[Đồng Nhân] Why? Xuyên Vào Akame Ga Kill??

chương 26: vô đề

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Sao Chelsea và Rojin đâu?"_ Najenda thấy mọi người tập hợp tại căn cứ thì hỏi.

"Đi đâu rồi."_ Tatsumi buộc miệng nói.

Tất cả đám con gái đều trừng mắt nhìn về phía cậu. Trừ Najenda ra.

"Ra vậy, ra là cô ấy đã giải quyết Bols rồi, cô ấy định giải quyết luôn Kurome... "_ Najenda khi nghe được lời từ Lubbock "Nhanh mau đi tiếp viện cho Chelsea, còn về phía Rojin thì để y đi đâu thì đi. Có lẻ sẽ tốt cho tâm trạng của y."

Nghe vậy Tatsumi cùng Akame đi tiếp viện Chelsea.

•Bên Chelsea •

"Nhiệm vụ hoàn thành, bây giờ cô sẽ không cảm thấy đau đớn nữa.."_ Sau khi đưa cây kim vào cổ Kurome.

Chelsea không ngờ Kurome lại vực dậy.

"Đau lắm đấy biết không? Đau đớn lắm đấy!"_ Kurome vừa nói vừa rút vỏ kiếm ra mà lao vào chém vào những ngón tay của Chelsea khi nàng không kịp chạy.

"Ack"_ Chelsea đau đớn, che lại tay mình mà bỏ lại đụng cụ mà chạy.

Rất may cô xuất hiện kịp thời đánh ngất Kurome khi nàng ra lệnh bọn rối đi truy sát.

Rojin thở dài nhìn cơ thể tái mét của Kurome "Đã nói là đừng dùng... "_ Rojin cắn lưỡi, đưa chất lỏng màu đỏ vào môi Kurome.

Lúc đầu nàng giẫy giụa nhưng lúc sau thì tiếp nhận máu của cô.

Thấy cơ thể phục hồi lại bình thường cô liền bế Kurome lên biến mất rồi đưa đến chỗ Wave đang bất tỉnh để nàng nằm bên cạnh.

Tiếp tục biến mất xuất hiện tại chỗ hoa hướng đương. May là cô tới kịp chém con rối thành nhiều mảnh mà chạy tới chỗ Chelsea đang thoi thóp.

"Ác thật đấy, mùi máu nồng thật, còn thơm nữa... Nào nào bình tĩnh lại Rojin. Bây giờ chuyện quan trọng là cứu người."._ Vừa tự nói chính mình vừa dập tắt ngọn lửa ham muốn lại trôngngf bằng cách lấy bích máu trong không gian, liền cắn nát để hấp thụ hết máu trong bịch để kiềm chế lại.

Tiếp đến cô bỏ bịch máu ra, lấy răng nanh chính mình cắn nhiều chỗ vào lưỡi mình, cô đi tới chỗ Chelsea đang nằm, nâng đầu nàng lên truyền lượng chất lỏng màu đỏ vào trong miệng Chelsea. Nhưng lại đổ ra, có lẽ nàng tiếp nhận không nổi lượng máu vì đang thoi thóp.

"Uống không được? Vậy dùng cách truyền thống vậy..."_ Rojin sử dụng cách truyền thống của mình cắn mạnh vào cổ Chelsea mà truyền vào.

Khi Rojin truyền hơn lượng máu nhất định vào người Chelsea, cả cơ thể nàng từ từ lành lặn lại như ban đầu.

Tóc Rojin lại dài ra, nhưng được chuyển sang màu đen tuyền.

Hơn nửa lượng máu trong cơ thể được truyền cho Chelsea, nàng từ từ mở mắt, cũng là lúc Rojin nhả răng ra mà bất tỉnh.

"Rojin!?"_ Vừa mở mắt Chelsea đã hoảng hốt khi thấy cô ngã xuống.

Miệng đầy máu, mặt hóc hách. Như không ăn mấy ngày vậy.

"Không sao, cậu vào trong này để tránh nạn đi. Tôi sẽ giải quyết mọi chuyện "_ Rojin từ từ mở mắt, cô thấy khuôn mặt Chelsea đang lo lắng, cô an tâm mà mở cổng không gian chứa Bulat và Sheele đang trò chuyện trong đó.

Đẩy nhẹ Chelsea vào trong, dù nàng không muốn nhưng không thể phản kháng.

Thế là Chelsea vào trong không gian, cô sử dụng tay đóng lại.

Nhìn hoa Hướng Dương tràng đầy màu đỏ tươi, cô thở dài mà lấy con rối lúc trước tạo ra cái đâu y như Chelsea rồi cầm lấy nó đưa đến trước chính giữa đế quốc cấm vào lên cây rồi gắn chữ 'THÀNH VIÊN NIGHT RAID'.

Rất đúng lúc trời mưa, mọi người đều phát giác ra cái đầu giả được gắn chữ. Ai ai cũng xem, cả Tatsumi cùng Akame khi nhìn thấy đầu Chelsea giả thì chết đứng.

Cô hít thở sâu, tự đập má mình cái rõ điếng người, máu chảy tươi ra từ khóe miệng. Cô bỏ luôn cả lớp mặt nạ mà đi về phía Akame cùng Tatsumi đang đứng.

Có lẽ sức công phá của chính mình quá mạnh nên khi đi gần tới chỗ cả hai thì cô ngã khụy xuống đất đầy nhưng cơn mưa.

"Rojin!"_ Tatsumi hoảng hốt, Akame chạy trước lại gần chỗ cô nhanh nhất có thể.

Trong lúc gần bất tỉnh nghe được Akame cùng Tatsumi nói gì đó mà cô nghe không rõ.

Giấc mơ, cô mơ thấy người không thấy rõ mặt. Đó không biết là nữ hay nam nhưng người đó bị chém nhát từng vai xuống ngực. Lúc đó người ấy đi về phía người con trai ôm lấy tự đống chết mình với người con trai đó.

Khi đó Rojin mới hoảng loạn bật dậy. Nó nhìn xung quanh thì phát hiện ra đang nằm trên sofa. Trên lưng lại bị băng kính mít.

Susanoo từ phòng bếp đi ra, ông chú đi tới bưng cháo cá bồi bổ để trên bàn nhìn cô.

"Vết thương chưa lành đâu, đừng cử động mạnh, ăn chén cháo đi"

"Mọi người đâu rồi Suu?"_ Khi chuẩn bị ăn, cô mới phát giác ra mọi người đều không có ở căn cứ.

"Làm nhiệm vụ trả thủ Chelsea. "

Nghe vậy mọi hoạt động liền dừng lại, Rojin đứng dậy, Susanoo thấy vậy liền dùng sức vịnh vai cô lại ngăn cô đi.

"Suu, buông ra."

"Ăn hết cháo rồi đi."

Tưởng Susanoo sẽ cản cô đi, ai mà biết được ông chú kêu cô ăn hết để có được sự hoàn hảo.

Nghe vậy cô liền cầm bát cháo lên nuốt hết hơi cháo nóng vào bụng.

Nhìn thấy cháo đã ăn hết, Susanoo hài lòng mà dọn chén.

"Nhớ đừng hoạt động quá nhiều. "_ Trước khi đi, Susanoo nhắn nhủ cô.

"..."_ Rojin không nói, cô chỉ gật đầu rồi biến mất.

Nhờ mùi Akame cùng mọi người đang tỏa khắp Kyoroch. Nơi có tôn giáo được cho là nơi nổi tiếng được nhiều người sùng bái nhất.

Rojin rất nhanh tìm ra nơi Akame và mọi người. Nhưng lại nhầm địa điểm.

Nó xuất hiện tại chỗ thay đồ. Vừa hay có người bước vào.

Nhìn vóc dáng sao giống Kurome? Thay xong bộ váy hoàn hảo tiếp đến Seryu. Rồi cuối cùng là Esdeath...

Không dám nhìn thẳng mà lặng lẽ bước ra khỏi bức tường ra bên ngoài.

Rojin đi lang thang ra ngoài thị trấn, không biết vô tình hay hữu tình mà bắt gặp cô gái có mặt xẹo đi ra khỏi thị trấn.

Thấy vậy Rojin hiếu kì đi theo.

"Phụt!!"_ Rojin phun nước khi đang uống nước vừa theo dõi, cô phát hiện ra cô ta đi cùng Seryu.

Cả hai lấy ống kính nhìn về hướng đông, nơi có lâu dài bị bỏ hoang. Nhưng nhìn kì thì phát hiện ra có người nam nữ.

"Phụt!? Tatsumi?!!! "_ Rojin lại cười phun hết nước vừa mới uống tiếp. Ok có lẽ hai người đó hợp nhau. Nhìn Mine cũng hạnh phúc phết.

"Chào cặp đôi đang cùng nhau rắc cơm chó"_ Rojin đột ngột xuất hiện trước mắt Mine và Tatsumi làm cậu và nàng giật mình.

