” Điện hạ” trên tay Huyền Ngọc cầm theo một viên thuốc, Ti Lam Hạ đưa đến trước mặt Ti Hàn Nguyệt ,” đây là thuốc mà Vô Song đặc biệt phối riêng, đối với thân mình của ngươi rất có lợi.”
“Ta không bệnh!” Ti Hàn Nguyệt nghiêng người qua một bên nhìn bên trong giường, miệng cự tuyệt, mỗi ngày uống canh dược đã muốn quá sức chịu đựng rồi, giờ còn phải ăn thuốc bổ này, hắn có chút không vui.
Sau khi mặc xong quần áo, Ti Cẩm Sương đi ra nhìn nhìn hai người, đến bên cửa sổ hướng mặt ra ngòai đối với ám nhãn ra hiệu rồi mới đóng lại song cửa .
“Thất đệ, ” ngồi vào bên cạnh Ti Hàn Nguyệt , Ti Cẩm Sương ôn nhu nhìn người đang nằm bên cạnh, ” ngươi hiện tại một chút thức ăn mặn đều không đụng tới, cho dù mỗi ngày ăn đôn phẩm hiệu quả cũng không lớn, thân mình của ngươi vốn là nên ở trong cung hảo hảo điều trị. Lần này đi ra ta cùng tứ ca đã đáp ứng với phụ hoàng, không thể cho ngươi gầy thêm nữa. Thuốc này ngươi ngửi thử xem, nếu cũng không thể chịu được Ngũ Ca sẽ không bức ngươi ăn.”
Ti Lam Hạ vội đem dược đưa lên trước: ” Thất đệ, thuốc này tứ ca đã nếm qua , không khó ăn đâu.”
Ti Hàn Nguyệt nhìn nhìn Ti Cẩm Sương, lại nhìn nhìn viên thuốc trước mắt, rồi mới không kiên nhẫn cầm lấy phóng tới miệng, lại nhanh chóng tiếp nhận chén nước đem viên thuốc vọt nuốt xuống. Nhìn Ti Hàn Nguyệt ăn dược, Ti Cẩm Sương cùng Ti Lam Hạ nhẹ nhàng thở ra.
” Thất đệ, buổi tối ta cùng tứ ca bồi ngươi, ngươi cứ an tâm nghỉ ngơi.” đem chăn đắp lại cẩn thận, Ti Cẩm Sương nhẹ giọng nói. Hắn cùng tứ ca vẫn nhớ rõ ngày đó thất đệ sinh bệnh, hai người ở ngoài phòng thất đệ đã nghe được rất nhiều chuyện . Khi ra cung phụ hoàng cũng nói cho bọn họ biết, thất đệ buổi tối rất khó ngủ, dặn hai người bọn họ chú ý nhiều hơn, mặc dù không rõ dụng ý của phụ hoàng, nhưng… có lẽ bọn họ chỉ có cơ hội này có thể canh giữ ở bên người thất đệ .
Ti Hàn Nguyệt nhìn chăn trên giường đã được đắp hảo, nhăn lại mi: ” Ta không phải đứa nhỏ, không cần có người bồi ta ngủ.”
” Ha hả, thất đệ, chúng ta đều muốn hảo hảo chiếu cố ngươi một chút, ngày thường ở trong cung vẫn là phụ hoàng ở bên cạnh ngươi, hiện tại đã ra ngoài, ngươi hãy thỏa mãn nguyện vọng của các ca ca được không?” biết người này chỉ có thói quen có phụ hoàng, nhưng bọn hắn vẫn hy vọng người này có thể có một chút thói quen để ý đến sự tồn tại của bọn họ .
Ti Hàn Nguyệt ngồi ở trên giường lặng yên không nói, nhớ tới lời phụ hoàng đã nói qua với hắn, suy tư một lát liền chui vào chăn nhắm hai mắt lại, nếu chịu không nổi hắn sẽ tới nơi khác ngủ. ( dễ thg ko chịu đc a >////