Nói rồi, cô cúi xuống ì ạch nhấc Tiểu Tam lên vai và đi thẳng vào phòng khám để chích ngừa, Tiểu Tam tru lên phản đối, Hữu Túc đặt cậu ta xuống bàn rồi nói :
-Mày không chịu tiêm là tao bỏ mày ở đây nhá.
Ánh mắt Tiểu Tam thật đáng ghét, Hữu Túc cưng chiều nó quá rồi thì phải, tiêm xong xuôi, cô dắt Tiểu Tam đi ra ngoài mua cho nó cái xúc xích, cô mua cho cô một hộp sữa, đang chuẩn bị hút thì bị tiểu Tam lôi đi rất nhanh, rớt bà nó hộp sữa của cô. Tại sao lại kéo cô chạy nhanh vậy chứ, điên cuồng lao qua mọi người, Tiểu Tam thì nó né rất nhanh rất điêu luyện người đi trên đường, còn cô thì sao né được nhanh như vậy, cô đâm sầm vào thứ gì đó, cứng như sắt thép ấy, cô bật ngã ra sau lại, đập cả mông xuống đất :
-Má nó, sao lại dựng cột đèn giữa đường vậy chứ ?
Cư nhiên chửi bậy, Tiểu Tam thì ra nhìn thấy cô chó mà nó thích gần nhà hôm nay cũng đi chích ngừa, báo hại cô va vào cột đèn, có thật là cột đèn chứ ? Hữu Túc phủi phủi mông đứng dậy, sau đó ngước đầu lên và tiếp theo là há hốc, số cô thật bất hạnh, chưa chi lại được diện kiến thằng cha mặt lạnh hôm qua bị cô cào xe :
-Á hi hi, lại gặp chú, thật có duyên …
Cô cười mà cõi lòng thầm chửi rủa, định co chân bỏ chạy thì lại là cái hành động y chang hôm qua, bị túm cổ áo nhấc lên, cô lại được nhìn trực diện với xô nước lạnh :
-Mặt anh như xô nước lạnh ấy, tôi không muốn nhìn nữa đâu…
-Tên ? – Tàn Tôn hỏi.
Hữu Túc càng nhìn mặt anh thì càng đổ mồ hôi lạnh, còn Tiểu Tam thì y như rằng, chả quan tâm cô sống chết thế nào, vô tư hồn nhiên quấn lấy con chó mà nó thích, đồ phản bội :
-Phàm…à, Phàm Hữu Túc …
Nhìn sợ quá nên cô khai tên ra, Tàn Tôn vẫn nhìn trân trân vào mặt cô, tên xấu y chang người, sau đó anh buông cô ra và quay lưng bỏ đi. Hữu Túc ở phía sau bắt đầu giở trò, cô lè lưỡi trêu anh rồi còn đưa ngón cái trỏ xuống đầy thách thức sau lưng anh, anh mà quay lại thì nhất định cô sẽ chết rất khó coi. Nói vậy thôi, chứ Cự Tàn Tôn quay lại nhìn thiệt, Hữu Túc vội vàng thu lại ngay mọi cử chỉ khiêu khích, đưa tay vẫy vẫy anh và nở thêm một nụ cười thật là hạnh phúc hết sức. Cự Tàn Tôn lườm cô rồi mới quay đầu đi thật sự, Khải Tư từ trong xe đi xuống đưa áo khoác cho anh và nói :
-Cự Thiếu có sao không ạ ?
Tàn Tôn mặc áo khoác vào và ra dấu cho Khải Tư lên xe rời đi, phía sau xe anh còn có thêm xe chiếc nữa, tất cả đều là thuộc hạ của anh, lúc sáng anh có cuộc hẹn với một đối tác ở phòng trà gần trung tâm thành phố, đúng ra thì các cuộc họp kinh doanh của Đại Âu đều được diễn ra trong khách sạn W nhưng lần này lại bên đối tác lại yêu cầu kí kết hợp đồng ở ngoài, Cự Tàn Tôn không nói gì, anh chỉ đến theo đúng yêu cầu, sau đó hợp đồng được đưa ra thì bất ngờ người bên đối tác lăn ra chết do trong tách cà phê có độc, cùng lúc đó có vài tên sát thủ dưới lớp ngụy trang là nhân viên phục vụ cầm hung khí xông ra định giết anh, Khải Tư ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng xử lí bọn kia, còn Tàn Tôn thì lại phóng theo một tên mặc áo vest đứng lấp ló người cửa nhìn vào, khi chạy vào đến con hẻm thì hắn bị Cự Tàn Tôn xuống tay giết ngay tại chỗ, không cần hỏi xem ai phải chúng đến giết anh. Một người suốt ngày chỉ có chết chóc vây lấy như anh thì kẻ thù ghét anh là vô số kể, anh cũng chẳng tin ai ngoài bản thân anh.
Hữu Túc lôi Tiểu Tam về nhà, cô dọn dẹp lại nhà và dặn Tiểu Tam trông nhà cho cô ra ngoài chụp ảnh, để mua chuộc nó thì cô đã hi sinh cái đùi gà thơm lừng vị KFC, bảo sao nó không bị cô chiều cho hư kia chứ ? Cô lại lượn quanh các tiệm áo cưới, cô thích chụp các mẫu áo cưới, cô muốn một ngày được khoác chúng lên một cách thỏa thích nhưng cô không muốn kết hôn nha.