Chương 1780 “Tại sao tôi phải tin những gì cô đang nói là sự thật?” Thương Dục Thiên lạnh lùng nói, sự phức tạp của chuyện này đã vượt quá dự tính của ông. “Bởi vì tôi hiểu Lương Duy Phong và Khương Kiều Nhân rõ nhất, ông cũng không phải lo lắng quá. Tôi đoán Thương Mỗ còn sống, bởi vì bọn họ cũng sợ ông phát hiện chân tướng, cho nên mới dùng Thương Mỗ như một lá bùa cứu mạng. ” Ngập ngừng một chút, Khương Tuyết Nhu nói thêm: “Thương tiên sinh, đôi khi những gì người ta nói có thể không phải sự thật. Muốn hiểu rõ một người hẳn là nên sống chung rồi cảm nhận. Ông đã tung hoành trên thương trường nhiều năm như vậy chẳng lẽ ở một góc độ nào đó ông không thể nhìn thấu một người sao?.” Thương Dục Thiên hơi suy nghĩ, “Chuyện này tôi sẽ điều tra, hi vọng điều cô nói là thật.” Khương Tuyết Nhu thở phào nhẹ nhõm, cô hiểu Thương Dục Thiên không có coi lời nói của cô là vô nghĩa. “Tôi đoán Khương Kiều Nhân ở trước mặt vợ chồng ông sẽ nói rằng chuyện này là do tôi và Hoắc Anh Tuấn làm. Vợ của ông nghĩ gì, tôi không muốn quan tâm nữa, nhưng tôi hy vọng ông có thể sống lý trí hơn và không bị người khác lợi dụng. ” “Khương gia các người thật lắm rắc rối.” Thương Dục Thiên châm chọc. “Ông nghĩ thế nào cũng được, tôi còn có một điều muốn nhắc nhở ông. Khương Kiều Nhân đã từng phẫu thuật chỉnh dung trở thành người khác, giả làm y tá chăm sóc bên cạnh Hoắc Anh Tuấn, cô ta bỏ thuốc vào trong chế độ ăn uống của Hoắc Anh Tuấn và khiến đầu óc anh ấy không bình thường làm cho mối quan hệ giữa tôi và anh ấy ngày càng xấu đi. Tôi hy vọng ông sẽ chú ý đến điều đó nhiều hơn. ” Cô nói xong và kết thúc cuộc gọi. Thương Dục Thiên ở bên kia điện thoại nghe được lời nói vừa rồi của cô mà cả người như đông cứng lại. Ông cho rằng mình biết rõ Khương Tụng, nhưng mấy ngày nay thoạt nhìn Khương Tụng càng ngày càng mất tỉnh táo và lý trí. Ông cho rằng đó là do chuyện của Khương gia chưa giải quyết xong nên mới khiến bà phiền muộn. Nhưng nếu không. Có một cảm giác ớn lạnh trong tim ông. Bên ngoài phòng làm việc, Khương Tụng đột nhiên gõ cửa, Khương Tụng liền xông vào. “Thương Dục Thiên, anh trốn ở đây gọi điện thoại với ai vậy. Tôi hỏi anh chuyện của Thương Mỗ điều tra như thế nào, tại sao một người đang yên đang lành đột nhiên biến mất?” “Tôi đang nhờ người điều tra vấn đề này.” Thương Dục Thiên nhìn Khương Tụng đang mất bình tĩnh ở trước mặt, trong lòng có chút hoảng hốt. Ông biết Khương Tụng là người đã từng cùng ông vào sinh ra tử, tuy rằng bà ấy là phụ nữ nhưng tài năng và sự tỉnh táo không thua kém gì ông. “Thương Mỗ mất tích. Nó là con trai của tôi. Anh bảo làm sao tôi có thể bình tĩnh?” Khương Tụng tức giận nói. “Tôi sẽ điều tra.” Thương Dục Thiên thì thào. “Còn cần điều tra gì nữa không? Rõ ràng cô ta là người mà Thương Mỗ liên lạc cuối cùng ở Nguyệt Hàn. Người phụ nữ này thật là hung ác,” Khương Tụng tức giận nói “Tôi sẽ phái người tới ngay lập tức bất kể thế nào. Phải loại bỏ Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn, tôi nhất định yêu cầu bọn họ giao Thương Mỗ ra . ”