Chương 1615 Hoắc Anh Tuấn dừng lại, thật lâu sau mới nhớ ra “Nguyễn Nhan là ai. Hai người quan hệ tốt như vậy từ khi nào.” “Thực ra lần trước ăn cơm em cũng không có liên lạc, hôm nay Minh Kiều kéo em qua nói chuyện phiếm một hồi. Em rất hâm mộ cô ấy.” Khương Tuyết Nhu nói thật, “Anh cũng biết em đến Kinh Đô ở lâu như vậy, đều không có bạn trước kia còn có Tiếu Nhi..” Nghe cô nhắc đến Nhạc Tiếu Nhi, thân thể Hoắc Anh Tuấn thắt lại ngay lập tức. Khương Tuyết Nhu liếc anh một cái, nhưng không tiếp tục nói về đề tài này, “Nguyễn Nhan thật sự là một cô gái rất tốt, tuy ở trong môi trường rối ren của làng giải trí, nhưng cô ấy lại là một người tự lực đi lên. Bọn em có thể xem như. . . Mới quen đã thân đi.” “Kết bạn thêm cũng không tệ.” Hoắc Anh Tuấn đồng ý. “Nhưng …” Khương Tuyết Nhu nói, “Quý Tử Uyên, có gì đó không đúng lắm, lúc đi em mới biết, hóa ra anh ta là bác sĩ phụ trách của Nguyễn Nhan. Anh ta không phải phụ trách Khoa ung bướu sao. Nguyễn Nhan bị dao đâm. Dù thế nào đi nữa, anh ta cũng không cần chịu trách nhiệm về tình trạng của cô ấy.” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, “Em nghi ngờ anh ta có tâm tư với Nguyễn Nhan?” “Là rõ rành rành.” Khương Tuyết Nhu tức giận nói, “Em hỏi anh ta hoài, anh ta cũng không phủ nhận, anh ta còn nói chúng em nên bớt can thiệp vào chuyện của anh ta. Cho là em muốn quản sao, những người phụ nữ khác anh ấy muốn làm gì thì làm, nhưng Nguyễn Nhan rõ ràng là một người phụ nữ tốt, anh ấy sắp kết hôn với Thang Nhược Lan. Lúc này, đối với Nguyễn Nhan dây dưa không rõ ,không biết xấu hổ. Có đạo lý không? Đàn bà là đồ chơi đối với anh ta sao?” Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng sờ sờ sau đầu cô, nhẹ giọng nói: “Có hiểu lầm không? Theo anh hiểu về Tử Uyên, anh ấy là người không quá coi trọng tình cảm, cho dù là tìm phụ nữ cũng không bao giờ ép buộc, đều là hai bên tình nguyện, thân phận của anh ấy, có rất nhiều người muốn dựa vào anh ấy để đi lên, đặc biệt là nữ giới trong làng giải trí.” “Ý anh là gì.” Khương Tuyết Nhu hất tay anh ra, “Ý anh là nói Nguyễn Nhan câu dẫn anh ta, đúng không?.” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, “Tuyết Nhu, đừng kích động như vậy, có lẽ … Có lẽ. . . Em khả năng cùng Nguyễn Nhan mới quen biết chưa hiểu rõ.” “Không phải, khi Nguyễn Nhan đối mặt với chúng em cô ấy rất thẳng thắn và bộc trực, chưa bao giờ nghĩ đến việc che đậy,” Khương Tuyết Nhu tức giận rời khỏi lòng anh. “Là anh ta đã ăn trong bát, còn ngó trong nồi, cuối cùng lại khinh thường phụ nữ đời sống hỗn loạn.” “Tuyết Nhu, Anh…” “Hoắc Anh Tuấn, em mặc kệ anh,” Khương Tuyết Nhu tức giận nói, “Theo em thấy anh hoàn toàn không hiểu rõ bạn anh. Tốt hơn hết anh nên thuyết phục anh ta kết hôn nếu có nhu cầu thì tìm Thang Nhược Lan liền có thể, không cần thiết phải quấy rầy Nguyễn Nhan.” Cô ấy nói xong thì hất mặt bỏ đi. Hoắc Anh Tuấn da đầu tê dại,người phụ nữ này giống như mặt trời mùa hè vậy, nói đi liền đi. Để anh phải đuổi theo,”Thôi, Tuyết Nhu, đừng tức giận, anh vừa rồi nói sai, lát nữa anh sẽ đi gặp Tử Uyên, hỏi xem tình huống như thế nào, được không? Còn em không cần phải gắn anh vào chuyện này, anh hiện tại chỉ có một mình em.”