Lý Quý cả kinh giật mình.
Khẽ quay đầu lại.
Lúc này hạ thân cũng vô thức ép chặt hai bờ mông của mình lại.
Chỉ thấy ngoài ni cô đang ra sức dùng hai toà ngọc phong đưa lên xuống trên lưng mình, bên dưới nàng ta còn có một ni cô khác.
Ni cô kia ngồi hẳn xuống làn nước, khuôn mặt có làn da bánh mật đầy khoẻ khoắn, hai mắt to tròn, hai tay vẫn còn đang đặt lên mông hắn, ngước lên có chút u oán.
Bỗng Đan Hiểu đang choàng vai bên cạnh khẽ nói.
- Ngươi thả lỏng hạ thân ra.
Nàng ta là Phù Như, khẩu công cũng thuộc hàng nhất đẳng a.
Bất giác cô gái làn da bánh mật tên Phù Như kia khuôn mặt có chút tiếu ý.
- Đan Tỷ, muội nào dám múa rìu qua mắt thợ a.
Bất giác các ni cô khác nghe vậy đều bật cười.
Lúc này, Lý Quý cũng hết đề phòng, thả lỏng hai mông của mình.
Bỗng.
Sắc mặt đại biến.
Ngoài cảm giác có hai bàn tay mát lạnh đang đặt lên mông hắn, ngay ở cúc hoa lúc này cảm thấy có gì đó cảm giác ấm nóng đầy ẩm ướt đang di động.
Lý Quý nhanh chóng quay lại lần nữa.
Lúc này, cô nương tên Phù Như kia hai mắt nhắm nghiền, đầu lưỡi đầy điêu luyện đang chuyên chú chăm chóc bên dưới cúc hoa của hắn.
Thỉnh thoảng, đầu lưỡi nàng ta có chút mạnh bạo hơn, trực diện đâm vào cúc hoa như muốn tiến vào bên trong.
Con mẹ nó.
Thật tà đạo a.
Lý Quý trong đầu cảm thán.
Nhưng không thể không nói, Lý Quý có một loại khoái cảm kì lạ a.
Cảm giác khoan khoái tràn đến từ khắp nơi trên cơ thể, chưa bao giờ Lý Quý từng trải nghiệm qua.
Tràng cảnh này nếu ai nhìn vào sẽ thấy kì lạ không thôi, ni cô đang ở xung quanh dính chặt lấy một nam tử.
Mỗi một bộ phận cơ thể nam tử kia đều được chăm sóc cẩn thận.
Chỉ có một ni cô chẳng làm gì, chỉ đứng đó khoác vai nam tử kia.
Bộ dạng đầy đắc ý.
Chính là Đan Hiểu.
Nàng ta đứng bên cạnh, nhìn khuôn mặt đang mê li của hắn chỉ khẽ bật cười.
Bỗng nghe tiếng Đan Hiểu nói khẽ.
- Ngươi chớ phóng xuất sớm, ta khuyên ngươi nên nhanh chóng hấp thu âm khí a.
Lý Quý đang nghe vậy giật mình tỉnh táo.
Khẽ liếc nhìn sang Đan Hiểu gật đầu.
Trong bụng hắn cũng cả kinh không thôi.
Lý Quý ơi là Lý Quý, định lực ngươi cũng thật là kém a.
Chút nữa quên mất việc Liễu Thanh dặn dò.
Hắn âm thầm khu động hai cơn lốc bên trong đan điền.
Lúc này hai vòng xoáy như cối xay có ngoại lực tác động, dần dần quay nhanh hơn.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Ắt hẳn các nàng nãy giờ ai cũng đang hấp thu hắc linh lực bên trong cơ thể hắn.
Đoán chừng, cho dù có tu luyện đồng pháp môn đi nữa, một trong hai bên, nếu bên nào hấp thu chậm hơn một chút sẽ dẫn đến mất cân bằng.
Bên hấp thu chậm hơn dần dần sẽ dần yếu thế, khiến cơ thể bên đó trở nên suy kiệt.
Cũng may vừa rồi mới dùng Bổ Dương Đan a.
Hệt như Lý Quý nghĩ, các nàng kể cả Đan Hiểu đều đang tham lam hấp thu hắc linh khí của hắn.
Nhưng điều kì lạ ở chỗ, tất cả đều phát hiện hắc linh khí thu thập đều tinh thuần bất thường.
Trong lòng tất cả đều kinh hô, khuôn mặt của người ngoại trừ Đan Hiểu, đều thoáng trợn mắt.
Sau đó nhanh chóng trở lại như thường.
Vô tình cả người như hiểu ý nhau, chỉ chuyên chú tham lam hấp thu các tia hắc linh khí kia, cũng không có nói gì.
Nếu lúc này Lý Quý có thể thấy được các tia linh lực, chắn chắn sẽ chấn kinh không thôi.
Trong cơ thể hắn, vô số những sợi hắc linh khí như tơ nhện, có màu xám đen.
Chi chít từ phương hướng trên biểu bì đang phóng xuất ra ngoài.
Mà hướng các sợi tơ đen này bay đến là nữ tử xung quanh, có sợi tơ thì đi vào miệng, có sợi tơ thì đi đầu, có sợi tơ thì đi vào bụng, sau đó biến mất.
Thực sự, các sợi tơ này tuy không đen nhánh như bên trong tinh khí của Lý Quý hắn.
Nhưng độ tinh thuần lúc này đã có màu đen xám.
Hơn hẳn các nam tử mà các nàng trước đây từng hấp thu.
Các nàng đều cả kinh.
Đồng loạt nhận xét.
Còn hơn cả Sát Sang Thần Tăng tông chủ trước đây nữa aLúc này ngoại trừ Đan Hiểu, ni cô kia đều vô thức liếc về hướng Tuyết Nhi.
Nếu cách không hấp thu đã tinh thuần như vậy, trực tiếp hấp thu từ tinh khí của hắn thì sẽ còn tinh thuần đến thế nào a.
ni cô đồng thời vô dâng lên một chút cảm giác ghen tỵ, nhưng chỉ trong phút chốc.
Dù sao các nàng định lực rất tốt, cùng là đồng môn mấy chục năm, cũng không vì việc này mà ảnh hưởng.
Mấy ni cô kia ngưng thần suy nghĩ, sau này sẽ âm thầm tìm cách thu thập sau.
Còn Tuyết Nhi, nàng ta dù khuôn mặt bình tĩnh, miệng lẫn đầu lưỡi vẫn cực kì chăm chú.
Nhưng trong đầu thì không hề bình tĩnh như vậy.
Tuyết Nhi nãy giờ cũng nghĩ hệt như các ni cô kia.
Nhưng khác ở chỗ, Ngoài Đan Hiểu.
Tuyết Nhi nàng sẽ là người sắp tới biết được, rốt cuộc tinh khí của hắn sẽ tinh thuần như thế nào.
Lúc này, trong đầu Đan Hiểu đầy vui mừng lẫn chờ mong không thôi.
Nàng ta khẽ liếc lên Đan Hiểu, thầm biết ơn không thôi.
Không chỉ gợi ý cho nàng bên bờ suối lúc nãy, đưa cơ hội này cho nàng.
Nếu chỉ vậy thì cũng không đến nỗi biết ơn.
Mà quan trọng là.
Đan Hiểu còn khéo léo tạo cho nàng cùng Lý Quý một mối thiện duyên thông qua Bổ Dương Đan.
Tuyết Nhi thầm nghĩ.
Lý Quý hắn mò đến đan phòng, còn sợ gì thiếu cơ hội thu thập a.
Đan Hiểu, hảo tỷ muội !Về phần Lý Quý.
Nhờ Bổ Dương Đan, hắn có thể tranh thủ được chút ít thời gian, vội vã cách không hấp thu huyết linh khí từ người các nàng.
Dần dần, cường độ hấp thu huyết linh khí cũng từ từ bù đắp được lượng hắc linh khí mất đi.
Hai vòng xoáy trong đan điền tuy nhỏ hơn một vòng, nhưng nhờ huyết linh khí, lại xoay nhanh cực độ.
Tạo ra một tình thế cân bằng vi diệu.
Cả người Lý Quý đầm đìa mồ hôi.
Việc này cũng khó khăn hệt như lúc mới tập luyện Hắc Nhãn vậy.
Vừa phải chống cự lại cơn khoái cảm của các nàng mang đến, vừa phải phân tâm hấp thu các tia âm khí màu đỏ kia.
Khuôn mặt hắn có chút khẽ nhăn nhó đan xen với khoái cảm khó nói, dù gì đi nữa, chống cự với cơn khoái cảm có chút khó khăn hơn.
Đan Hiểu đang vắt tay lên vai hắn, nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó kia.
Bỗng khẽ cười.
- Ngươi cũng dần làm quen với phương thức này a.
Sát sanh thần tăng trước đây vẫn luôn tu luyện kiểu này.
- Thậm chí đôi lúc còn có đến hơn nữ đệ tử xung quanh như vậy a.
Lý Quý nhìn Đan Hiểu có chút giật mình.
Hắn không chỉ giật mình vì độ trâu bò của vị cựu tông chủ kia.
Mà còn giật mình bởi Đan Hiểu bất ngờ có ý muốn chỉ giáo hắn.
Vốn dĩ Đan Hiểu trước giờ không có mấy thiện cảm với hắn a.
Thấy nàng ta có hảo ý, hắn bất giác nhìn Đan Hiểu cũng thuận mắt hơn.
Lý Quý cũng không ngu ngốc.
Kể ra, Đan Hiểu cao hơn hắn một đại cảnh giới, lại đầy kinh nghiệm.
Nàng ta đã có ý chỉ giáo, hắn cũng không ngại ngùng thỉnh giáo a.
Lý Quý có chút đăm chiêu ngưng thần, mặt khẽ nhăn nhìn sang Đan Hiểu.
- Đan cô nương, thật sự mà nói…Hắn chần chừ một chút, khuôn mặt có chút băn khoăn.
- Khoái cảm tột độ từ khắp cơ thể thế này, ta thấy vẫn khó kiềm chế phóng xuất hơn so với việc cân bằng linh khí bên trong đan điền a.
Các ni cô khác nghe Lý Quý hắn hỏi Đan Hiểu vậy cũng khẽ gật đầu, dần dần nhìn hắn với ánh mắt khác.
Đan Hiểu đang bên cạnh nghe vậy cũng thầm ngạc nhiên không thôi.
Tiểu tử này thường cứng họng, xấu hổ.
Vậy mà cũng có lúc hạ mình nói vậy.
Dù không nói thẳng nhưng nàng tinh ý nghe ra còn có chút ý tứ muốn thỉnh giáo a.
Con người Đan Hiểu tuy có nóng tính nhưng cũng không phải là dạng nữ tử hẹp hòi.
Đan Hiểu ánh mắt có chút đăm chiêu, cũng không có trả lời.
Nhưng bất chợt nàng khẽ cười.
Lúc này lại nói một việc chẳng có liên quan.
- Cô nương đang ngậm hạ thân ngươi là Tuyết Nhi, tu vi Địa Ma sơ kì tầng , nàng ta là một cao thủ luyện đan của Hợp Hoan Tông ta a.
- Ngươi nếu cần đan dược hay kiến thức cơ bản của bổn tông cũng nên gặp nàng ta thỉnh giáo một chút.
Các ni cô khác đang hành sự nét mặt đầy khó hiểu không thôi, hẳn là không nghe ra ý tứ câu trả lời của Đan Hiểu.
Còn Tuyết Nhi kia, miệng dù đang ngậm chặt tiểu huynh đệ hắn nhưng vẫn khẽ liếc lên Đan Hiểu ánh mắt cảm kích.
Lý Quý cũng giống mấy ni cô kia.
Hai mắt trọn tròn, chẳng biết tại sao Đan Hiểu không chỉ giáo hắn mà lại nói một việc chẳng liên quan.
Nhưng Lý Quý cũng không bất lịch sự.
Hắn nhìn Đan Hiểu khẽ gật đầu.
- Ta đã biết.
Đan Hiểu nhìn bộ dạng khó hiểu của hắn thì đắc ý không thôi, cũng không dừng lại.
- Còn cô nương đứng sau, đang dùng Nhũ Phong chăm sóc phần lưng của ngươi tên là Sương Sương.
Tu vi Địa Ma tầng .
Nàng ta Nhũ Công cũng cực kì có môn đạo.
- Nếu ngươi lúc nào có hứng thú với thượng thân hơn hạ thân, chắc chắn nàng sẽ khiến ngươi khoái hoạt không thôi.
Ni cô tên Sương Sương kia khẽ cười, cũng thầm cảm kích Đan Hiểu.
Nhưng các nàng lúc này đều đang lọt vào sương mù, chẳng hiểu Đan Hiểu ý tứ gì.
Chỉ có một người hiểu.
Chắc chắn không phải là Lý Quý.
mà…Chính là Liễu Thanh đang dùng thần thức quan sát.
.