- Cheng! Cheng! Cheng!
Tiếng búa đều đặn vang lên, rito đang trong lò rèn của mình. Cậu đang tập trung hết mức, mồ hôi cậu đổ ra như tắm. Một ít mồ hôi còn lăn vào mắt cậu và làm mắt cậu cay xè. Nhưng cậu vẫn không nháy mắt, búa của cậu vẫn có tiết tấu đều đặn như thế, không nhanh không chậm như một nhịp thở. Nếu những sư phụ lsb ở đây có thể phát hiện cậu đang trong trạng thái thiên nhân hợp nhất. Đây là một đơn hàng quan trọng, đến từ người được xưng là gần nhất với võ thần cấp độ, cậu không thể không dùng toàn lực rèn nó. Hai con ma thì đang nhàm chán nhìn cậu từ xa, đôi mắt chúng có hơi thâm quầng.
- Làm thế nào mà master có thể làm như thế trong suốt h đồng hồ? Lilith ngán ngẩm nói.
- Tôi cảm thấy mình sắp trở thành một con lắc và sẽ lắc cho đến suốt phần đời còn lại. Zoroa cảm thán.
- Choang! Một tiếng búa lanh lảnh vang lên, tiếng búa lần này có hơi khác với trước.
- Thất bại?
- Không thể nào, chảng lẽ chúng ta phải chịu đựng thêm ba ngày nữa sao?
- Thành công. Rito lẩm bẩm.
- A?
- Thật?
…
- Tên của nó là “đầu tiên”.Rito nói. Trước mặt cậu là một người đàn ông khoảng tuổi. đôi mắt sáng ngời hữu thần, mũi thẳng cao, mái tóc vàng và làn da trắng. Đó là một người phương Tây.
- Thật kinh ngạc khi một người trẻ như cậu có thể đúc ra thanh kiếm như thế. Người đàn ông nói.
- Không có gì, tôi chỉ làm hết sức mình, bây giờ nó là của anh.
- Rất tốt, nó sẽ giúp tôi chứng đạo võ thần.
- Tôi nghe nói anh có một trận quyết đấu sinh tử?
- Đúng thế, đó là một vị võ thần. Người đàn ông trầm giọng nói, trên người anh tỏa ra sát khí nồng đậm.
- Chúc anh may mắn, tôi cũng không hi vọng thanh kiếm mình tạo ra chết vào trận chiến đầu tiên của nó.
- Tôi sẽ sống sót.
…
Từ hai năm trước, Rito bắt đầu rèn vũ khí cho thành viên LSB. Cần phải nói cụ thể, nơi này chỉ là tổng đà của LSB mà không phải tất cả, thành viên của LSB rất nhiều, thậm chí nghe nói võ thần đã tiếp cận con số . Trong số đó có không ít là người sử dụng vũ khí, thế nên nhu cầu về vũ khí của tổ chức là rất lớn. Là cháu của yamato yuusuke, cũng là một thợ rèn ưu tú, rito được mời rèn ra không ít. Thanh kiếm “đầu tiên” chỉ là một trong số đó. Cậu hi vọng nó sẽ trở thành món vũ khí đầu tiên do cậu tạo ra trở thành vũ khí của một vị võ thần.
- Ngươi đã làm rất tốt, trưởng lão gật gù nói. Phần còn lại chỉ phụ thuộc vào hắn.
Richard, tuổi, thành viên của LSB chi nhánh châu Âu. Nghe nói phụ thân anh bị giết và tháng sau là ngày anh quyết đấu với kẻ thù. Anh không muốn người khác can thiệp trận chiến của mình, thế nên LSB tôn trọng quyết định của anh. Trợ giúp duy nhất là LSB sẽ chi trả cho anh rèn một vũ khí mới.
- Trưởng lão thật sự không định can thiệp?
- Tất nhiên là không, đó là quyết định của cậu ta. Tuy nhiên liên quan với vấn đề này chúng ta nhận được thông tin kẻ giết phụ thân Richard có liên hệ với huyết ma thủ.
- Trưởng lão lo lắng huyết ma thủ sẽ trong bóng tối nhúng tay trận chiến này?
- Đúng vậy.
- Vậy chúng ta cần làm gì?
- Đến đó và bảo vệ Richard.
…
- Và đó là nhiệm vụ mới. Satome nói.
- Nhiệm vụ này Miu cũng sẽ tham gia?
- Đúng vậy, và cả cháu gái của ta, Hoa cũng sẽ tham gia
- Keiniichi, Miu, Hoa, Rito, nhiệm vụ của bốn đứa là bảo vệ vợ của Richard. Chúng ta lo rằng huyết ma thủ sẽ bắt cóc cô hòng gây áp lực lên cậu nhằm thao túng kết quả trận chiến.
- Lũ hèn hạ. Keiniichi nói.
- Họ là tổ chức sát thủ, không phải võ giả. Hoa giải thích.
- Vậy khi nào chấp hành nhiệm vụ?
- Ngay bây giờ, hãy đến châu Âu và gặp vợ Richard.
….
- Thật đẹp. keniichi bị định trụ ngay tại chỗ. Rito cũng giống vậy.
- Bốp! Bị Hoa đánh một phát keniichi bừng tỉnh.
- Ca ca!
- Master!
À quên mất cần phải noi một chút, đã được tháng kể từ khi trận chiến ở I-rắc kết thúc. Keniichi tiến bộ rất nhanh, cậu đã theo các vị sư phụ thực hiện nhiệm vụ ở nhiều nơi trên thế giới. Nghe nói trong một lần thực hiện nhiệm vụ cậu đã đi cùng với Hoa. Và dường như cô bé có hảo cảm với cậu. Hơn nữa cậu cũng giành chiến thắng trước đối thủ cũ của rito là thủ lĩnh hoàng hôn. Nhưng dường như lần đó cậu chỉ thắng bằng may mắn hay sao đó, keniichi đã từng chiến tập với rito nhưng thậm chí cậu không thể làm rito té một lần. Theo rito, cậu ta là kiểu “sẽ bùng nổ nếu bị bức đến ranh giới chết sống”.
- Xin chào, tôi là victorique, các vị hẳn là bạn của chồng tôi chứ?
- Đúng vậy, hôm nay chúng tôi sẽ bảo vệ chị.
- Hãy nói cho tôi biết richard đang ở đâu? Có phải anh ấy lại làm việc gì nguy hiểm không? Victorique lo lắng nói.
Rito đã được nhắc nhở rằng người phụ nữ này chỉ là một người bình thường, không có bất kì kĩ năng chiến đấu nào, và có vẻ như cô thậm chí còn không hiểu được võ thần là cái gì. Nhưng không thể không nói trực giác của phụ nữ không thể coi thường. Cô ấy đoán đúng.
- Không, anh ấy không làm việc gì nguy hiểm cả. Chỉ là anh ấy đứng ở vị trí cao, tất nhiên là sẽ phải có người bảo vệ gia đình anh ấy.
Victorique thấy rito trả lời thẳng thắn như thế cô cũng bỏ cuộc.
- Richard rất ngốc.
- A!?
- Từ khi còn nhỏ anh ấy luôn tham gia vào những trận đánh nhau, tôi không biết nó là gì nhưng mỗi lần trở về anh ấy đều thương tích khắp người.
Tất cả mọi người trầm mặc, đó là điều tất nhiên của một vị võ thần. Không một vị võ thần nào mà chưa từng đứng ở ranh giới sinh tử.
- Tôi vẫn luôn chăm sóc cho anh ấy, đôi lúc có những vết thương sâu đến tận xương và có lúc anh ấy bị gãy nhiều chỗ.
- Nhưng anh ấy luôn trở về, mọi lần. Anh ấy luôn trở về và nói với tôi rằng anh không có việc gì.
- Nhiều lần như thế tôi cũng đã quen.
