"Tộc trưởng Man Tộc cho tập hợp tất cả các trưởng lão cùng với các thành viên tinh anh trong tộc lại.
Toà lầu lớn nhất Trấn Lăng sáng chói cả đêm.
Các trưởng lão đã tập hợp từ rất sớm.
-Ta hôm nay tập hợp các ngươi lại đây chắc hắn các ngươi cũng biết được lí do rồi.
-Thưa tộc trưởng việc đổi phương thuốc này rất nguy hiểm,nếu bọn chúng lấy được phương thuốc liền lật lọng đuổi chúng ta đi.
-Tuy có khả năng như vậy nhưng ngươi nhìn tình hình hiện giờ đi.
Số lương thực mà chúng ta dự trữ đã không còn đủ nữa rồi.
Tộc trưởng Man Tộc ngồi nghe các vị trưởng lão cùng với tinh anh cãi nhau liên hồi,chia làm phe đối lập với nhau.
Những người chấp nhận việc này có số lượng hơn hẳn.
-Được rồi,ta cùng các trưởng lão sẽ đưa ra phương pháp giải quyết.
Còn lại về hết đi thông báo cho mọi người trong tộc ngày mai tập hợp lại.
Cả đêm ấy tộc trưởng cùng các trưởng lão bàn bạc sự việc này có thể liên quan tới sự tồn vong của Man Tộc.
Tuy thiếu lương là vấn đề thực tế nhưng nếu khi trao đổi phương thuốc thì Man Tộc không còn giá trị.
Ngày hôm sau,thành viên của Man Tộc tới gọi Ngụy Phong tới đại điện.
Tại đây toàn bộ thành viên Man Tộc tập hợp lại gần như đủ.
Tộc trưởng Man Tộc tỏ ra mệt mỏi sau đêm bàn bạc kế hoạch.
-Sau khi bàn bạc với các vị trưởng lão thì ta quyết định sẽ cung cấp lượng thuốc cần thiết cho các ngươi.
Điều chế thuốc sẽ do chúng ta làm còn việc của các ngươi chỉ là đưa cho ta lương thực.
Ngụy Phong nghe tới đây liền có chút không vui.
Tuy Man Tộc có là tộc lớn nhưng không đủ để có thể điều chế thuốc cho toàn bộ Đại Minh được mà số lương thực mà Man Tộc muốn lại rất lớn cung cấp tốn rất nhiều nhân lực và tiền bạc.
Tuy vậy Ngụy Phong liền cho người báo thư cho Chu Đế.
Còn mình ở lại thương lượng thêm với Man Tộc.
-Liệu ngài có thể suy nghĩ lại được không ?.
-Ta chỉ có ngươi cơ hội thôi.
Không có bất cứ sự nhân nhượng nào ở đây cả.
Tộc trưởng Man Tộc cho Ngụy Phong mấy ngày để suy nghĩ xin ý kiến của Chu Đế.
Mấy ngày sau,Chu Đế nhận được bức thư từ Ngụy Phong thì mới biết được Trấn Lăng đã bị Man Tộc chiếm giữ từ lâu.
-Thưa bệ hạ,Thái Tổng đại nhân cầu kiến ạ.
-Cho hắn vào đi.
Thái Tổng là trong các võ quan của triều đình nắm giữ vị trí rất lớn.
-Thần thái tổng bái kiến hoàng thượng.
-Miễn lễ,ngươi tới có việc gì không ?
-Bẩm bệ hạ,đội quân của Thượng Quan tướng quân đã chuẩn bị xong rồi ạ.
-Tạm thời dừng lại,phái ngàn quân kị binh tới Trấn Lăng đi.
-Thưa bệ hạ,sao lại vây ạ.
-Man Tộc trở lại rồi.
Thái Tổng nghe xong liền bàng hoàng.
Sở dĩ chính hắn ta là người cầm quân đi dẹp Man Tộc ép chúng trở về thảo nguyên.
Chu Đế đọc bức thư của Ngụy Phong liền phái ngàn kỵ binh hộ tống hơn ngàn bao lương thảo tới Trấn Lăng.
Người dẫn quân lần này chính là Thái Tổng,ngoài ra Chu Đế còn phát lệnh cho các đội quân đang ở Vân Phong Phủ gấp rút tiến về Trấn Lăng.
-Bái kiến tổng quan đại nhân.
-Lương thảo đến rồi hả ?
-Vâng thưa đại nhân.
Thái Tổng giơ tay về phía trước hô to "Xuất Phát".
Năm ngày kỵ binh hộ tống lương thảo đi rất nhanh.
Quân lính của Vân Phong Phủ nhận được thư của Chu Đế liền cùng thị vệ Đông Xưởng tiến về Trấn Lăng.
Ngụy Phong ở cùng Man Tộc được mấy ngày thì hắn cũng dần trở nên tha hoá.
Ngụy Phong hắn cảm thấy người của Man Tộc không đáng chết đến như vậy chẳng qua họ vì lương thực mới xâm chiếm đất Đại Minh.
Sau khi nhận được thư của Chu Đế thì Ngụy Phong cảm thấy rùng mình.
Chu Đế là muốn trao đổi ngàn bao lương thảo để đổi lấy phương thuốc nếu không thì Man Tộc đừng hòng ở lại Trấn Lăng.
Chu Đế muốn dùng vũ lực để lấy phương thuốc đồng thời nếu Man Tộc đồng ý trao đổi thì Chu Đế sẽ tặng Trấn Lăng cho Man Tộc đồng thời tiếp tế lương thực đến khi Man Tộc trồng trọt được.
Trước điều kiện này thì tộc trưởng Man Tộc có phần lưỡng lự.
Ông ta liền mở ra cuộc họp với các trưởng lão.
Điều này cũng khiến cho những trưởng lão bỏ phiếu đồng ý tăng lên vọt.
Ngày hôm sau tộc trưởng Man Tộc đưa cho Ngụy Phong phương thuốc của tộc,hắn liền tức tốc quay về Kinh Thành.
Vài ngày sau thì hơn ngàn bao lương thực tới cho Man Tộc đồng thời giấy xác nhận quyền sở hữu Trấn Lăng do chính Chu Đế đóng dấu.
Còn vụ án của Vân Phong Phủ cứ thế mà bị đình trệ.
Chu Đế sai khi nghe Nguỵ Phong tường thuật lại vụ án ở Vân Phong Phủ thì biết được chuyện này không đơn giản.
-Phương thuốc nay thật sự có thể trị được bệnh này.
-Bẩm bệ hạ sau khi thần mang phương thuốc về thì đã thử đúng là trị khỏi bệnh nhưng người dùng thuốc phải chịu cơn đau bụng dữ dội trong canh giờ.
- Chịu đau còn hơn là chết,mau mang cho Y Các truyền đi.
"