Viêm Phi không có trực tiếp về nhà, mà dừng lại ở một nhà hàng phương Tây.
“Anh muốn ăn cơm Tây sao?” Lãnh Dạ nhìn thoáng phòng ăn trong nhà hàng, nhìn qua đã biết rất xa xỉ.
Viêm Phi tắt xe, sau đó lấy chìa khóa xe ra:“Chúc mừng cậu hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.”
Lãnh Dạ nói:“Tôi không có tiền.”
Viêm Phi mở cửa xe, trong mắt mang theo tiếu ý:“Tôi mời khách, cậu vừa rồi hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ được trả thù lao.”
Viêm Phi xuống xe, đến bên cửa xe Lãnh Dạ, thập phần Thân Sĩ giúp hắn mở cửa xe.
“Cám ơn.” Lãnh Dạ nói.
Hai người đi vào phòng ăn trong nhà hàng.
Lúc này đã là đêm khuya, phòng ăn trong nhà hàng cũng không nhiều khách, thực im lặng, Viêm Phi đã sớm đặt vị trí tốt, phục vụ dẫn bọn họ tới chỗ đã đặt.
Vị trí bọn họ bên cửa sổ, bên ngoài là phong cảnh đêm khuya, Lãnh Dạ nhìn nến trên bàn, khóe mắt trừu trừu. Cái này cũng quá giống một bữa ăn tình nhân đi. Lại nhìn Viêm Phi, mặt đầy tươi cười vừa lòng, rõ ràng là đã sớm dự mưu tốt lắm.
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống.
“Thích không?” Viêm Phi khuỷu tay đặt trên bàn, mười ngón giao nhau, đặt cằm lên, không e dè nhìn Lãnh Dạ.
“Anh không bằng nói với mọi người xung quanh nói chúng ta là một đôi.” Lãnh Dạ có điểm hối hận khi tới đây.
“Cậu thật sự cho là vậy?” Viêm Phi trên mặt tiếu ý gia tăng.
“Người chung quanh đều đang nhìn chúng ta.”
“Lấy cá tính của cậu, tôi không tin ánh mắt mọi người sẽ liên quan tới cảm xúc của cậu.”
Lãnh Dạ nói:“Đương nhiên. Chẳng qua tôi không thích bị trở thành đồng tính luyến ái, nhất là cùng với anh.”
Viêm Phi chọn mi:“Cậu thực sự nghĩ mình là thẳng?”
“Đương nhiên không hoài nghi rồi.”
Khi nói chuyện, người bán hàng bắt đầu mang đồ ăn lên.
Đồ ăn hai người giống nhau, cách thức tiêu chuẩn có canh, hào nướng cùng gan ngỗng beefsteak, hình dáng không tồi, hương vị cũng làm người thèm ăn.
Dọn xong đồ ăn, người bán hàng lại châm ngọn nến, sau đó mới rời đi.
Bữa tối chính thức bắt đầu.
Người chung quanh ánh mắt vì thế liền trở nên càng ái muội, bất quá phần lớn đều là thiện ý, có cái gì có thể so sánh hình ảnh hai nam nhân diện mạo xuất sắc ngồi ăn cùng nhau đây? Đầu năm nay tính sớm không là vấn đề.
Lãnh Dạ ăn một ngụm con hào.
“Hương vị thế nào?”
“Không tồi.”
“Món hào tại nhà hàng này rất nổi danh.”
Cách ngọn nến, Viêm Phi hình dáng có điểm mông lung, liếc mắt một cái rất có khí chất vương tử, chỉ là câu nói tiếp theo của vương tử làm Lãnh Dạ muốn đấm y một cú.“Nghe nói hiệu quả thôi tình cũng rất tốt.”
Lãnh Dạ nhíu nhíu mày:“Ăn cơm đừng nói này đó.”
“Thực sắc tính dã.” Viêm Phi cười đến đáng giận:“Cậu vẫn cảm thấy chính mình là thẳng, không bằng cùng tôi làm một lần, nếu không có cảm giác, vậy cậu chính là thẳng, nếu có cảm giác, vậy cậu không phải thẳng nam.”
Lãnh Dạ buông dao nĩa, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn.
“Đề nghị này thế nào?” Viêm Phi tâm tư rõ ràng không có đặt ở đồ ăn trước mặt, đề tài lại nhớ tới tính hướng Lãnh Dạ.