xin lỗi.... Xin hãy tha cho em trai tôi, mọi tội lỗi đều do tôi gây ra_ Người đàn ông bị trói quỳ rạp xuống đất cầu xin
- Anh trai...._ Người còn lại bị đánh tới mức không nhìn ra khuôn mặt
- Trước khi phản bội tụi tao thì mày nên nhìn trước được kết cục này_ Rindou nắm tóc của người đàn ông đó đập mạnh đầu anh ta xuống đất
- Không.... Anh traiii_ Người kia cầu xi trong vô vọng
- Chơi nhiêu đó đủ rồi đấy, tụi nó la hét làm tao đau hết cả tai_ Kokonoi ở một bên nói
- Người vừa nói để em ngươi sống nhỉ?_ Sanzu nhìn vào thanh kiếm nhật trên tay mình
- Cầu xin anh... Hãy để em tôi sống_ Hắn ta bò dưới đất cầu xin
- Thế à? Nhưng tao không thích_ Sanzu nói rồi chém chết người em trai bằng thanh kiếm trên tay mình
- Kh..Khoonggggg, tao nguyền rủa tụi mày_ Người đàn ông thấy em trai mình bị giết ngay trước mặt thì gần như phát điên
PẰNG..... Takeomi rút súng bắn
- Trò chơi tình cảm này lúc nào cũng thú vị hết_ Sanzu lau lưỡi kiếm
- Những tên không cần thiết thì cứ giết thôi, chỉ tổ ngáng đường_ Kokonoi
- Đúng vậy nhỉ, anh hai_ Sanzu nhìn qua phía Takeomi
- Mau dọn dẹp mấy cái xác này đi_ Takeomi không hề quan tâm đến lời nói của Sanzu
- Những người không có tác dụng thì tốt nhất nên giết cho rồi. Diệt trừ hậu họa về sau_ Ran
- Tao vô cùng thích điểm này ở tụi bây đấy, sự máu lạnh. Hahahaha_ Sanzu cười khoái chí_ Anh cũng thấy vậy mà phải không, Takeomi