Lộ Bắc Nhiên không ngờ Diệp Lẫm lại làm vậy... có hơi trẻ con. Nhưng mà rất đáng yêu.
Diệp Lẫm thương cậu đi đường mệt mỏi, ôm một cái rồi lái xe về nhà, Vừa vào cửa bỏ đồ đạc xuống liền đè người xuống người, cụng trán vào nhau, "Nhớ em quá."
Dường như chỉ cần ở bên Lộ Bắc Nhiên, hắn lại không khống chế được muốn hôn cậu, một ngày hôm tám trăm lần cũng không chán.
Hôn một lúc lâu, Lộ Bắc Nhiên cảm giác có hơi nguy hiểm.
"Anh, anh, shipper tới."
Diệp Lẫm dục cầu bất mãn đứng dậy ra ngoài lấy đồ ăn. Thật ra hắn không muốn ăn cơm, muốn ăn bạn trai nhỏ cơ.
Nhưng Lộ Bắc Nhiên nói cậu đói bụng, hai người cùng nhau ăn cơm xong, Lộ Bắc Nhiên lại cảm thấy cơn buồn ngủ vội vã kéo tới.
"Ngủ đi, em vất vả quá." Diệp Lẫm ôm người vào trong lòng, cùng nhau ngủ trưa.
Lộ Bắc Nhiên cảm giác vừa ấm áp vừa chân thực, chẳng mấy chốc đã ngủ.
Lúc tỉnh lại Diệp Lẫm vẫn đang ngủ, dáng vẻ khi ngủ của hắn vẫn rất đẹp trai, Lộ Bắc Nhiên cũng không nỡ rời mắt, cảm thấy hình như mình càng lúc càng thích Diệp Lẫm rồi.
Cậu chậm rãi nhướn đầu lên, hôn một cái lên mặt Diệp Lẫm. Nhẹ nhàng, như một chiếc lông vũ lướt qua.
Vừa định rón rén nằm về, eo lại bị một cánh tay mạnh mẽ giữ lại.
Người bên cạnh mắt đong đầy ý cười mà nhìn cậu, vẻ mặt sáng láng, không có chút ngái ngủ nào hết.
Hôn trộm bị bắt quả tang.
"Sao lại hôn trộm anh?" Diệp Lẫm cười nói: "Em có thể quang minh chính đại mà hôn."
Cả người Lộ Bắc Nhiên đỏ lên thành quả cà chua.
Tầm mắt bỗng quay cuồn, Diệp Lẫm trở mình đặt cậu ở dưới thân.
Lần này không phải nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, mà giống như gió mạnh mưa rào, hôn cho Lộ Bắc Nhiên suýt nữa nghẹt thở.
Diệp Lẫm nỉ non: "Tỉnh rồi? Vậy không phải chúng ta nên làm chút việc quan trọng sao?"
Diệp Lẫm không nỡ để bảo bối của hắn chịu chút khổ nào, cực kỳ cẩn thận, dịu dàng.
...
Sau khi kết thúc, Lộ Bắc Nhiên mệt đến mức không muốn động đậy, Diệp Lẫm bế cậu đi tắm, lau khô người, nhét vào chăn, mệt mỏi ngủ một giấc thật sâu.
Diệp Lẫm lại không buồn ngủ chút nào, hắn cảm thấy vẫn chưa đủ, nhưng lại không nỡ để Tiểu Lộ mệt mỏi.
-oo-
Vết thương trên chân Diệp Lẫm đã khỏi hẳn, phải làm vài việc dồn lại từ lúc trước. Lộ Bắc Nhiên được nghỉ một thời gian, cậu nhận cát-xê đóng phim xong, bắt đầu nghiên cứu mấy tòa nhà Mộ Thanh đề cử cho cậu.
Cậu đã nghĩ đến việc bàn bạc với Diệp Lẫm, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tự mình lựa chọn, muốn dành một niềm vui bất ngờ cho Diệp Lẫm.
Triệu Bân gọi cậu tới công ty, "Nhiên Nhiên, có bộ phim này mời cậu diễn, đoán xem là nam mấy?"
Lộ Bắc Nhiên nhìn dáng vẻ vui sướng của anh ta, nói dò: "Nam... thứ?"
"Nam chính!" Triệu Bân mừng đến thịt trên người rung hết lên.
Lộ Bắc Nhiên cũng vui vẻ, hình như sau khi gặp được Diệp Lẫm, mọi chuyện đều trở nên tốt hơn.
