Diệp Lẫm nhắn wechat hỏi Lộ Bắc Nhiên có uống thuốc đúng giờ không, cảm thấy sức khỏe thế nào, còn khó chịu hay không?
Lộ Bắc Nhiên sờ lên mặt mình, rất nóng. Nhưng không phải cái nóng khi bị sốt kia.
Vậy nên cậu bèn trả lời đã uống thuốc, khỏi ốm rồi, không khó chịu nữa.
Sau đó Diệp Lẫm gửi lại meme bắn tim.
Mặt Lộ Bắc Nhiên càng nóng.
Rốt cuộc, Diệp Lẫm có ý gì?
Lộ Bắc Nhiên dùng sức vỗ vào mặt mình, tự nhủ là không việc gì phải chú ý hết, Diệp Lẫm là người nghiện meme, có thói quen hay gửi những meme rất sến súa, trước đây cậu chưa từng nghĩ lệch hướng cơ mà.
Đây chỉ là di chứng khi đu CP thôi, coi như chưa từng thấy acc phụ của Diệp Lẫm là được mà.
Nhưng trạng thái này vẫn không thể khống chế, kéo dài đến khi Diệp Lẫm về nhà vẫn chưa dừng lại.
Lộ Bắc Nhiên cảm thấy mỗi câu Diệp Lẫm nói với cậu, mỗi ánh mắt hắn nhìn cậu đều có ý sâu xa, khó nói thành lời.
Đây là tà giáo. Là sức mạnh tẩy não.
Diệp Lẫm cảm nhận được ánh mắt lấp lóe của Lộ Bắc Nhiên, hai má ửng đỏ, bèn không nói gì đưa tay sờ trán cậu. Lộ Bắc Nhiên rụt về phía sau, Diệp Lẫm lại dồn về phía trước một bước, Lộ Bắc Nhiên lùi thêm một bước nữa.
Vừa lùi lại, liền té ngã.
Lộ Bắc Nhiên hoa mắt, vừa ngẩng lên nhìn, cậu phát hiện mình ngã trên ghế sa-lông, Diệp Lẫm ở phía trên cậu, hai tay chống ở hai bên người cậu.
Tình tiết fanfic sô pha play nào đó không khống chế được ào ào chảy vào đầu cậu, mặt Lộ Bắc Nhiên đỏ như trái cà chua.
"Sao mặt cậu đỏ vậy? Không phải lại sốt chứ?" Diệp Lẫm chống một tay, một tay nhấc lên sờ trán Lộ Bắc Nhiên, sau đó sờ sang bản thân, "Không nóng mà."
Không sốt là tốt rồi, Diệp Lẫm thở phào nhẹ nhóm, lúc này hắn mới muộn màng phản ứng lại, tư thế hiện tại của hai người, muốn mờ ám tới đâu thì mờ ám tới đó.
Tuyệt cú mèo.
Không muốn đứng dậy.
Nên nói gì hay làm gì đây?
Môi Tiểu Lộ mịn màng quá đi.
Cứ hôn vậy có khi nào sẽ không dừng lại được không ta?
Trong lúc nghĩ bậy nghĩ bạ Diệp Lẫm đã bỏ lỡ cơ hội, Lộ Bắc Nhiên đã kịp phản ứng trước, cậu đẩy Diệp Lẫm ra đứng lên, động tác hơi chút hoang mang, nhanh nhảu nói: "Tôi đã cặp nhiệt độ rồi, khỏi rồi, do phòng quá nóng."
Diệp Lẫm hối hận, thời gian tươi đẹp trôi qua trong chớp mắt, "Nếu nóng thì cậu mặc ít đồ lại."
Mặc ít lại? Đang ám chỉ cậu cởi quần áo hả? Nghĩ ai cũng cuồn cởi truồng chạy nhảy như hắn sao?
Hoảng sợ đâm đầu vào trong phòng, Lộ Bắc Nhiên bắt đầu tự trách, mình đang nghĩ cái gì vậy! Diệp Lẫm chỉ là thích đu CP thôi, sao cậu có thể nghĩ người khác xấu xa như vậy? Đu CP thì có gì đâu, không phải chính cậu... cũng rất thích sao.
Diệp Lẫm đăm đăm nhìn cửa phòng Lộ Bắc Nhiên đóng chặt, thở dài.
Hắn mở một nhóm wechat lên, tên nhóm là "Tình cảm mãnh liệt đều đến sau nửa đêm", mấy người trong đó đều là mấy thằng bạn rách giời rơi xuống của hắn.
[Diệp Lẫm: Tôi thích một người, nhưng người đó luôn trốn tránh tôi, phải làm sao đây?]
[Chử Vân: Không thích bồ đó thây.]
[Chu Nhất: Không thích bồ đó thây.]
[Trần Duy: Không thích bồ đó thây.]
[Diệp Lẫm: Có thể nào là, cậu ấy đang ngượng ngùng hay không?]
[Chử Vân: Không có.]
[Chu Nhất: Không có.]
[Trần Duy: Cậu ấy? Ông cong lúc nào vậy? Lúc trước tôi để quần lót trong phòng ngủ bị mất có phải là ông thó không? sợ hãi.jpg]
[Diệp Lẫm: Xéo]
[Diệp Lẫm: Mấy cậu theo đuổi người ta kiểu gì vậy?]
[Trần Duy: Cho tài nguyên.]
[Chu Nhất: Mua túi.]
[Chử Vân: Không cần theo đuổi, xếp hàng lên giường.]
[Diệp Lẫm: Thích mà tôi nói không giống các cậu nghĩ, lấy kết hôn làm mục đích ấy.]
[Trần Duy: Vậy sao không nói thẳng? Làm vậy chẳng giống ông gì cả. Có phải ông đơn phương tôi nên cố ý thăm dò trong group không đấy? Thật ra ông không cần làm vậy, bây giờ tôi trả lời luôn nè, tôi từ chối.]
[Diệp Lẫm: Lượn. Tôi sợ nói thẳng cậu ấy sợ, hầy, yêu càng sâu đậm càng hay sợ hãi.]
[Chử Vân: Ói]
[Chu Nhất: Ói]
[Trần Duy: Ói]
Đậu xanh, cái đám cậu ấm này, lúc cần đến chẳng có chút tác dụng nào hết. Diệp Lẫm mở weibo ra, "Lưỡi Liềm Cạo Lông Chân" gửi tin nhắn riêng cho hắn, [Chị em, hình như lâu rồi bồ không chỉnh video.]
"Lưỡi Liềm Cạo Lông Chân" là cây bút viết fanfic lớn trong giới, cùng bàn tay vàng trong làng cắt ghép "Bánh Ngô Chiên" gây dựng một mảnh trời cho "Diệp Vũ Ký Bắc", rất nhiều nội dung trong video mà Diệp Lẫm chỉnh sửa đều dựa theo truyện của "Lưỡi Liềm Cạo Lông Chân".
[Bánh Ngô Chiên: Gặp chút vấn đề trong tình cảm.]
[Lưỡi Liềm Cạo Lông Chân: Á đù! Chị em, yêu đương sao sướng bằng đu CP được? Bồ xem truyện tôi mới viết chưa, nội dung cực kỳ hợp để làm video đó.]
[Bánh Ngô Chiên: Thật à? Xem ngay đây.]
Diệp Lẫm đọc truyện của "Lưỡi Liềm Cạo Lông Chân" xong, lập tức ngứa nghề, bắt đầu cẩn thận sản xuất lương thực, bỏ hết phiền não ra sau đầu.
-oo-
Lộ Bắc Nhiên trong một phòng khác, cầm điện thoại lên, lại bỏ xuống, cầm lên, bỏ xuống.
Cuối cùng cậu vẫn cầm lên, mở app bilibili ra.
"Bánh Ngô Chiên" cũng đăng tải video lên Bilibili, những video đó ban ngày cậu đã xem hết rồi, vậy nên Lộ Bắc Nhiên mở ra một tác phẩm của người khác, nội dung trong đó được cắt ra từ "Vong Quy".
Vừa mới mở ra, bình luận đã chạy kín màn hình. Sau đó, Lộ Bắc Nhiên được chứng kiến khoa học kỹ thuật "đen" khiến người ta xem mà phải cảm thán.
Nhìn nhau chứa chan tình cảm thôi thì chưa là gì, không biết làm sao họ còn chỉnh được cảnh hôn, cắt từ trong phim khác bắp đùi trắng phau cùng với cảnh "hành động", Lộ Bắc Nhiên xem mà xém rớt cả mắt, cậu cố nén xấu hổ xem tiếp.
Mãi đến khi trong video có đại phu bắt mạch cho "Tống Tuân", mặt mày hớn hở nói "Chúc mừng phu nhân có tin vui", tay Lộ Bắc Nhiên run lên, điện thoại rơi ngay xuống giường. Đủ loại bình luận như "Lại có thai rồi", "Nhiên Nhiên vất vả rồi" không ngừng chạy qua màn hình, đủ mọi màu sắc, giống như pháo hoa nổ trên bầu trời.
-oo-
Hôm sau, Lộ Bắc Nhiên hẹn Tống Minh Triết cùng đi ăn.
"Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên? Có nghe tôi nói không?"
"Hả? Đây, tôi đang nghe." Đêm hôm trước mới xem video mình sinh con, Lộ Bắc Nhiên cảm thấy cả người không khỏe, hay mất tập trung.
Tống Minh Triết nói: "Đúng rồi, bây giờ quan hệ của cậu với Diệp Lẫm rất tốt, có biết người hắn vẫn luôn thích là ai không?"
"Tôi, tôi không biết." Lộ Bắc Nhiên lập tức căng thẳng, Diệp Lẫm có thích ai sao?
"Lúc trước hồi trong chương trình tuyển chọn đó, mọi người đều biết hắn có thích một ngôi sao nào đó, tôi còn tưởng cậu biết đó là ai cơ." Tống Minh Triết dè chừng nói: "Cậu quên rồi hả, lúc đó cậu nói với tôi, Diệp Lẫm không chấp nhận cậu là bởi vì người đó mà."
Có người nào như vậy sao? Lộ Bắc Nhiên nhớ lại lần trước dọn nhà, Diệp Lẫm rất giữ gìn cái hộp kia, không biết mình đang có cảm giác gì. Cậu vừa mở miệng đã thấy có vị đắng chát: "Tôi không biết đó là ai."
Tống Minh Triết bèn cẩn thận hỏi: "Vậy bây giờ cậu còn thích hắn không?"
Lộ Bắc Nhiên ngẩn ra, lắc đầu.
Câu này cũng không hẳn là nói dối, cậu không phải "Lộ Bắc Nhiên" thật.
-oo-
Lộ Bắc Nhiên vừa vào trong nhà, đã thấy Diệp Lẫm ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sô pha, biểu cảm như thể nói "cậu ngoại tình rồi".
"Cậu đi ăn với Tống Minh Triết?"
"Ừm."
Diệp Lẫm không vui, "Ăn thì ăn thôi, đăng weibo làm gì? Cậu ta đã được cậu cho phép chưa?" Hắn vừa thấy bài weibo liền tức, Tống Minh Triết này có ý gì vậy, dám công khai ké fame Tiểu Lộ. Bạn tốt thật sự không làm vậy đâu, tám trăm năm không liên lạc, vừa liên lạc là muốn show.
"Ừa, tôi biết mà, lát tôi cũng đăng." Lộ Bắc Nhiên vẫn chưa lên weibo, nhưng khi Tống Minh Triết bảo cậu chụp chung cậu đã biết cậu ta có ý gì rồi, nhưng cậu cũng không ngại, cậu vẫn luôn nhớ ơn Tống Minh Triết từng đưa cậu tới bệnh viện.
Diệp Lẫm vội la lên: "Cậu cũng đăng sao? Mình cậu ta đăng còn chưa đủ sao, sao cậu ngốc quá vậy?"
Không hiểu sao Lộ Bắc Nhiên bỗng dưng cảm thấy uất ức, không muốn cùng Diệp Lẫm nói chuyện nữa.
Diệp Lẫm nhận ra rằng hình như mình hơi bao đồng, hắn cảm nhận được có vẻ tâm trạng Lộ Bắc Nhiên không tốt, "Tiểu Lộ, mấy hôm nay cậu sao thế? Có chuyện gì không vui, kể tôi nghe thử xem."
Lộ Bắc Nhiên: "Không có gì."
"Cậu nói dối, cậu có tâm sự." Diệp Lẫm nhìn thẳng vào mắt Lộ Bắc Nhiên, "Có chuyện gì không vui thì nói ra, giấu trong lòng cũng không tốt cho sức khỏe."
Lộ Bắc Nhiên nặn ra một nụ cười, "Tôi không phải không vui, chỉ hơi mệt thôi."
Cậu có thể nói gì đây? Chẳng lẽ nói là, tại sao anh đã có người trong lòng mà vẫn thích đu CP của chúng ta? Hay là nói cậu rất khó chịu, vì đã nảy sinh những mong đợi không thực tế, bị phá vỡ trong nháy mắt?