"Rojin!? "_ Cả hai đồng thanh nói.

"Đừng kinh ngạc thế chứ. Kẻ địch đang chuẩn bị tới đây. Chắc cậu biết Seryu nhỉ? Còn người nữa có mặt xẹo đang chuẩn bị công kích hai người đấy. Tôi đi chơi đây bye~"_ Rojin nói hết lời cảnh báo trước cho hai người chuẩn bị tâm lí.

Xông xui hết cô ẩn vào trong tảng đá để coi phim.

Nhưng mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát.

Khi cô tưởng mọi thứ kết thúc, Seryu lại có quả bom trong miệng.

"Chết tiệt "_ Rojin hiện thân, nhưng vẫn đeo mặt nạ chạy nhanh về phía Seryu đang chuẩn bị kích nổ.

"Ack!"_ Rojin bất ngờ té xuống đất, mặt nạ cũng rơi ra. Trước sự bất ngờ của Seryu.

"Rojin?"_ Seryu nhìn cô hỏi, khi chính nàng đã đứt ra làm phần.

"Đừng có tự tử."_ Không biết làm sao bây giờ cô lại sợ hãi người trước mắt sẽ biến mất.

"Ha, tớ sẽ không hỏi cậu vì sao lại ở đây. Nhưng bây giờ tớ cũng sắp đi rồi sao không cho tớ tội nguyện? Người tớ yêu tớ cũng đã nhường lại cho Esdeath rồi. Bây giờ chết cũng không cho?"

"Cậu nói tôi là đồ hay gì mà nhường cho Esdeath? Tôi đâu phải đồ vật mà cậu có thể cho là cho lấy lại thì lấy lại?!"

"...Tớ muốn hỏi câu... Cậu có yêu tớ không? "

"... Tôi...."

"Đấy thấy không? Rõ ràng cậu cũng đâu có yêu tớ...Khụcc"_Seryu cười khổ nhìn cô, nàng nói quá nhiều dẫn đến ho ra máu.

"..."

Thấy Rojin im lặng nàng thở dài rớt nước mắt, chuẩn bị tự kết liễu đời mình.

Rojin không ngần ngại ấn môi mình vào môi Seryu.

Trước sự kinh ngạc của Seryu, nàng chỉ có thể 'ú ớ' không nói được gì.

Cô tiến xa hơn, đưa lưỡi vào trong nàng mới phát hiện... Quả bom được gắn ngay lưỡi....

Rojin tự cắn lưỡi mình thật mạnh, nhắm mắt đưa máu mình vào trong miệng Seryu.

Dù nàng không cảm nhận được vị gì cô đưa cho nàng, nhưng khi nhìn xuống dưới cằm đã thấy máu đang chảy xuống vì nàng không chịu nuốt.

Seryu định đẩy cô đã thì mới nhớ mình mất nửa thân dưới rồi.

Nàng chỉ có thể chấp nhận mà nuốt lấy lượng máu từ cô trao.

Không biết điều thần kì nào mà cả người nàng đều cảm thấy thoải mái không còn đau như trước nữa.

cánh tay, bàn chân lại có cảm giác... Seryu mở trừng mắt ra nhìn.

Nàng phát hiện ra toàn bộ cơ thể đều lành lặn. Tới quả bom cũng biến mất trong lưỡi. Vị tanh ngọt xộc thẳng vào miệng.

Seryu nhăn mặt, nàng lấy tay đẩy vai cô ra nhưng không thể. Tới lúc gần hết hơi mới rời môi.

"Hãy ngủ."_ Rojin khi rời môi liền che mắt nàng lại.

Giọng nói như có ma lực, nàng liền nhắm mắt mà ngã vào vòng tay, Rojin.

"Khục khục..."_ Cô ôm miệng ho liên tục.

Lưỡi cũng đã lành nhưng máu ho ra tay cô là từ trong cuốn họng mình ho ra...

"Giới hạn trong em gần tới cực hạn rồi... Nếu em còn ngoan cố dùng hơn lần nữa. Tự em gánh hậu quả mình gây ra..."

Giọng nói của Dokai vang lên trong đầu cô. Bây giờ cô mới biết đây có lẽ là cảnh cáo cuối cùng của người anh dành cho em gái...

Rojin nhanh chóng ôm lấy cơ thể nàng bế Seryu vào trong không gian khác với người trước. Trước khi đi ra cô nhìn Seryu lần rồi phong ấn đến khi nào năng lực cô cạn tới giới hạn.

___To be continue___

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio