[Đông Phương Bất Bại Đồng Nhân] – Lãnh Mạc Giáo Chủ Cùng 2B Đại Hiệp

chương 1: đại hiệp luyến ái

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bao đại hiệp lần đầu tiên nhìn thấy Đông Phương giáo chủ liền cảm thấy mình rốt cục cũng tìm được chân ái.

Đông Phương giáo chủ lần đầu tiên nhìn thấy Bao đại hiệp liền cảm thấy y đã gặp phải một tên B.

Hai người lần đầu tiên gặp mặt là trong đại hội tuyển chọn võ lâm minh chủ mỗi năm một lần, Đông Phương giáo chủ một thân hắc y đứng lặng trong đám người, nhưng không cách nào đưa khí chất đạm mạc của y giấu đi, khuôn mặt trơn nhẵn trắng nõn, lộ ra góc cạnh lãnh tuấn rõ ràng, đôi mắt thâm thúy khẽ nheo lại, tựa hồ đang quan sát chúng sinh, hàng mi dày rậm, chiếc mũi cao thẳng, còn có thân hình duyên dáng, không chút nào che giấu được thân phận cao quý của y, kiện hắc y phiêu dật, tóc buộc đơn giản, khẽ phất phơ, góc cạnh khuôn mặt kia tựa như tiên tử thoát ly thế tục.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử kia, bao gồm cả Bao đại hiệp của chúng ta, Bao đại hiệp sau khi nhìn thấy nam tử kia, chỉ cảm thấy tim đập kịch liệt, hai má nóng lên, cảm giác như vậy trong mười tám năm qua chưa từng phát sinh, thật sự kỳ quái. Ánh mắt Bao đại hiệp một bên chú ý trận tỷ thí trên lôi đài, một bên cũng không tự chủ được nhẹ nhàng phiêu qua, trở nên ngây ngốc.

Nhắc tới cách Bao đại hiệp trở thành đại hiệp cũng thực bi đát. Chí lớn Bao đại hiệp vốn không phải là đại hiệp, mà là làm một gã nho sinh nho nhỏ, muốn vào kinh thi đậu nhất quan bán chức, lại ở trên đường truy cầu học vấn gặp một người kỳ quái, dạy võ công cho hắn còn không nói, còn truyền một thân nội lực thâm hậu cho hắn, thậm chí bốn phía tuyên dương Bao đại hiệp chính là đệ tử duy nhất của hắn. Thoáng chốc võ lâm thượng tinh phong huyết vũ, các đại cao thủ từ bốn phương tám hướng tới tỷ thí một phen, Bao đại hiệp vì tự vệ chỉ có thể đi lên thông đường võ lâm.

Đông Phương giáo chủ đem tầm mắt từ trên lôi đài dời đi, ánh mắt cực nóng như thế rất khó để không chú ý, khoảnh khắc quay đầu lại liền nhìn thấy một bạch y nam tử tác phong nhanh nhẹn, ngây ngô nhìn y cười, thậm chí thóa dịch cũng chảy ra còn có dấu hiệu phi lưu trực hạ tam thiên xích (chảy dài như thác đổ), giáo chủ nhíu mày, đại hiệp này cho y ấn tượng như một tên ngốc tử.

Nhìn ra ngoài một hồi, trận tỷ thí thắng bại đã phân, Đông Phương giáo chủ liền thấy không thú vị, đối với Hà hữu sử bên cạnh nói cái gì đó, hai người lắc mình ly khai khỏi đám người.

Bao đại hiệp lo lắng nhìn thân ảnh đang rời khỏi trước mắt, lại nhìn hai kẻ đang đánh nhau trên lôi đài, cắn răng một cái dậm chân đuổi theo.

Hà hữu sử linh mẫn cảm giác được phía sau có người theo dõi, khẽ nghiêng người nhìn xem người đến là ai, không nghĩ tới người này không chút nào che giấu khí tức của mình, thậm chí hô lớn “Công tử, công tử, ngươi a, xưng hô thế nào a, mẹ ngươi họ gì a?” (=]])

Vẻ mặt Đông Phương giáo chủ nhẫn nại nghe cái tên ngu ngốc ở phía sau hỏi đông hỏi tây.

Nhìn thấy giáo chủ vẻ mặt khó chịu, Hà hữu sử đặc hữu nhãn lực quay đầu, mặt lộ ra hung quang nói:“Ngươi còn đi tiếp, thả chó cắn ngươi.”

“Cẩu? Làm sao có cẩu?” Khi nhìn thấy người kia càng nói càng hung ác, Bao đại hiệp sợ tới mức nhanh chóng giải thích mục đích lần này.

“Tại hạ chính là cùng công tử gia ngươi nhất kiến như cố, muốn trở thành bằng hữu, không biết……” Bao đại hiệp cung kính làm lễ chào.

“Đi một bên chơi đi, thiếu gia nhà ta không rảnh.” Hà hữu sử cố ý che dấu thân phận hai người.

“Nhưng công tử nhà ngươi xinh đẹp như hoa thế kia, nếu không ai bảo hộ sẽ rất nguy hiểm!” Đông Phương giáo chủ nghe được từ ‘xinh đẹp như hoa’ này thì trừng mắt nhìn người kia.

Bao đại hiệp thấy người kia liếc nhìn hắn thì nai con trong lòng chạy loạn lên, quyết tâm cùng công tử này kết giao một chút.

“Cái gì không có người bảo hộ, ta không phải người a.” Hà hữu sử nghe lời này cảm thấy khó thở.

“Thật có lỗi, thật có lỗi, Bao mỗ nhất thời sơ sẩy, mong được thông cảm a.” Đông Phương giáo chủ tà nghễ liếc người này một chút, liền mang theo Hà hữu sử đang nổi giận rời đi.

Sau nửa canh giờ……

“Ngươi sao phải theo dõi chúng ta.”

“Tiện đường tiện đường.”

Lại sau nửa canh giờ……

“Ngươi rốt cuộc đi đâu?”

“Trùng hợp trùng hợp.”

Lại sau nửa canh giờ……

“Ngươi……” Hà hữu sử bị Đông Phương giáo chủ kéo ra phía sau, Đông Phương giáo chủ đá mạnh một cái, đem Bao đại hiệp đá bay đến hơn năm thước.

Bao đại hiệp không nghĩ tới mỹ nhân lại có võ công, tất nhiên cũng không sử dụng nội lực, một đá này tuy rằng cố gắng đỡ được nhưng đối với thân thể cũng có chút thương tổn.

Đông Phương giáo chủ lạnh lùng nhìn Bao đại hiệp liếc mắt một cái, quay đầu tiếp tục đi con đường của y.

Hà hữu sử trợn mắt há hốc mồm nhìn nhìn Bao đại hiệp ngã xuống đất không dậy nổi, lại nhìn nhìn giáo chủ đã đi xa, trong lòng hô lớn: Giáo chủ uy mãnh! Sau đó phi thân đuổi theo. Mà Bao đại hiệp khóe mắt rưng rưng lẩm bẩm nói, đây chẳng lẽ là cảm giác của mối tình đầu?

Bao đại hiệp chưa từng luyến ái, hắn cũng chưa từng được người khác theo đuổi, nhưng bộ dạng Bao đại hiệp cũng không khó nhìn, làn da nâu nhạt, con ngươi sáng lấp lánh, cười rộ lên loan loan như nguyệt, mũi cao thẳng, thần sắc phi nhiên, sườn mặt sắc bén, góc cạnh rõ ràng lại không mất ôn nhu, xứng thượng bạch y chuyên dùng của đại hiệp, quả là một bạch y nhân phiêu phiêu khiêm tốn.

Tuy rằng Bao đại hiệp trời sinh một bộ hảo hời hợt, nhưng cũng bị khí chất hàm hậu kia của hắn tầng tầng che dấu, phải biết rằng nữ tử hiện nay, nam nhân không xấu nữ nhân không thương, vì thế trong mọi hoàn cảnh, bao đại hiệp vĩnh viễn trở thành đối tượng hi sinh.

Bất quá chưa ăn qua thịt trư cũng thấy qua trư chạy, khi nữ tử hoài xuân nhìn thấy mình thì cũng như mình hiện tại, bộ dáng đờ đẫn, ánh mắt si mê, sắc mặt hồng nhuận, trái tim cũng như nai con lung tung chạy loạn.

Tiếu ý trong mắt Bao đại hiệp nhìn thân ảnh Đông Phương giáo chủ sớm đã đi xa, nói một câu: Sau này còn gặp lại! Sau đó ở tại chỗ bắt đầu chữa thương.

Hà hữu sử vẻ mặt kính nể đi theo giáo chủ,“Giáo chủ nhĩ hảo lợi hại a, tên ngốc kia quả là thuốc cao bôi trên da chó.” Giáo chủ lạnh lùng nhìn thoáng qua Hà hữu sử, Hà hữu sử nhanh chóng sửa miệng nói:“Vâng…… Là công tử, bất quá giáo chủ kế tiếp chúng ta đi nơi nào a?” Đông Phương giáo chủ nhìn tiền phương, ngữ khí lạnh nhạt nói:“Chính Nghĩa sơn trang.”

“Cáp? Kia không phải là nơi của võ lâm minh chủ?” Hà hữu sử lại bị trừng, rốt cục đình chỉ nghi vấn.

Võ lâm minh chủ đã được chọn, chức võ lâm minh chủ hiện tại do Tô Dật Dương đảm nhiệm, đây là điều mà mỗi người đều có thể đoán được, luận võ công luận danh vọng có ai so với Tô Dật Dương liên nhiệm tam giới này tốt hơn.

Bao đại hiệp thực buồn bực, từ ngày ấy về sau không còn nhìn thấy tiểu công tử hắn tâm tâm niệm niệm nữa, đại hội tuyển chọn võ lâm minh chỉ cũng đã xong, thật không biết còn có thể đi đâu để gặp tiểu công tử.

Bao đại hiệp một mặt đau khổ nghĩ, một mặt dùng sức chùy đầu, hận chính mình vì sao không hỏi đến tính danh đối phương, hành động này nhưng làm người ven đường bị dọa thảm.

“Đại ca ca làm sao vậy?” Một tiểu cô nương nói còn chưa nói xong đã bị mụ mụ nàng nhanh chóng ôm đi.

Bao đại hiệp vẻ mặt khổ bức nhìn quầng chúng tránh trái tránh phải, còn rất tò mò bọn họ đang nhìn thấy gì a. Đúng lúc này Bao đại hiệp nghe được nội dung thảo luận của nhóm khất cái qua đường.

“Biết không? Đêm qua võ lâm minh chủ vừa được tuyển, Chính Nghĩa sơn trang liền xảy ra chuyện.”

“Biết, biết. Không phải là Lý trưởng lão đã cùng võ lâm minh chủ thâm giao hơn năm mươi năm đêm qua đã chết sao.”

“Ngươi không biết tử trạng của Lý trưởng lão kia rất thảm thiết nha, sử dụng loại võ công cực kì âm tà đoạn hầu, lại đem hai mắt móc đi, mọi người trên đường đều nói là do người của Ma giáo làm.”

“Phải không, hai ta đi xem đi.” Hai cái khất kia nói xong thu thập mọi thứ rời đi.

Võ Lâm Minh gặp chuyện không may, Bao đại hiệp thân là đại hiệp tất nhiên phải đi xem, sau đó lặng lẽ đuổi kịp kia hai người.

Lúc này Bao đại hiệp cũng không biết, tiểu công tử mà hắn ngày tư đêm tưởng đã ở Chính Nghĩa sơn trang, không biết lần này gặp lại, hai người lại sẽ như thế nào?

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Duy trì một chút cách viết mới. Là thiên trọng sinh văn. Tra công biến thành thụ, V, HE có cẩu huyết, có tiểu bạch. Các cô nương không cần gay cấn trạc vào đi!!

Hết chap

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio