Dụ Tội

chương 41

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh lửa phát ra từ chiếc tẩu kia trong bóng đêm khi mờ khi tỏ, y biết Tần Diễm đang hút thuốc, trong phòng rất im lặng, y ngửi được trên người Tần Diễm một cổ hương thơm sau tắm rửa, y lười biếng nằm hưởng thụ sự an tĩnh thời khắc này, chẳng bao lâu, y cảm giác được một cỗ lưu tới gần……

Tần Diễm phun ra khói thuốc, phả lên đôi môi phát nóng của Hạ Vân Phong, cổ hương vị thuốc lá ấy nhàn nhạt lại phát ra một lực hấp dẫn tiêm nhiễm vào phổi y, Hạ Vân Phong không hề động, y cảm giác Tần Diễm đem chăn toàn bộ đều kéo xuống, thân thể y bạo lộ trong không khí.

“Tần Diễm?” Hạ Vân Phong không rõ ý tứ của đứa con trai.

Tần Diễm đem cái tẩu trả lại cho Hạ Vân Phong, đổi đầu chiếc chăn, một lần nữa đắp lên người Hạ Vân Phong:“Chăn ướt như vậy, sao có thể đắp.” Hắn ôn hoà.

“Ân.” Hạ Vân Phong kéo chăn, bảo Tần Diễm đem cái tẩu dập tắt, hai người vừa ngủ không lâu, chợt nge thấy “ẦM” một tiếng, giường lay động mạnh. Hạ Vân Phong trọng tâm không ổn, cả người hướng Tần Diễm dựa sát lại, trong phòng bắt đầu kịch liệt lay động, giường lớn cũng đang không ngừng chấn động, hai người đều biết bão lớn đến rồi ……

Hạ Vân Phong rất trấn định, y vươn tay ôm lấy eo Tần Diễm, chậm rãi khẽ vuốt, ý bảo Tần Diễm đừng sợ, làm một người papa, y có tư cách, có trách nhiệm làm như vậy.

Nhưng hành động của y lại khiến Tần Diễm sửng sốt nửa ngày.

Thân thể Hạ Vân Phong kề sát Tần Diễm, vẻ lười biếng muốn ngủ của y phản phất như thể vụ chấn động này chẳng liên quan gì đến y, y chỉ cần con trai ở bên mình là được rồi. Trong bóng đêm Tần Diễm theo dõi y trong chốc lát, Tần Diễm có chút không thể hiểu nổi nam nhân được hắn gọi là papa này, có người làm papa nào lại có thể “Trêu chọc” con trai mình như thế chứ, có lẽ trong mắt Hạ Vân Phong chuyện này rất bình thường, thế nhưng hành động của Hạ Vân Phong xem trong mắt Tần Diễm, lại tràn ngập một lực hấp dẫn không nên có…… Hạ Vân Phong thần thái lười biếng khẽ chớp hai mắt, im lặng như thể chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, bàn tay y đặt bên hông Tần Diễm, như một loại an ủi mà nhẹ nhàng vỗ vỗ Tần Diễm, giống nhau muốn Tần Diễm cảm giác được sự tồn tại của y.

“Papa, ta từng nói với ngươi chưa: buổi tối nude ngủ không phải thói quen tốt.” Giọng nói của Tần Diễm rất từ tính, văng vẳng bên tai Hạ Vân Phong, trầm thấp lại mê người, thanh tuyến của hắn rất ổn, mơ hồ lộ ra một chút ái muội không nên có.

Hạ Vân Phong lười biếng “Ân” một tiếng, thản nhiên thì thầm một câu:“Cẩn thận kẻo ngã xuống giường, ngủ sớm một chút, ngày mai dẫn ngươi đến gặp anh hai ngươi.” Hạ Vân Phong không chút hoang mang.

Hạ Vân Phong cho Tần Diễm biết kỳ thật chuyện này cũng không tính là gì, thói quen loả ngủ của y bắt đầu từ năm tuổi, thói quen này theo y đã mười năm cũng không phải nói sửa là có thể sửa, hơn nữa Hạ Vân Phong cũng sẽ không sửa, y coi trọng thoải mái, thế nào thoải mái thì y cứ để thế ấy mà ngủ.

“Ngươi và anh hai……” Tần Diễm thấp giọng hỏi Hạ Vân Phong, hắn tạm dừng một chút, mới hỏi ra miệng,“Ngươi và anh hai đều không mặc quần áo như vậy mà ngủ sao?” Hắn một bên không chút để ý hỏi, một bên kéo nhẹ chăn đắp lên người Hạ Vân Phong, chạm đến da thịt ấm áp của Hạ Vân Phong, hắn có chút sửng sờ.

“Ân.”

Nghe được Hạ Vân Phong trả lời, Tần Diễm không nói.

Làn da của nam nhân Hạ Vân Phong này so với nữ nhân còn hoàn hảo hơn, hắn chỉ nhẹ nhàng chạm một chút, đã có thể cảm nhận được loại cảm giác tế nị kia (mềm mại mà trơn nhẵn), hắn cũng biết nam nhân Hạ Vân Phong này bình thường rất chú ý chăm sóc khối thân thể khỏe mạnh này. Chỉ một cái chạm nhẹ, bàn tay hắn đặt lên lưng Hạ Vân Phong, thuận thế kéo Hạ Vân Phong lại gần, Tần Diễm cảm thấy bản thân mình có điểm kỳ quái, loại động tác chỉ làm với nữ nhân này, vậy mà hắn lại làm với ba mình, hắn một bên trong lòng khinh bỉ chính mình, một bên ôm sát Hạ Vân Phong đang khẩn trương.

Tần Diễm cũng không thích nam nhân…… (ai biết chuyện ngày sau a, hắc hắc)

Thời điểm còn ở nước ngoài, hắn từng quen rất nhiều bạn gái là nhân vật nổi tiếng, nhưng mà –

Thân thể Hạ Vân Phong rất nóng, sờ lên, cảm giác cũng không tồi, điều này khiến đầu Tần Diễm bắt đầu sinh ra vô số hình ảnh mĩ. Rất nhanh, chết tiệt, hắn ý thức được bản thân đang đối papa mình có ý nghĩ loạn. (cho trí tưởng tượng bay cao a =)))

Kỳ quái.

Tần Diễm rất muốn đẩy Hạ Vân Phong ra, nhưng suy nghĩ cùng hành động ngoài mặt lại tách biệt, hắn lại ôm Hạ Vân Phong càng chặt hơn. Nhưng xem ra, điều này lại khiến Hạ Vân Phong trở nên cao hứng, con trai thân mật với y như vậy, từ góc độ của Hạ Vân Phong xem ra, đây tuyệt đối là hảo tình huống khiến quan hệ cha con họ trở nên sâu sắc hơn.

Hạ Vân Phong lười biếng nghỉ ngơi, y cảm giác được trên người ngứa ngứa, y thì thầm như thể nói mê:“Tần Diễm, ngươi đang sờ soạn nơi nào đó?” Khi nói chuyện, Hạ Vân Phong thong thả mở ra song mâu……

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio