Vì khó chịu, Khúc Hạ quyết định cúp máy.
Chu Luân lại gọi đến, nhạc chuông là bài hát tiếng anh vang đều đều, dường như cậu không bắt máy thì Chu Luân sẽ liên tục khủng bố điện thoại đến khi cậu chịu nghe mới thôi.
Khúc Hạ nghe nhạc chuông thấy mệt mỏi vô cùng, cuối cùng bắt máy.
Chu Luân hỏi: "Sao hồi nãy tắt máy vậy?"
Khúc Hạ nói dối: "Nãy em nhấn nhầm phím."
Chu Luân tưởng thật, tin lời của cậu nói: "Đã nhận được trà sữa chưa? Thấy thế nào?"
"Ừm...!em nhận rồi.
Em cảm ơn.
Em rất thích." Khúc Hạ trả lời một cách máy móc.
"Em thích vị trà sữa ở chỗ đó à?"
"Thích ạ." Khúc Hạ đáp.
"Hm...!thật không?" Chu Luân hỏi, Khúc Hạ gật đầu: "Thật mà.
Em nói dối làm gì."
Chu Luân khẽ cười.
Giọng cười vừa dịu dàng vừa ấm áp càng làm cho Khúc Hạ ấm ức.
Khóe mắt cậu hồng hồng, trong lúc nhất thời, cậu muốn đem mọi chuyện kể cho Chu Luân nghe.
Cậu muốn nói cho hắn biết hôm nay đạo diễn mắng thậm tệ, còn chửi tục, xúc phạm đến cậu, làm cậu mất mặt trước mọi người.
Khúc Hạ muốn nói cho hắn biết vì sao những lúc cậu diễn với Tố Tố đều bị mắng, vì sao Tố Tố quên thoại mà cậu là người bị mắng, vì sao Tố Tố ghét cậu, vì sao Điền Quang chỉ khó chịu một mình cậu, thường xuyên cạnh khóe mỗi mình cậu.
Cậu muốn giống như lúc trước, cái gì cũng nói cho Chu Luân nghe, mong chờ Chu Luân nói một câu gì đó an ủi mình.
Chu Luân đột nhiên hỏi: "Hôm nay quay thế nào? Mọi chuyện ổn không?"
Khúc Hạ bừng tỉnh, cậu vội trả lời: "À...!vẫn ổn, quay phim vẫn thuận lợi, em không bị NG nhiều."
Chu Luân khẽ nói: "Lúc quay "Sống lại để yêu anh" em cũng không bị NG nhiều.
Diễn xuất em khá mà, đừng lo lắng."
"Trong đoàn có nghệ sĩ Điền Quang, tính tình ông ấy không ở chung được, em không bị ông ấy mắng chứ?"
Khúc Hạ nhỏ giọng: "Không có, chú ấy rất tốt, thi thoảng còn thị phạm cách diễn cho em nữa."
"Ừm."
"Chu Luân!" Khúc Hạ buột miệng.
"Hử?"
"À...!không có gì...ừm...!anh giữ máy thêm một chút được không?"
Chu Luân bật cười: "Sao? Định trốn việc đúng không?"
"Không có..."
Dường như bên kia trợ lý đạo diễn đang tìm hắn bàn một số vấn đề, Chu Luân cũng không tắt máy, không ngại Khúc Hạ đang nghe lén mà vô tư bàn chuyện với trợ lý.
Khúc Hạ nghe giọng hắn nói, lúc lớn lúc nhỏ, còn có âm thanh uống nước của hắn, tâm tình đang khó chịu từ từ buông lỏng.
Cậu vẫn im lặng, lắng nghe bên kia thi thoảng có tiếng động truyền tới.
Đợi đến khi trợ lý đạo diễn đến gọi Khúc Hạ, cậu mới lấy lại tinh thần: "Luân, bên em bắt đầu quay rồi, em tắt máy trước nhé."
"Ừm, quay phim thuận lợi."
"Ừm, anh cũng vậy."
Chu Luân tắt máy, hồn thả trôi vào cõi nào cũng không biết.
Trợ lý thấy hắn đang nhìn xa xăm cũng không dám quấy rầy, sợ làm phiền hắn đang nghiên cứu kịch bản.
Mà đúng là hắn đang nghiên cứu.
Nhưng hắn nghiên cứu xem tiếng động ban nãy có phải là Khúc Hạ khóc hay không.
Làm sao mà khóc.
Không lẽ bị bên đó bắt nạt.
Chu Luân không biết đoàn bên kia có Tố Tố, vì Tố Tố cũng là diễn viên thế chỗ vai chính vào phút cuối cùng.
Cũng may Đường Mưa có quan hệ tốt với Tố Tố nên Tố Tố giúp một tay.
Trợ lý cũng không nói chuyện này với sếp, bởi vì sếp có hỏi đâu.
Ban ngày diễn, đêm về ôm gối khóc, Khúc Hạ cứ lặp đi lặp lại tâm lý đó đến ba ngày.
Vì chuyện cậu bị NG vài ngày nên thời gian bị kéo sang ngày thứ tư, vai diễn cậu mới kết thúc.
Ngày cậu rời đoàn, cậu gửi lời cảm ơn từng người nhưng không ai quan tâm.
Đạo diễn là người thẳng thừng không nhìn tới mặt cậu.
Khúc Hạ cũng biết, mình bị NG nhiều như vậy thì đạo diễn khó chịu, sản xuất khó chịu, bạn diễn cũng khó chịu.
Nhưng thôi kệ, cậu cũng hoàn thành hết trách nhiệm của mình rồi, vì để có tiền quay MV, cậu phải ăn đắng một chút thôi.
Khúc Hạ vui vẻ chờ ngày nhận catxe, bên Chu Luân lịch quay vẫn chưa xong, phải mất thêm hai tuần nữa.
Trong hai tuần đó, show thử thách sinh tồn tung các tập tiếp theo, lần này đến fan couple của Chu Luân và Khúc Hạ high đường, bởi vì ánh mắt Chu Luân nhìn Ân Vũ ghét ra mặt, trông giống như người yêu đang ghen lắm.
Vì vấn đề này mà Chu Luân đi hỏi Cảnh Hoàng, bộ lúc đó ánh mắt hắn nhìn Ân Vũ lườm ra mặt thế luôn chứ không phải là hậu kỳ giở chiêu trò à, Cảnh Hoàng vỗ ngực chắc nịch, đảm bảo đó là khoảnh khắc thật của Chu Luân đấy.
Kết quả Cảnh Hoàng lại bị Chu Luân block thêm lần nữa.
Khúc Hạ chờ tiền catxe về nhưng chờ hoài không thấy.
Khúc Hạ cũng ngại không dám đi hỏi Đường Mưa, trong quá trình quay phim cậu cũng phạm nhiều lỗi, giờ đi hỏi vấn đề tiền bạc nhạy cảm này cậu không dám, da mặt cậu không đủ dày như vậy.
Lúc Đường Mưa nhắn tin, Khúc Hạ nghĩ rằng tiền về rồi, vô cùng sung sướng.
[Đường Mưa]: Khúc Hạ ơi, em giúp chị chuyện này được không? Chị đội ơn em lắm.
[Khúc Hạ he he]: Có chuyện gì vậy ạ?
[Đường Mưa]: Là như vầy...!ca sĩ hát ost phim giở chứng trễ deadline nhưng không báo, mà phim chị sắp trình cho bên phát hành và đầu tư rồi, còn thiếu mỗi ost phim thôi.
Không có ost phim thì họ không duyệt, sẽ không chi trả tiền cho đoàn phim.
Khúc Hạ, em giúp chị ost phim được không, chứ gấp lắm rồi, thời gian này chị không tìm được ca sĩ khác.
Em lại là diễn viên phim nữa, sẽ hiểu rõ nội dung phim, hát càng oke hơn.
Em giúp chị được không?
[Khúc Hạ he he]: Chị gửi beat và lyric qua cho em đi.
[Đường Mưa]: Cảm ơn em nhiều lắm, tám giờ sáng mai có nhạc nha?
[Khúc Hạ he he]: Còn phải chỉnh sửa nhạc nữa, mà em không biết edit, giờ này cũng gần giờ đêm rồi, em e là không kịp.
[Đường Mưa]: Em giúp chị đi, chứ phim này không được chiếu xem như là chôn vốn luôn đó.
Danh tiếng của chị bị ảnh hưởng nữa.
Đường Mưa năn nỉ hồi lâu, còn gọi điện thoại than vãn với cậu.
Sau đó có trợ lý đạo diễn cũng nhắn tin xin cậu giúp đỡ.
Khúc Hạ bối rối, cuối cùng bị Đường Mưa năn nỉ ỉ ôi mà đồng ý.
Đường Mưa đạt được mục đích, lập tức offline.
Khúc Hạ cầm điện thoại thở dài, cuối cùng gọi vào số Hữu Đằng.
"Alo? Giờ này sao còn chưa đi ngủ?" Nghe giọng ngai ngái của Hữu Đằng, biết mình đã làm phiền người ta, Khúc Hạ áy náy.
"Xin lỗi đã làm phiền anh ngủ rồi, nhưng chuyện này chỉ có anh giúp được thôi."
Khúc Hạ kể Hữu Đằng nghe, bị đối phương mắng một câu ngu ngốc: "Giờ này mấy giờ rồi, không giữ gìn giọng hát của mình rồi lỡ có chuyện này thì sao kiếm cơm được?"
Khúc Hạ cười hì hì nghe Hữu Đằng mắng thêm vài câu.
Hữu Đằng mắng xong chỉ biết thở dài.
"Được rồi, cậu gửi âm thô qua, tôi sẽ xử lý cho."
Đêm hôm đó, Khúc Hạ và nhóm Hữu Đằng thức trắng đêm để hòa âm phối khí và chỉnh giọng cho Khúc Hạ.
Thực tế trong khoảng thời gian ngắn như thế ít ai làm được, nhưng với bộ tứ phù thủy thì khác.
Bảy giờ rưỡi, cậu gửi nhạc ost cho Đường Mưa, nhưng mười giờ rưỡi đối phương mới xem tin nhắn, thậm chí cũng không gửi lời cảm ơn cậu.
Khúc Hạ cũng không để ý mấy vấn đề râu ria này, thứ cậu chờ đợi là tiền catxe về.
Chu Luân bận quay phim hai tuần nữa, vì thế hai người thi thoảng nhắn tin vài câu, thi thoảng thả cảm xúc bài viết của nhau, mối quan hệ cứ thế giậm chân tại chỗ.
Sang tuần thứ ba, tập một bộ phim "Bảy cánh cửa" công chiếu.
Khúc Hạ hứng khởi chờ tin nhắn điện thoại, chỉ cần công chiếu phim, tiền catxe sẽ về.
Nhưng chờ hoài không thấy tiền catxe về.
Sắp tới trung thu rồi, cậu muốn quay MV chủ đề trung thu, nhưng nếu tiền không về e là không kịp.
Nhạc ost phim đúng là bài cậu đã gửi cho Đường Mưa, Khúc Hạ thấy thế thở phào.
Số bình luận bên dưới đa phần khen diễn xuất của Tố Tố, fan của Điền Quang vào ủng hộ.
Có người chê nam chính không xứng với Tố Tố.
Nam chính cũng là diễn viên có danh tiếng, tuy không bằng Tố Tố nhưng cũng thuộc loại có thực lực, fan anh ta mắng ngược lại fan Tố Tố, bảo Tố Tố chỉ là thứ thế vai vào phút chót mà fan ra vẻ thượng đẳng.
Khúc Hạ lướt tin, lúc này mới biết hóa ra Tố Tố cũng thế vai giống như mình.
Mặt khác, show "Thử thách sinh tồn" số có Chu Luân đi đến tập cuối.
Fan Chu Luân ùa vào mắng đạo diễn làm người không có lương tâm, nguy hiểm như thế mà dám cho nam thần của họ ăn khổ.
Fan Khúc Hạ thấy cậu bị thương, không dám nói ra ở chỗ công cộng, chỉ đành vào group tag tên Khúc Hạ hỏi thăm.
Fan Khúc Hạ như thỏ nhỏ sợ mưa to, cứ kéo bình luận sẽ thấy năm, sáu comment mắng Khúc Hạ, kêu Khúc Hạ tránh xa Chu Luân ra, còn fan couple chỉ quan tâm đường do hai nam thần mình ship tạo ra, cũng không quan tâm cho lắm tâm tư tâm lý riêng của họ.
Khúc Hạ tính toán sổ sách, cuối cùng buông bút thở dài.
Nếu như cậu có quảng cáo thì đỡ rồi.
Nhưng cậu là nghệ sĩ tự do, cũng không có quản lý, cậu cũng không giỏi trong vấn đề ăn nói nên không biết kéo quảng cáo về như thế nào.
Làm khéo hóa vụng, có khi sẽ bị mắng là thứ bạch tuộc thích đeo bám nhiều người nữa.
Danh tiếng cậu không tốt cho lắm, lỡ có chuyện gì cậu lại đi trên con đường cũ bán thận trả nợ thì sao.
Cậu sợ mắc nợ lắm..