" này cậu, đi ăn với mình không?"
Cậu nhóc được Lạc Viên Viên nhặt viết cho mạnh dạng đi lại mời cô, do đang giải lao nên cô đang sắp xếp lại tập vở gọn gàng, đang định nhấc chân ra khỏi ban thì bắt gặp cậu nhóc cạnh bàn rủ mình
Cô gật đầu, nở nụ cười ngọt ngào với đôi mắt to tròn
Cậu bạn hứng khởi lách người để Lạc Viên Viên đi ra, đi tới ban của Lâm Đình,cô huýt vai anh,rồi kéo anh theo, để lại cậu bạn đừng sau ngơ ngác đuổi theo
Xuống tới canteen,cậu nhóc rất biết chủ động mà đi mua đồ ăn cho Lạc Viên Viên,gia đình cậu nhóc thuộc phần khá giả
Canteen rất thoáng không chan lấn như những canteen khác
Lâm Đình ngồi đó,xuống từ lúc học không nói lời, nhưng ánh mắt anh có vài phần lạnh nhạt lại nguy hiểm, Lâm Đình rất ung dung mà lướt ánh mắt qua Cậu bạn đang ngồi ăn trò chuyện cùng Lạc Viên Viên, cậu bạn cảm giác được có ánh mắt nhìn mình thì ngẩn đầu lên,lại bắt gặp Lâm Đình đang bình thản ngồi ăn, chắc ảo giác nhỉ
Nghĩ thế nên cậu bạn cũng có vài phần dè dặt lại với Lạc Viên Viên
[....] tuy không làm gì nên tội, nhưng cứ như đã mắc phải tội tày trời vậy
" cậu làm sao à?" Lạc Viên Viên quay ngang nhìn cậu bạn rồi hỏi, từ lúc ăn tới giờ cô để ý thấy cậu bạn này cứ ngước lên rồi lại cụp xuống, nhìn theo hướng mắt của cậu ấy thì chẳng thấy gì, chỉ thấy phía đối diện Lâm Đình đang ăn cách từ tốn, giờ quay ngang lại bắt gặp vẻ mặt khó tả của cậu bạn, Lạc Viên Viên không nhịn được liền hỏi
" không sao " giọng cậu bạn khá nhỏ, cậu ta đang cố gắng điều chỉnh tâm trạng lo lắng của mình
Khi vào lớp cậu ta cũng rất dè chừng khi bắt chuyện với Lạc Viên Viên,còn cô thì rất bình thường mà đối lại, cảm thấy sự khác lạ của cậu bạn, cô cũng lấy làm khó hiểu, nhưng dù có tò mò cũng không hỏi
Ra về Lâm Đình đi xuống ban cô,kéo cặp cô đẩy cô đi trước, Lạc Viên Viên ngạc nhiên nhưng cũng đi ra cửa
Lâm Đình đi xuống bàn của cậu bạn
Thân thể cao hơn cậu bạn nhiều
Từ trên nhếch môi nhìn xuống
Chỉ nghe cậu nói ra từ vừa nhẹ lại có uy lực
" Tránh Lạc Viên Viên "
Rồi quay người ra theo Cô
Cậu bạn vẫn còn ngay ngốc ở chỗ ngồi
Vẫn đang thông từ của Lâm Đình, mất vài phút sau sắc mặt cậu trắng bệch
Chính nó, cái cảm giác làm cậu thấy mình mắc lỗi tày trời
Qua ngày hôm sau,Lạc Viên Viên vào lớp, bắt gặp cậu nhóc ban bên chuyển chỗ qua tổ còn ngồi ban trên cùng bên tổ , vì chỗ cô đang ngồi là tổ bàn cuối
Nên có thế thấy khoảng cách không với tới được, cô ngơ ngác về chỗ ngồi, kéo cô bạn ban trên xuống hỏi, thì biết rằng cậu bạn đó nhờ ba mẹ kêu giáo viên chuyển chỗ, cũng từ đó cậu bạn không còn nói chuyện với cô nữa
Còn về phần Lâm Đình rất hài lòng chuyện này
Diệt trừ được tình địch của nàng dâu nhỏ của anh là hạnh phúc
[....] còn về Lạc Viên Viên,cô cảm thấy từ ngày cậu bạn ấy chuyển chỗ, nam sinh trong lớp ai gặp cô cũng cúi đầu né đi
Cô giống yêu quái sao?
Còn về việc nam sinh ở lớp né cô là được cậu bạn đó truyền tin,vì không muốn người khác giống mình nên cậu rất tốt bụng mà đi nói với các nam sinh trong lớp tránh xa Lạc Viên Viên
.....