Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chưa.” Hạ Vân Phong nhìn Hoằng Dạ, Hoằng Dạ cũng dừng lại động tác nhìn y. Một lát sau, Hạ Vân Phong lại chậm rãi giật giật môi: “Tuy rằng ta rất muốn gặp bọn nó, nhưng ta lại cảm thấy, ta tựa hồ không nên tiếp tục tìm nữa.” y nói chuyện rất chậm, cũng không có khí lực, thật giống như muốn ngủ……
Nhưng y cũng rất thanh tỉnh nhìn Hoằng Dạ, mà đồ đạc trong tay Hoằng Dạ rơi trên mặt đất (vuốt cằm), hắn cũng không lượm lên. Hắn trực tiếp ngồi vào bên cạnh Hạ Vân Phong, giống như an ủi hôn hôn hai má Hạ Vân Phong. ( a a a ôn nhu công a
“ Không cần nghĩ nhiều quá, nhi tử ngươi đều sống tốt thôi ” Hoằng Dạ thực im lặng nhìn y, thấy Hạ Vân Phong đang chăm chú nhìn vào hắn. Hắn có chút không nhịn được muốn hôn nam nhân lười biếng này…….
Hoằng Dạ đang muốn hôn lên đôi môi hé mở của Hạ Vân Phong, bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa kính xe đột ngột đánh gãy hai người. Hoằng Dạ rất nhanh hôn lên khóe miệng Hạ Vân Phong một cái sau đó xoay người đi mở cửa.
Người trẻ tuổi.
Luôn thích như vậy.
Hạ Vân Phong là người đã có tuổi nên cảm thấy loại động tác này thực mới mẻ.Y cũng vô pháp phủ nhận Hoằng Dạ đối với y có lực hấp dẫn, Hoằng Dạ luôn hiểu làm như thế nào cho y cao hứng.
Hai người một bên nói chuyện phiếm một bên ăn cơm. Sau khi ăn cơm xong, ngay lúc hai người đang chuẩn bị xuống xe đi ra ngoài dạo một chút………….
“Đông”–
Ngoài xe truyền đến một tiếng trầm đục kịch liệt, thân xe có rất nhỏ lay động……
Hạ Vân Phong vừa mới quay đầu liền nhìn thấy Ngao Dương cùng Hạ Xa, mà lúc này Ngao Dương đem Hạ Xa đặt ở bên cạnh xe, quần áo cổ trang trên người Hạ Xa hỗn độn tản ra……
Hạ Xa lộ ra khuôn ngực đầy đặn mềm mại, quần áo nàng trượt xuống dưới đất. Nội y bằng ren bị Ngạo Dương lấy tay hất ra, ngực Ngao Dương gắt gao ép lấy nàng…….
“Còn muốn hay không?” Ngao Dương thấp giọng hỏi, giọng hắn rất nhỏ, không có chút thở dốc.
“Còn muốn.” Hạ Xa hai tay ôm sát Ngao Dương, móng tay màu đỏ tươi gắt gao ôm Ngao Dương, trang phục của nàng thực yêu diễm, trên mặt cũng trang điểm yêu mị.
Lần này diễn là yêu nữ mê hoặc nam nhân……
Ngao Dương một bàn tay nâng lên chân của nàng, một bàn tay chống thân xe, đem nàng để ở trên thân xe, hai người bọn họ đang làm cái gì, không cần phải nói Hạ Vân Phong cũng biết. Y chỉ không nghĩ tới Ngao Dương có loại can đảm này, ở loại địa phương này, ban ngày ban mặt liền không kiêng nể gì ôm nữ nhân như vậy, hơn nữa tiếng thân ngâm của Hạ Xa cũng thực ái muội……(thiên chân đâu rồi? o.O) ( Đánh dã chiến à =.=)
Hoằng Dạ cũng thấy được tình huống bên ngoài, hắn chỉ thản nhiên nói một câu: “Nhi tử ngươi ở hiện trường trực tiếp làm.” Hắn nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong, phát hiện Hạ Vân Phong có vẻ dị thường bình tĩnh.
Tay Hạ Vân Phong bưng kín miệng Hoằng Dạ, y làm cho Hoằng Dạ đừng nói, nhưng lại cảm giác được đầu lưỡi Hoằng Dạ lướt qua tay lòng bàn tay y, y mới mẫn cảm thu hồi tay……
Hoằng Dạ thuận thế đưa y đặt ở trên ghế, nhìn y: “Nhi tử ngươi còn chưa giải quyết xong, chúng ta cũng không tiện đi ra ngoài quấy rầy.”
Hạ Vân Phong hoãn thanh “Ân”.
Hoằng Dạ cúi thân xuống, một bàn tay chống cái đệm dưới thân Hạ Vân Phong, một bàn tay chậm rãi trượt vào trong áo lụa của Hạ Vân Phong: “Kia không bằng, chúng ta cũng đến.”
Nói xong, hắn cúi đầu, hôn hôn đôi môi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong lười biếng bị Hoằng Dạ hôn, ánh mắt y lại chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ. Con của y nhìn qua rất kinh nghiệm, mỗi một lần đều đỉnh đến Hạ Xa nghẹn ngào không thôi, nhưng bộ dáng Hạ Xa lại thực thoải mái……
Kính thủy tinh này bên ngoài là xem không thấy bên trong, chỉ có bên trong có thể nhìn ra được. Hạ Vân Phong cảm giác được Hoằng Dạ đang phủ sờ thân thể y, mà ngoài xe động tác Ngao Dương càng lúc càng lớn……
Nhưng chỉ có lúc này.
Hạ Vân Phong nhìn thấy Ngao Dương vốn hai tròng mắt vẫn đang rũ xuống, chậm rãi nâng mắt lên, nếu không phải bởi vì thủy tinh không nhìn thấy được, y thậm chí nghĩ đến Ngao Dương đang ôm Hạ Xa, nhưng lại là đang theo dõi y…… (o.O)
Vài lời beta: “ Con ” bên ngoài “ làm ”, “ cha ” bên trong cũng “ làm ”, hai cha con đúng là tuyệt phối mà lăn lộn