Dụ Dỗ Đại Luật Sư

chương 1679

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1679 Đương nhiên, cô không ngờ thủ đoạn của Hoắc Anh Tuấn lại mạnh như thế, có thể lật đổ nhà họ Triệu. Cô không nhịn được nhìn về phía bên người đàn ông đang lái xe, luôn cảm thấy trước kia cô vẫn chưa hiểu rõ anh. “Anh biết mình rất đẹp trai, nhưng em cũng không cần nhìn anh như thế.” Hoắc Anh Tuấn nhéo lòng bàn tay của cô. “Em thấy anh rất lợi hại đó, sao anh lại nắm nhiều chuyện của nhà họ Triệu như vậy.” Cô không nhịn được hỏi. “Em nghĩ nhiều năm qua nhà họ Hoắc chi nhiều tiền cho Thanh Long Hội là vô ích sao?” Hoắc Anh Tuấn cười trêu chọc: “Lúc đầu anh cũng không muốn lấy những chuyện này ra, dù sao anh ở trong thương trường, làm tốt chuyện của mình là được, mà anh và nhà họ Triệu không đụng chạm vào nhau, lần này nhà họ Triệu đã đạp lên ranh giới cuối cùng của anh.” “Vậy tại sao trước đó anh không dùng chứ.” Khương Tuyết Nhu hơi bĩu môi: “Làm em lo lắng cho anh lâu như thế.” “Bởi vì tin tức xấu luôn quấn lấy Hoắc Thị, những lời nói của em đã thay đổi cái nhìn của mọi người với Hoắc Thị, đồng thời cũng làm cho cư dân mạng nghi ngờ có người cố tình chèn ép Hoắc Thị, vì vậy không hài lòng với nhà họ Triệu, đến lúc anh và nhà họ Tống tung ra điểm yếu của nhà họ Triệu thì mới làm cho nhà họ Triệu sụp đổ.” Hoắc Anh Tuấn nắm chặt tay Khương Tuyết Nhu: “Nói cho cùng em đã cứu Hoắc Thị cũng đã cứu anh, Tuyết Nhu, em lại cứu anh một lần, lần này anh chỉ có thể lấy thân báo đáp.” Khương Tuyết Nhu nhíu mày cười không nói. Hoắc Anh Tuấn nhìn cô, sâu xa nói: “Tuyết Nhu, lúc nào em muốn anh lấy thân báo đáp?” “Anh có thể nghiêm túc lái xe không?” Khương Tuyết Nhu không trả lời vấn đề của anh. “Em muốn tiếp tục tình trạng hiện tại mà không phục hôn với anh đúng không?” Giọng Hoắc Anh Tuấn mang theo sự mong chờ. Cô càng tỏa sáng, càng được mọi người khen ngợi, anh rất tự hào, nhưng trong lòng lại không nỡ. Dù sao hai người không kết hôn nên từ đầu đến cuối không phải là vợ chồng được pháp luật thừa nhận. “Em không thể ly hôn thì sao có thể phục hôn với anh.” Khương Tuyết Nhu liếc anh một cái: “Hơn nữa, tại sao anh muốn phục hôn, bây giờ chúng ta rất tốt mà.” Hoắc Anh Tuấn: “. . .” Không được không được, hai người không kết hôn, lỡ ngày nào đó cô chán mình, không phải đá anh đi là chuyện rất dễ dàng sao. Bởi vì chỗ nào đó của cậu cả Hoắc có vấn đề nên không có lòng tin với bản thân. “Tuyết Nhu, anh. . . .” “Chúng ta hiếm khi đi xem phim, anh có thể đừng thảo luận vấn đề này được không, nói chuyện vui vẻ được không.” Khương Tuyết Nhu cắt ngang, sau khi cô chuyển đề tài thì lấy điện thoại ra: “Chúng ta đi xem phim gì?” “Tùy em thôi.” Khương Tuyết Nhu chọn một rạp chiếu phim gần đây, giờ chiếu phim là bảy giờ rưỡi, nhưng hai người đi vào, không những ít người xem mà bộ phim còn máu chó khó coi. “Sao em lại chọn phim này, chẳng có ai đến xem.” Hoắc Anh Tuấn chưa từng xem qua bộ phim khó coi như thế: “Bộ phim Hollywood lúc tám giờ chắc chắn hay hơn nhiều.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio