Hữu Cảnh chán nản ngồi trong văn phòng nhìn đống tài liệu trên bàn.
Cậu không cách nào làm việc được.
Khuynh Hy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cơ chứ? Rõ ràng lúc cậu tới cửa cô ấy vẫn rất còn sức mà đạp cửa cơ mà.
Tại sao sau đó lại là bộ dáng yếu ớt như vậy.
Thấy Hữu Cảnh cứ thờ thẫn, mất tập trung, thư kí đứng bên cạnh ho khan vài tiếng, nói:
- Boss, còn rất nhiều việc phải làm.
Hữu Cảnh bây giờ mới trở về thực tại.
Cậu thật muốn vứt đống công việc này mà nói: "Dẹp hết.
Hôm nay tôi không có tâm trạng".
Nhưng cậu mà làm như vậy những ngày sau sẽ không tài nào chịu nổi sự quá tải của công việc.
Mà hoạt động của công ty cũng theo đó bị trì trệ.
Mặc dù rất lo lắng cho Khuynh Hy, nhưng Hữu Cảnh cũng chỉ đành gác qua một bên.
Cậu cũng thử đến nhà cô ấy rồi.
Nhưng đều không thấy ai.
Công ty cũng không được gặp.
Hữu Cảnh đang rất khổ sở mà Bạch Phong bên này cũng đang vùi đầu trong công việc.
Hôm trước bỏ việc đi tìm Khuynh Hy, hiện tại còn rất nhiều thứ phải giải quyết, công việc hiện tại đã chất cao như núi.
Còn lỡ mấy cuộc hẹn với đối tác.
Hiện tại việc xử lí còn rất nhiều.
Cậu cũng chẳng còn thời gian mà đi dỗ dành An Nhiên.
Mà An Nhiên ngày nào cũng đến công ty ngồi đó trông chừng Bạch Phong, sợ cậu lại có gì đó với Khuynh Hy.
Mà Khuynh Hy lúc này đang rất bận rộn với việc xử lí Tinh gia.
Tấn công thị trường bên đó.
Hủy hoại tất cả những thứ bản thân đã gầy dựng tuy có chút mâu thuẫn nhưng Khuynh Hy không cảm thấy là sai.
Những thứ này cô cho họ, giờ cô muốn hủy thì liền hủy.
Mà Khuynh Thần cứ mặc cho em gái làm loạn, cũng chả buồn nhúng tay vào, chỉ giúp xử lí vài công việc quan trọng của công ty, cho Khuynh Hy nhẹ bớt việc.
Tinh Đăng sau khi được thả cũng trở về công ty.
Bởi hắn biết với tính cách của Khuynh Hy, thế nào cũng muốn hủy Tinh gia.
Mặc dù Tinh Đăng không xem trọng mấy thứ này lắm nhưng muốn ở bên Khuynh Hy sau này thì phải có nó hắn mới không thấy thua kém khi ở bên cô.
Hơn nữa Tinh Đăng cũng muốn chơi đùa với "em gái" mình một chút.
Nhưng mà dù gì Khuynh Hy lại chả phải quá hiểu rõ Tinh gia rồi đi.
Nên chẳng mấy chốc, Tinh gia liền bị hủy trong tay cô, muốn ngóc đầu lên cũng không được.
Mà Tinh Đăng lại càng không ngờ Khuynh Hy gài bẫy mình từ sớm.
Trước khi Tinh Đăng được thả, Khuynh Hy thế mà lại trở về Tinh gia đem toàn bộ dự án, văn kiện quan trọng hủy hết, cũng đem cổ phần của em ấy bán tháo, cũng đem nhân viên toàn bộ giải tán, cũng cho người sắp xếp cho bọn họ công việc mới.
Mà người trong công ty đều xem Khuynh Hy là boss, đối với sự việc này cũng không dám can thiệp.
Những thứ này do cô tạo ra, hiện tại cô muốn hủy.
Ai dám cản chứ?
Tinh Đăng biết mình thua rồi, không cứu vãn được gì nữa rồi.
Cô gái hắn yêu nhất.
Năm đó cô xuất hiện trong cuộc đời hắn, làm thế giới u tối của hắn rực rỡ sắc màu.
Hắn còn nhớ như in cảm giác khi cô lần đầu gọi hắn là "Anh".
Gương mặt đó, giọng nói đó khắc sâu trong tâm trí hắn.
Đơn thuần, đẹp đẽ khiến hắn muốn giữ lại.
Hắn không còn phải một mình khi bố mẹ vắng nhà.
Đau đớn khi bị bạo hành trong quá khứ cũng được xoa dịu.
Hắn thế mà có thêm một cô em gái nhỏ - người mà hắn muốn bảo vệ, yêu thương.
Mới đầu hắn ngờ nghệch không hiểu.
Nhưng sau đó hắn dần nhận ra "em gái" đối với bản thân quan trọng thế nào.
Hắn đã từng nghĩ bản thân sẽ được hạnh phúc.
Một nhà người mãi mãi vui vẻ sống bên nhau.
Nhưng kết quả hiện tại, cái gì cũng không còn.
Bố mẹ hắn mất rồi, "em gái" cũng hận hắn.
Cái gì cũng không còn, Tinh Đăng thật sự muốn phát điên.
Rồi bất chợt tấm hình trên bàn đập vào mắt hắn.
Tấm hình hắn trân quý nhất.
Có bố mẹ, có hắn, còn có em gái.
Tất cả đều đang nở cười hạnh phúc.
"Này, em nhờ anh điều tra đã có kết quả rồi".
Khuynh Thần vứt tập hồ sơ xuống bàn, chán nản ngồi xuống nói:
- Anh không ngờ quá khứ cậu ta lại bi thương đến vậy.
Bị chú bạo hành khi mới tuổi.
Thế mà suốt năm sau bố mẹ cậu ta mới phát hiện.
Khi đó cũng là lúc em tới nhà họ nhỉ? Bảo sao thằng nhóc đó có chấp niệm với em sâu vậy.
Khuynh Hy nghe vậy trong lòng rất ngạc nhiên.
Cô căn bản không hề hay biết, không ai kể mà cô cũng chẳng đi điều tra về Tinh Đăng làm gì.
Bởi cô nghĩ bản thân mình ít nhiều cũng có hiểu anh ấy.
Nhưng hiện tại cô nhận ra mình không hiểu gì cả, cái gì cũng không hiểu.
Khuynh Thần nhìn em gái mình trầm mặc cũng không nói gì, im lặng ngồi nghịch laptop một chút.
Lát sau, Khuynh Hy mới bình tĩnh lại, hướng Khuynh Thần nói:
- Anh, trưa rồi.
Chúng ta cùng đi ăn.
- Được thôi.
Hai người vừa bước ra khỏi cửa công ty đã gặp Hữu Cảnh.
Cậu ta mặc vest, thắt carvat chỉnh chu ngồi chéo chân lên ghế ở sảnh chờ.
Thấy Khuynh Hy cùng Khuynh Thần liền đứng dậy đi lại.
Vừa đi lại đã nhìn Khuynh Hy từ trên xuống dưới, từ trái qua phải.
Xác định cô vẫn bình thường, không sứt mẻ gì mới thở phào một hơi.
- Cậu không sao là tốt rồi.
Khuynh Hy trông bộ dáng này liền cười.
Xem cậu ta xoắn xuýt lo cho mình có chút ấm áp.
Nhưng mà Hữu Cảnh sau đó liền quỳ xuống, rút trong ngực áo ra một chiếc hộp thủy tinh.
Cậu ta mở chiếc hộp ra.
Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương cực tinh xảo.
Vừa nhìn đã biết không phải nhẫn dùng đeo chơi.
- Tôi biết có hơi đường đột.
Nhưng mà thật sự tôi không muốn sự việc như hôm trước xảy ra thêm lần nào nữa.
Tôi muốn bảo vệ cậu.
Cả một đời.
Khuynh Hy chứng kiến cảnh này lùi lại một bước, sắc mặt tối dần, lạnh đi.
- Xin lỗi.
Tôi...
Hữu Cảnh thấy phản ứng của Khuynh Hy không muốn tiếp nhận mình liền nói lớn.
- Tôi không quan tâm.
Tôi thích cậu.
Cả đời này tôi chỉ cần mình cậu.
Bất kể có chuyện gì, tôi cũng không quan tâm.
Cậu vẫn là chính cậu thôi.
Ai da, thật khiến người khác nổi da gà.
Mấy lời ngọt ngào này Khuynh Hy cư nhiên không thích nghe một chút nào.
Cô cùng Hữu Cảnh chính là không hợp.
Cô không hiểu cậu ta, cậu ta cũng không hiểu cô.
Khuynh Thần đương nhiên nhìn rõ tâm can em gái mình, liền không nhiều lời cầm tay em ấy dắt đi.
Còn nói với Hữu Cảnh đang quỳ dưới sàn:
- Chúng tôi còn phải ăn trưa.
Hai người không hợp.
Đừng cố chấp.
______________________________________
ĐÔI LỜI PHÂN TÍCH VỀ KHUYNG HY CÙNG TINH ĐĂNG - KHUYNH THẦN
(Nội dung không liên quan đến mạch truyện.
Có thể không đọc.
Mình chỉ giải thích những điều có thể bạn chưa rõ về phần cốt truyện hơi lật mặt của mình xíu)
Hy không lật mặt.
Là cô mất trí nhớ.
Tinh Đăng cũng có quá khứ không tốt, tạo thành thương tổn trong tim.
Mà Khuynh Hy lại xuất hiện ngay lúc đó như ánh nắng mặt trời chiếu rọi.
Nhưng việc Tinh Đăng muốn chiếm hữu Hy cũng khiến cô tổn thương.
Bọn họ đã từng là anh em.
Đối với Khuynh Hy, giữa mqh của họ có một bức tường vô hình.
Mà trong tâm Tinh Đăng lại không có.
Bởi ngay từ đầu, anh đã không đơn thuần coi Hy là em gái của mình.
Có một tình cảm trái luân thường đạo lí mà cũng không phải như vậy.
Còn về Khuynh Thần.
Hy vẫn sống cùng Khuynh gia đến tuổi, vẫn có kí ức, vẫn có nhận thức.
Huống hồ từ bé đã thông minh đương nhiên nhận thức cũng sâu sắc hơn.
Mà mâu thuẫn giữa hai bên.
Người ta hại chết bố mẹ ruột của mình, mình cũng suýt chết.
Mà họ lại là vì muốn khống chế mới nhận nuôi bản thân.
Khuynh Hy không phải kiểu người não tàn.
Người ta giết bố mẹ ruột của mình, lại suýt giết luôn mình cùng anh trai, còn lừa dối mình nhiều năm như vậy, chả lẽ giờ lại quay ra cám ơn, tiếp tục yêu thương.
Rồi bố mẹ ruột để ở đâu.
Cô không làm tròn chữ hiếu với bố mẹ ruột.
Mà lại đi hiếu thuận với người hại chết bố mẹ mình, suốt nhiều năm như vậy gọi họ là bố, là mẹ.
Tình cảm có là thật đi nữa cũng không bù đắp được gì.
Chả lẽ bố mẹ cô không thương cô.
Anh trai không thương cô.
Khuynh Thần vừa phải trốn tai mắt Tinh gia ra nước ngoài mà còn cố về nước xem em gái có ổn không? Còn phải chứng kiến em gái mình gọi người khác là anh, vui vẻ với những người hại gia đình mình.
Thử hỏi đau thế nào? Cái này là Khuynh Hy nợ Khuynh Thần, nợ cả Khuynh gia.
Nên đừng bao giờ bảo là Khuynh Thần từ đâu nhảy ra các thứ.
Suy cho cùng cô không nợ Tinh gia cái gì cả.
Là Tinh gia nợ cô.
Lại nói năm ở nước ngoài, đều là Khuynh Thần chăm sóc Khuynh Hy.
Đến mức cô còn lầm tưởng bản thân thích anh ấy.
Mà Khuynh Thần để không lộ sự thật mình là anh trai cô cũng đành tự tạo một cái lý do là mình thích cô để lý giải cho sự tốt vô điều kiện của mình với một cô gái mới gặp mấy lần..