Lại mấy chục cột sáng giáng xuống quảng trường. Vô Nhan nhìn mọi người đã tập trung đầy đủ, kiểm tra kĩ lại mới bước vào cột sáng. Một trận mê muội đánh úp lại, Vô Nhan bình tĩnh nghĩ. Đến rồi.
Lần này hai tân nhân. Độ khó chín người, chỉ hơn Resident Evil có một chút. Địa điểm hiện tại là sở cảnh sát.
“Tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên một chi tiết kịch tình cấp d.....”
“Sau khi tìm được con gái tiến sĩ, Tiểu đội Ác ma luân hồi sẽ tiến vào thế giới phim Resident Evil , vị trí tiến vào ngẫu nhiên..... Giết chết thành viên chưa mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương sẽ được một ngàn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp C; giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương được bảy nghìn điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B. Mỗi thành viên trong đội bị giết sẽ bị âm một điểm; giết chết mỗi thành viên đội đối phương sẽ được cộng một điểm. Lấy số dư cuối cùng nhân với , kết quả sẽ được chia đều cho những thành viên còn lại trong đội; luật này áp dụng đối với cả đôi bên.”
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn đoạn tin tức này, mỗi người trong lòng đều âm thầm kêu khổ. Sau khi Trịnh Xá biết sự tồn tại của hai tiểu đội đặc biệt, mọi người ai cũng đều không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn chúng, nhưng không ngờ rằng thật sự gặp một trong hai tiểu đội đặc biệt đó. Như vậy xác suất và vận may thật sự là quá hẻo.
Tiêu Hoành Luật hung hăng bứt xuống mấy cọng tóc, vừa có thở gấp vừa nói.
“Làm sao có thể như vậy chứ? Hai đội đặc biệt này làm sao lại có thể được cho đấu với một tiểu đội bình thường chứ? Chuyện này căn bản là không phù hợp lẽ thường a!”
Tất cả mọi người đều không nói gì, bọn họ chỉ trầm mặc nhìn Trịnh Xá, còn hắn thở dài một hơi rồi nói.
“Chuyện này, tất cả đều là sai lầm của ta...... Tiểu đội luân hồi Ác Ma và Tiểu đội luân hồi Thiên Thần đều sẽ đấu với các tiểu đội luân hồi khác. Chủ Thần mặc dù không nói ra điểm này, nhưng từ việc bọn họ cũng được gọi là tiểu đội mà suy, ta nghĩ chắc chắn phải là như vậy. Nếu không bọn họ cũng chẳng phải là tiểu đội luân hồi...... Tiêu Hoành Luật, phân tích một chút thực lực của bọn họ.”
“Vô Nhan, cô nói cô nhìn thấy tử vong, là đã thấy trước việc này sao?” Tiêu Hoành Luật không ngừng giựt tóc. “Như vậy, đội trưởng, nếu như Tiểu đội luân hồi Ác Ma có mười thành viên trong đó có ba tên có tiềm lực cường đại giống như ngươi, rồi ba tên mạnh ít nhất bằng % thực lực của ngươi, rồi ba tên mạnh bằng % thực lực của ngươi, rồi một tên so với ngươi còn mạnh hơn. Mà đội ngũ đó đã trải qua năm bộ phim kịnh dị, như vậy...... chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hơn nữa bọn họ tuyệt đối sẽ không cho một đội ngũ nhỏ yếu có cơ hội đàm phán. Bọn họ chỉ biết tìm mọi biện pháp tàn sát chúng ta để vừa được điểm thưởng đáng kể vừa được một mớ chi tiết kịch tình. Đây là câu trả lời của ta!”
Mọi người nhìn Vô Nhan, rồi thở dài nhìn Tiêu Hoành Lụât. Lúc này, Vô Nhan cũng đã từ trạng thái tự hỏi trở về. Cô đứng dậy, phủi phủi quần áo.
“Như vậy, tôi đi trước. Trận phim này, tôi bỏ. Nếu bị tóm, tôi sẽ tự sát, sẽ không để ác ma đội lấy được điểm.”
“Khoan đã, cô muốn đi đâu?” Trịnh Xá định giữ Vô Nhan nhưng bị cô né.
“Có lẽ mọi người nghĩ tôi nhát gan, nhưng tôi nghĩ tôi không có đủ khả năng để ứng đối ác ma đội. Coi như hết, tôi đã biết trước mà.” Vô Nhan nhún vai.
“Cô biết thành viên ác ma đội thực lực thế nào sao?” Tiêu Hoành Lụât bỗng nhiên hỏi. “Sao cô dám chắc chúng ta không qua đựơc?”
“Phàm nhân trí tuệ.” Chẳng hiểu sao Vô Nhan bỗng bật thốt ra câu này. “Tôi chỉ có thể nói, với thực lực hiện tại, Trung Châu đội không thể đối chọi được với ác ma đội, thậm chí là đòan dịêt. Còn về thực lực của ác ma đội, tôi nghĩ mọi người khó có thể tưởng. Anh, anh ta, cô ấy, kể cả cậu, sẽ gặp được đối thủ thua đến gắt gao. Người mà mọi người không tưởng nhất.” Vô Nhan chỉ vào Trịnh Xá, Trương Hằng, Triệu Anh Không và Tiêu Hoành Lụât. “Tôi nghĩ tôi không thể tham dự vào chuyện này. Điều tôi có thể làm là tận lực trốn thôi. Tạm bịêt!”
Người bị chỉ có chút ngây ra. Trịnh Xá không nghĩ ra người không tưởng nhất là ai. Nếu là clone của chính mình… Trương Hằng mặt mũi có chút trắng bệch. Nếu đối diện với chính mình thì không sao, nhưng nếu là cô ấy… Triệu Anh Không có chút sát khí. Cô không thích Vô Nhan. Thái độ bàng quan với mọi việc như vậy. Ngay từ đầu, trong đám tân nhân, Triệu Anh Không để ý tới Vô Nhan nhìn mọi người với ánh mắt rất quỉ dị, cũng không ầm ỹ. Thậm chí, trên phi thuyền còn rất dứt khóat, cảm giác như cô ta quen thuộc hết thảy. Có điều khi thấy tố chất thân thể và khả năng chịu đựng của Vô Nhan, cô có chút thất vọng. Xem ra cũng chỉ là người thường. Nhưng khi về chủ thần không gian, Triệu Anh Không lại cực độ nghi hoặc, người như vậy sao có thể vượt qua Alien? Có điều cô nhớ đến một số tư liệu của Triệu gia về những “thánh nhân”, không khỏi nhớ đến một điều. Đó là Huyết thống phù thủy. Chẳng lẽ Vô Nhan là hậu duệ phù thủy?
“Thôi nào mọi người, đừng để cô ta ảnh hưởng tới tâm lí như vậy.” Tiêu Hoành Lụât nói “Nếu nói về đấu trí, tôi nghĩ ác ma đội sẽ có clone Sở Hiên. Theo như Trịnh Xá nói, Sở Hiên tính tóan không một tia sơ hở, thậm chí hi sinh cả mình để đạt được lợi ích lớn nhất. Như vậy thì phiền toái lớn rồi.”
“Được rồi, không nghĩ nữa. Chiêm Lam, quét bản đồ đi, tìm cô bé đó.”
“Không được, tôi chưa gặp cô bé đó nên không biết tinh thần dao động. Bản đồ… đã tăng độ lớn lên. Kịch tình thay đổi rồi. Còn nữa, tôi không quét được tinh thần dao động của Vô Nhan.”
“Là đạo cụ cao cấp sao?” Tiêu Hoành Lụât cười. “Xem ra chúng ta thực sự có nhân tài trong lĩnh vực chạy trốn rồi. Hơn nữa, tránh đựơc tinh thần suy xét của Chiêm Lam, như vậy cô ấy ít nhất có chi tiết A. Tôi thực tò mò rốt cục Alien cô ấy đã trải qua cái gì.”
Không bàn đến Trung Châu đội và Ác Ma đội sẽ đối chiến gay gắt ra sao, Vô Nhan đi ra khỏi sở cảnh sát, tránh thóat mấy con zombie truy đuổi, đi về hướng ngoài thành phố. Nếu chỉ đơn giản tránh đi nhiệm vụ, cô nghĩ cô cần phải gây ra một vài chi nhánh để chủ thần bớt hỏi thăm mình. Ví dụ như đi lấy T virut chẳng hạn. Dù sao tương lai Trung Châu đội cũng muốn hỏi thăm, không bằng tiện thể ghé qua công ty Umbrella trước.
Nhớ đến cách mà Trịnh Xá thể hiện để gây chú ý với công ty Umbrella, thực sự là quá tốn sức, quá bạo lực. Vô Nhan tự nhận mình là người vô cùng nho nhã, nên nói chuyện nho nhã, không nên động tay động chân.
Vì vậy, Vô Nhan, cô tự nhận cô là bình thường sao? Nào có ai thả Alien đi dạo một vòng để ăn zombie và người thu hút công ty Umbrella, sau đó trực tiếp bàn giao dịch, lên xe rời thành như vậy chứ?
“Tư liệu của cô là nhân viên nghiên cứu của công ty. Không ai đổ tiền cho hạng mục này, cô quả nhiên có khả năng. Như vậy giờ cô muốn gì?”
“Đương nhiên không có gì lớn.” Vô Nhan mỉm cười. “Tôi cũng chỉ vì lợi ích của công ty, lợi ích tiến hóa của nhân loại thôi. Ngài cũng thấy đấy, A – Virut hóa thể thành công trên động vật, tôi còn có khả năng điều khiển nó. Như vậy, hạng mục A – Virut này tôi muốn tiếp tục phát triển. Tôi muốn sử dụng cả T – Virut để tiến hóa nó, ngài thấy sao?”
Khung cảnh là trong phòng hội nghị cao tầng của công ty Umbrella. Xung quanh chĩa súng vào Vô Nhan cũng không nói gì. Đối dịên người đàn ông cũng trầm mặc. Một chút, Vô Nhan tính nhẩm.
“Tôi còn có món quà nữa giành cho ngài. G – Virut tiến hóa thể. Tôi nghĩ ngài sẽ hứng thú với nó, bởi G – Virut đã thành công trên con người.”
Đúng lúc này, người đàn ông cũng nhận được tin tức có người tự xưng G – Virut, còn trực tiếp đưa đọan video Trịnh Xá tiêu diệt Nemessi.
“Được, dẫn cô ấy vào phòng nghiên cứu. Chuyển tư liệu của G – Virut cho nhân viên khác. Đưa cho cô ấy mẫu T – Virut. Đừng làm tôi thất vọng, Vô Nhan.”
“Đương nhiên, tôi chỉ để ý nghiên cứu. Thành quả là của các ngài.” Vô Nhan mỉm cười cực kì đúng mực. “Có điều, nhẹ tay với mẫu G – Virut nhé, hắn cũng không phải dễ nghe lời.”
Sau đó, Vô Nhan ở sở nghiên cứu, giả vờ đi qua đi lại nhưng thực ra là lấy mẫu nghiên cứu. Tất cả cô cho vào không gian. Sau đó, Ác Ma đội xuất hịên, T – Virut biến dị. Cô nghĩ chỉ cần ở sở nghiên cứu sẽ an tòan, nhưng đây là nơi nhiều hàng mẫu nhất, sao có thể an tòan. Vì vậy biến dị tất cả bị Alen giải quyết. Có điều nó cũng vô cùng óan hận thịt chúng nó không ngon. Nhưng cũng nhờ thế mà nó tiếp tục tiến hóa, lột xác lần . Sau đó, cô liên tục nghe thấy tiếng chủ thần nêu lên việc thành viên của Trung Châu đội và Ác Ma đội bị tiêu dịêt. Lần cuối cùng nêu lên, cô khẽ thở dài. Vậy là đã đòan dịêt rồi.
Sau đó, ngồi trong phòng thí nhiệm, Vô Nhan cực độ ngạc nhiên nghe chủ thần nêu lên hòan thành nhiệm vụ chuẩn bị trở về chủ thần không gian. Cô nhớ tới, trong nguyên tác vốn hai đội đều được cho nhiệm vụ là bảo vệ những nhân vật trong phim ra khỏi thành bình an, chỉ là Ác Ma đội đuổi giết quá thảm thiết nên không ai biết. Mà khi đó đã đòan dịêt, thật sự là tiện nghi cho Vô Nhan rồi.
Cô vui vẻ đứng dậy khỏi ghế, tiến đến chỗ Alen, thu nó vào rồi chờ đợi. Chuyến này, cô là người thu nhiều nhất. Có điều, cô cũng quên thắc mắc tại sao Ác Ma đội không ai được phái tới tiêu dịêt cô.
(Vì sao ư? Thứ là do chị đã ngoài thành. Thứ do Ác Ma đội tinh thần lực giả bị giết và thương vong nặng k ai rảnh đi tìm chị. Thứ , tác giả chính là mẹ đẻ)