"Giống như các ngày khác Ngụy Phong vẫn say mèm trong tửu lầu nhưng lần này thì khác.
Khi hắn được gia nhân trong nhà đưa về nhà nhưng lần này lại khác,cậu bị Ngụy tướng treo lên dùng nước lạnh tạt vào người cho đến khi tỉnh lại thì thôi.
-Cha,sao cha lại vậy ?
-Ngươi còn hỏi nữa ẩc ngày chỉ biết uống rượu ngoài ra không còn làm được việc gì.
Hai tháng thôi mà ngươi đã thế này.
Thật mất mặt.
-Nhưng con còn cách nào khác sao cha.
Ngụy tướng liền cầm xấp thư được gửi về ném cho Ngụy Phong rồi bảo hắn cút xéo.
Ngụy Phong sau khi tắm rửa tỉnh táo lại liền xem thử.
Trong này đều là những thông tin mà Ngụy Gia điều tra được phí rất nhiều công sức mới điều tra được tận tường như vậy dưới con mắt thiên tử.
Hoá ra những tội phạm của quận Thanh Hà không hề biết mất hay hối cải mà bọn chúng được quận chủ quận Thanh Hà tập hợp lại lập ra nơi chuyên buôn bán các loại hàng cấm gọi nơi đó là Chợ Đen.
-Ngươi đâu ?
-Thiếu gia có gì sai bảo ạ.
-Mau cho vài người thân thủ tốt đi theo ta.
-Vâng.
Ngụy Phong liền cùng với vài hộ vệ của Ngụy Gia tới nơi được gọi là Chợ Đen ấy.
Đúng như điều tra muốn tới đó đều phải qua trung gian rất nhiều lần mới có thể vào.
-Ngươi là ai ?
-Ta họ Vân tên Trường còn đây là mấy hộ vệ nhà ta.
-Tới đây làm gì ?
-Mua thuốc.
Tên trung gian liền gật đầu,mấy người ở đằng sau liền đưa bọn họ tới nơi gọi là Chợ Đen.
Nơi đây tất cả đều phải đeo mặt nạ không ai được biết dung mạo của nhau nếu không rước họa vào thân.
Ngụy Phong liền đi xem qua nhiều gian hàng,mỗi gian hàng đều có vài tên tội phạm to lớn đứng đó bảo vệ.
Những tên bảo vệ ở đây được phân biệt bằng cách không đeo mặt nạ và trên tay mỗi tên đều có hình vẽ kì dị.
-Ông chủ đây là cái gì ?
-Vị huynh đệ này tinh mắt đấy,đây là linh ngàn năm do vị quan lớn chuẩn bị dâng cho Chu Đế nhưng do vài lí do nên rơi vào Chợ Đen này.
-Giá cả thế nào ?
-Hai mươi vạn lượng không trả giá.
Ngụy Phong liền rút trong người ra túi đựng vàng đưa cho ông chủ,sau khi kiểm tra thì họ được phép đi.
Những đồ ở đây nếu không phải là đồ lậu hay ăn trộm được thì cùng là hàng cực hiếm không có ở ngoài.
Chợ Đen này muốn hoạt động thì thì cần có thế lực rất lớm chông đỡ ở ngoài.
-Đi về thôi.
-Vâng thiếu gia.
Khi ra ngoài tất cả được dẫn tới mật đạo khác để ra ngoài.
Muốn đi ra nhóm người Ngụy Phong phải bịt mắt để tránh bị lộ địa điểm.
Bảo vệ của Chợ Đen đưa họ tới noie thuộc quận Thanh Hà rồi rời đi.
-Thưa thiếu gia chúng ta đang ở quận Thanh Hà có về luôn không ạ.
-Về luôn.
Ngụy Phong khi về tới phủ liền lấy ngọn linh chi ngàn năm ra kiểm tra.
Theo như phân tích của quản gia trong nhà thì đây đúng thật là linh chi hiếm có mà nghe nói trước đây có vị quan lớn chuẩn bị dâng cho Chu Đế thì liền bị trộm mất không rõ tung tích.
-Có thể trộm đồ trong nhà quan sao ? Có gan to đấy.
Ngụy Phong đem chuyện này nói cho Ngụy tướng biết.
Ông liền bảo hắn giữ kín mồm miệng vì gốc linh chi này rất hiếm nếu bị hiểu nhầm sẽ bị dị nghị.
Ngụy Phong liền cho vài người thân cận trong phủ đi điều tra vụ trộm lúc ấy.
Khi tên quan lớn kia biết mình bị mất cắp thì rất tức giận lệnh rất nhiều thuộc hạ ngày đêm tìm kiếm lật tung địa bàn của ông ta lên nhưng không tìm được gì.
Ngụy Phong liền cất gốc linh chi này đi rồi liền âm thầm về Đông Xưởng phủ.
Vì lệnh cấm của Chu Đế vẫn chưa thết thời hạn nên hắn chỉ còn cách lẻn vào.
Vì đã nắm rõ địa hình của Đông Xưởng Phủ nên việc đột nhập vào cũng rất dễ dàng nhưng không thể qua được mắt của các thị vệ Đông Xưởng.
-Ngươi là ai mà nửa đêm nửa hôm đột nhập vào đây.
Một người trong đó nhận ra Ngụy Phong.
-Tránh hết ra,Ngụy đại nhân sao ngài lại đến Đông Xưởng.
Sau khi biết được thân phận của Ngụy Phong thì tất cả mới lui đi.
Lạc Vân trong đêm đến Đông Xưởng sau khi biết tin.
- Đại nhân chuyện ngài đến đây có bị theo dõi không ?
-Tạm thời thì ta chưa phát hiện ra nhưng có thể có nên ta mới gấp gáp như vậy.
-Ngài muốn điều tra việc gì ?
-Mau điều tra cho ta về vụ trộm linh chi ngàn năm theo ta nhớ thì Đông Xưởng có ghi chép về việc này.
-Rõ thưa đại nhân.
Khi Ngụy Phong vừa nói dứt câu thì thị vệ bên ngoài báo rằng có quan binh tới kiểm tra Đông Xưởng vì có tin báo có người đột nhập.
Ngụy Phong nghe thấy vậy thì liền rút đi ngay bằng đường mật đạo.
Lạc Vân lấy cớ điều tra vài vụ án năm xưa mới đến đây vào ban đêm.
Vì Đông Xưởng dù gì cũng là thế lực lớn điều tra nên quan binh không tiện ở lau mà rút đi ngay.
Lạc Vân nghe theo lời của Ngụy Phong cho người điều tra về vụ trộm ấy.
"