Nhân vật lần này của cậu là một cảnh sát, Lộ Bắc Nhiên nghiên cứu qua hình tượng nhân vật, cảm thấy vóc người hiện tại của mình quá gầy yếu, bèn muốn tìm một phòng tập thể hình để luyện thêm cơ bắp.
Sau khi biết được, Diệp Lẫm liền chủ động nhận trách nghiệm huấn luyện viên, đùa gì vậy, sao có thể để huấn luyện viên thể hình đến gần Tiểu Lộ của hắn?
Diệp Lẫm đưa Lộ Bắc Nhiên tới một biệt thự có phòng tập thể hình, nói với cậu đây là nhà bạn hắn. Căn nhà này đứng tên anh trai hắn, cũng không tính là nói dối.
Đầu tiên hắn làm mẫu cách nâng tạ cho Lộ Bắc Nhiên, thuận tiện biểu diễn sương sương sự cao to của mình.
Sau đó hắn đứng sau lưng cầm tay dạy Lộ Bắc Nhiên cách làm, dạy một lát dạy ra cảm giác luôn.
Sau đó lại dạy đến nằm lên sàn nhà. Giọng Lộ Bắc Nhiên run run: "Đừng mà, đây là nhà người ta, làm vậy không tốt."
Diệp Lẫm nói: "Không sao, anh ấy không để bụng đâu."
Sự phản kháng của Lộ Bắc Nhiên không có kết quả, chỉ có thể mặc người muốn làm gì thì làm. Trong phòng còn có gương, thật sự là xấu hổ sắp nổ tung.
Lộ Bắc Nhiên tức giận, có điều tức giận của cậu cũng mềm nhũn, "Anh, lần sau không được làm vậy nữa!"
Diệp Lẫm luôn miệng đáp ứng, tới lần sau vẫn ngựa quen đường cũ. Trai tân tuổi vừa mới khai trai, hắn có hơi không thắng lại được.
Lộ Bắc Nhiên gắng sức từ chối, "Hôm qua vừa mới làm vậy mà."
Diệp Lẫm nhìn xuống dưới, chuẩn bị phát động.
Lộ Bắc Nhiên bất đắc dĩ, "...Làm vậy, làm vậy nhiều không tốt cho sức khỏe."
Diệp Lẫm bật cười, "Ai bảo thế, thân thể chồng em vẫn khỏe, em thử chút là biết."
Lộ Bắc Nhiên không muốn thử, cậu đã biết lắm rồi.
Nhưng Diệp Lẫm lại nhiệt tình "tiếp thị" cậu thử một lần, Lộ Bắc Nhiên không làm gì được, đành phải thử một lần.
Lộ Bắc Nhiên thở dài, cứ như vậy nữa lấy đâu ra cơ bắp. Diệp Lẫm hơi hơi chột dạ, "Đây cũng là một dạng vận động, giúp em tăng cơ đó."
Chỉ biết nói linh tinh, Lộ Bắc Nhiên lườm Diệp Lẫm một cái, có điều không hung ác nổi, cùng lắm chỉ là hung ác đáng yêu thôi. Diệp Lẫm ôm chặt cậu hôn một cái, "Cục cưng đáng yêu quá."
-oo-
Lộ Bắc Nhiên theo Triệu Bân đi xã giao, trong bữa ăn có một người, khiến Lộ Bắc Nhiên nhìn vào cảm thấy rất quen thuộc.
Người đó tên là Thiệu Hiên, là tổng giám đốc tập đoàn Thiệu thị, cũng là nhà đầu tư của bộ phim này.
Thiệu Hiên nói: "Mọi người chờ một lát, em trai tôi sẽ đến ngay."
Mấy phút sau, Lộ Bắc Nhiên nhìn thấy Diệp Lẫm đẩy cửa phòng riêng.
Diệp Lẫm bước vào, gọi một tiếng "anh", sau đó mới nhìn thấy Lộ Bắc Nhiên.
Bạn trai nhỏ không thể tin mà nhìn hắn.
Trong lòng Diệp Lẫm thầm mắng Thiệu Hiên.
Lúc trước khi hắn tìm anh trai nói muốn đầu tư phim điện ảnh, Thiệu Hiên đã biết quan hệ giữa hắn và Lộ Bắc Nhiên.
Hôm nay khi Thiêu Hiên gọi hắn tới, căn bản không nói là vì chuyện bộ phim này.
Chắc chắn cái tên này cố ý.