- Nhưng lần này khác, tôi cảm thấy lần này có thể là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau.
Và rồi victorique khóc. Cô khóc như mưa. Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy một bầu không khí nặng nề. Võ thần là gì? Họ là những người đã đạt đến đỉnh cao của võ học, đã trở thành tồn tại khinh thường quân sự của một quốc gia. Khiêu chiến với một vị võ thần khi chưa đến cảnh giới đó thuần túy là chịu chết. Coi như là kẻ gần với võ thần nhất cũng là nhất sinh cửu tử.
- Anh ấy sẽ trở về. Rito nói
- Bởi vì anh ấy có một người vợ như cô. Rito khẳng định.
Victorique ngơ ngác nhìn thiều niên trẻ hơn mình mười tuồi này, cô không yểu tại sao cô nhìn thấy bóng dáng Richard trên người cậu. Bất tri bất giác cô tin tưởng lời cậu nói. “ có lẽ đó là điểm chung của những người đàn ông sao?” cô nghĩ.
- Cám ơn.
Rito mỉm cười.
- Xoẹt!
- Cẩn thận! rito lao đến chắn trước người victorique. Trên lưng cậu ngay lập tức có một vết máu. Ba người còn lại cũng ngay lập tức phản ứng. Người đến là một tên cao to, vũ khí là một cây đao. Thấy rito bị thương, Hoa, Miu, Keiniichi lập tức lao lên nhưng ngay lập tức bị đánh văng ra.
- Cái gì?
- Là võ thần! Hoa hét lớn.
Mọi người không nhin được cảm thấy một trận trầm trọng. Rito mang theo victorique bị văng ra phía sau, ổn định cô sau rito nói:” ở yên đây và chúng tôi sẽ xử lí hắn” .Sau đó cậu lao lên.
- Tất cả chúng ta cùng tấn công hắn, ta đã thông báo cho sư phụ, chỉ cần chúng ta duy trì được đủ lâu!
- Tốt.
- Hừ, một đám nhóc con. Các ngươi thậm chí còn không biết chênh lệch của mình sao?
Rito cũng không quản lời tên võ thần nói, “không nghĩ đến chỉ là một phàm nhân mà huyết ma thủ cũng phái võ thần tới”.
- Keniichi, tấn công chính diện, Miu tấn công từ phía sau, Hoa tấn công cánh trái. Đừng cứng đối cứng, duy trì cho đến khi tiếp viện đến.
- Cút ra cho ta!
- Ầm! kenichii bị đánh văng ra đầu tiên, sau đó là hoa, và rồi Miu cũng bị một cước vào bụng.
“không thể chiến thắng”, “khoảng cách quá lớn”, “chết tiệt”. Nhưng ngay lúc đó rito xuất hiện trước mặt tên võ thần, anh mắt sắc bén, lòng bàn tay ngưng tụ ra kiếm khí.
- Chết đi! Rito hét lớn, lưỡi kiếm sượt qua lồng ngực hắn và tạo ra một vết rách dài.
- Cái…??? Võ thần giả kinh ngạc, sau đó chuyển thành phẫn nộ, vung một quyên vào bụng rito
- Ầm!
Tên võ thần định lao lên tiêu diệt rito thì ba người còn lại nhảy lên đánh tiếp. Lúc này khóe miệng cậu chảy máu, cơ thể đau nhức và khí trong cơ thể hỗn loạn vô cùng. “chết tiệt, cưỡng ép điều khiển khí thậm chí còn không tạo được tổn thương hữu hiệu sao”
- Cậu không sao chứ?
- Tại sao cô lại tới đây, không phải tôi đã nói cô ở yên chỗ đó sao?
- Xin lỗi, chỉ vì tôi nghĩ thứ này hữu dụng với các cậu. Trong tay victorique là một thanh kiếm, cán kiếm khá cổ xưa nhưng hàn khí từ lưỡi kiếm cho thấy thanh kiếm này nhất định là từng thuộc về một võ thần.
- Đây là kiếm của cha tôi (cha Richard). Cô nói.
- Cô làm tốt lắm! không nghĩ nhiều về việc tại sao Richard muốn đúc thanh kiếm mới. Rito cầm lấy thanh kiếm và lao lên. Ba người khác đã bị đánh đến không thể cử động được.
- Hừ đúng là ngu xuẩn tiểu tử. Đao trong tay tên võ thần vung tới. Tránh! Võ thần kinh ngạc, không nghĩ đến một tên đệ tử lại có thể tránh được đao của mình. Tránh! Tránh! Tránh! Liên tiếp ba đao đều bị tránh, võ thần tức giận, trên đao ngưng tụ đao khí muốn một kích tất sát.
- Chết đi!
“Ngay lúc này!”
- AAAaaaaaaaaaaaaaaaaa! Rito hét lớn, trên thân kiếm kiếm khí ngưng tụ, ngay lập tức cậu tiến vào thiên nhân hợp nhất cảnh, dưới chân đồng thời giẫm mạnh, mặt đất sinh ra cộng hưởng. Cây đao lau qua bả vai cậu, còn lưỡi kiếm ngạnh sinh sinh đâm vào ngực tên võ thần.
- A, thắng?
- Chúng ta thắng!? Ba tên đệ tử kinh hô lên.
Nhưng rito không vui vẻ như vậy, võ thần là dạng gì cảnh giới, làm sao dễ như vậy chết? Ngay khi lưỡi kiếm đâm vào ngực tên võ thần, hắn đã ngưng tụ khí đem lưỡi kiếm chặn lại không cho nó tiến sâu thêm.
- Khốn kiếp tiểu tử, lại làm ta bị thương! Võ thần hét lớn, cuồn cuộn chân khí dâng lên nhằm thẳng đỉnh đầu cậu chặt tới!
- Master!
- Ca ca!
- Sư huynh!
“chẳng lẽ ta phải chết ở đây sao? Không, ta không thể chết! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
- Ầm!
- Không thể nào, ca ca!
- Sư huynh đã chết rồi sao?
Mọi người không tự chủ được dâng lên một niềm bi thương. Kenichii mạnh mẽ vùng dậy muốn một quyền vào mặt võ thần nhưng rất nhanh bị đánh bay ra.
- Không đúng! Ca ca còn sống.
Lúc này đây rito đang một tay chống kiếm, trên ngực cậu là một vết thương khủng khiếp. Máu tươi không ngừng chảy ra nhuộm đỏ sàn nhà.
- Phong ấn tầng , tạm thời giải. Rito lẩm bẩm.
Cậu từ từ đứng lên, đôi mắt cậu đỏ như máu, hô hấp hỗn loạn nhưng có thể thấy chân khi đang tràn vào lưỡi kiếm. Bây giờ sức mạnh cậu đã rất tiếp cận võ thần, có lẽ ngang với Richard.
- Thiên nhân hợp nhất, chém! Rito gầm lên, tên võ thần chỉ cảm thấy không khí một trận rung động, một nhát kiếm khí bay thẳng đến trước mặt hắn.
- Chết tiệt! chuyện gì xảy ra với thăng nhóc? Nếu ta không nhanh lên…
- Vụt! rito bỗng xuất hiện bên dưới võ thần một nhát kiếm lau qua đùi hắn! Chém! Chém! Chém! Rito liên tục vung , kiếm thế nhưng tuy rằng võ thần khá chật vật vì bất ngờ, nhưng rất nhanh ổn định lại vung đao lên đánh bay rito lần nữa.
- Hừ, ta không biết chuyện gì xảy ra nhưng đến đây là hết rồi. võ thần nói muốn một đao lấy xuống thủ cấp rito.
Đúng lúc đó…
- ầm, võ thần cắm đầu vào tường.
- Làm tốt lắm, lũ tiểu tử! saotome đã đến và rito thì không còn biết gì nữa.