Cả ngày hôm đó Jenny ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ. Những người còn lại trong nhóm Kelvin đi bar chơi hết ngày luôn. Đến giờ tối mới vác xác về nhà Kelvin.
- Đói quá. Tìm gì ăn đi._Ken xoa xoa bụng nói
- Em cũng đói lả người ùi nè. Nhưng ăn gì? Ở đây ai biết nấu ăn chứ._Emily
Không đói mới lạ. Cả bọn vào bar chơi thì chỉ ăn lặt vặt thôi chứ có cơm nước gì đâu. Đã thế còn ham chơi nữa, may còn vác xác về nhà được.
- Giá mà có Jenny ở đây._Mary
Nhắc đến Jenny, Kelvin lại chạnh lòng. Hôm nay sinh nhật Kelvin mà vắng mặt Jenny khiến Kelvin hơi buồn và thất vọng.
- Hay ra nhà hàng ăn đi._Henry
- Từ đã._Emily từ trong bếp nói vọng ra. Mà Emily vào trong bếp lúc nào chẳng ai hay
- Trời, còn từ là tụi mình chết đói luôn đấy Emily ạ._Jun
- Có đồ ăn rồi._Emily
- Em nấu á?_Henry
- Mọi người vào đây._Emily
- Woa! Đẹp quá!_Mary, ken, Henry, Jun đồng thanh
Sau tiếng gọi thiêng liêng của Emily cả đám cùng vào trong bếp. Trước mắt cả đám là cái bánh sinh nhật tầng khá to được trang trí rất đẹp. Tầng thứ của chiếc bánh có ghi "happy birthday to Minh Quân" ở chính giữa, còn bên viền là hàng cỏ xanh mơn mở, tất nhiên là được làm bằng kem rồi. Tầng và là bông hoa hồng được làm bằng kem trông y như thật, có lẽ là tượng trưng cho sinh nhật tuổi của Kelvin. Xen kẽ là những nan hoa socola. Xung quanh tầng là những quả sơ ri đo đỏ xinh xinh. Chiếc bánh được phối màu rất hài hoà, đẹp lộng lẫy.
- Anh Kelvin đặt bánh sao không cho mọi người biết._Emily hỏi Kelvin mà mắt không rời chiếc bánh
- Anh không đặt._Kelvin
- Ơ... Thế ai đặt._Emily hỏi xong quay ra nhìn qua lượt thì thấy ai cũng lắc đầu
- Kia có mẩu giấy kìa._Jun
Mary cầm ra và đọc to để mọi người cùng nghe. " Không biết giờ này mọi người đang làm gì nhỉ? Dù không biết nhưng mình dám chắc mọi người đang đứng trước tủ lạnh và cầm chiếc bánh sinh nhật ra. Mình nói đúng chứ? Hi. Đó là chiếc bánh mình tự làm đêm qua trước khi về thăm mẹ. Có lẽ đối với mọi người vật chất đủ đầy thì có thể ra tiệm đặt chiếc bánh to, đẹp hơn hơn rất nhiều. Nhưng mình vẫn muốn làm. Có thể sẽ không được ngon như ở ngoài tiệm nhưng đó là tất cả tấm lòng của mình. Hy vọng mọi người sẽ không bỏ nó vào thùng rác. Hehe. À ngăn tủ trên cùng mình có làm đồ ăn cho mọi người đó. Mà phải hấp lại mới ăn được đấy nhá. Hỳ thôi chúc mọi người ngon miệng nha. Chúc anh Kelvin sinh nhật vui vẻ và đầy ý nghĩa. Thân. Jenny"
- Yeah! Jenny muôn năm._Emily và Mary đồng thanh
- Jenny chu đáo ghê._Henry
- Lấy ra ăn đi._Jun nói vậy nhưng trong lòng đang rất rất ghen tỵ
- Ừm, đem ra ăn đi._Kelvin im lặng nãy giời mới lên tiếng, miệng khẽ cười, một nụ cười hạnh phúc
Thế là cả đám kéo nhau ra bàn ăn. Jenny nói không ngon như ở tiệm nhưng ai cũng thấy ngon hơn ở tiệm nhiều. Kelvin vừa ăn vừa cảm nhận có một dòng hạnh phúc ngự trị trong trái tim của anh. Dòng hạnh phúc đó đến nhẹ nhàng như tấm lụa và rất ngọt ngào. Nó cứ từ từ thấm dần vào trái tim của Kelvin. Chiếc bánh nhanh chóng được cả đám giải quyết nhanh và thậm chí là sạch sẽ. Emily ăn hết còn mút tay y như trẻ con khiến con tim ai đó suýt bắn ra ngoài(ai hả? dễ thui mà, suy luận tí là ra ngay, nếu không biết thì đợc câu trả lời ở mấy chương sau nhé).
- Ngon quá! Lần đầu tiên được ăn bánh ngon như thế này. Muốn ăn nữa ghê._Emily
- Phải đó._Mary
- Ăn nhiều lắm vào, sau này như con pig ý, xong rùi chẳng ai thèm rước, rồi lại kêu F.A thì khổ._Henry châm chọc Emily
- Em có anh Ken rước rồi nên không lo._Mary
- Thế ý anh Henry là nói em hả? Hừm, nói vậy mà nghe được hả?_Emily xụ mặt xuống nói
- Hehe, anh nói sai à._Henry
- Hừm, ứ thèm chơi với anh nữa._Emily chuyển khuôn mặt xụ xị đáng yêu như đứa con nít tuổi vậy
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.....! Em giết anh rồi Emily ơi. Mình vào WC tí._Henry hét lên rồi chạy vào WC vì lý do rất chi là chuổi cú à nhầm củ chuối. Nhìn mặt Emily như vậy tim Henry đập loạn nhịp. Henry chạy nhanh vào WC vì sợ trái tim sẽ bỏ rơi mình, không cánh mà bay theo tiếng gọi của tình yêu mất. Vào WC và cố gắng giữ bình tĩnh để ra ngoài.
Mary và Ken không hẹn mà quay sang nhìn nhau cười.
- À à mình biết rồi._Ken và Mary đồng thanh
- Henry bị...ưm ưm ỏ a(bỏ ra)_Mary và Ken lại đồng thanh nhưng câu nói còn dang dở thì đã có bàn tay bịt miệng lại. Và đó chính là... là... là Henry còn ai nữa.hehe
- người bớt thông minh đi. Mà không nói mình đâu chửi người câm đâu._Henry vẫn bịt miệng Mary và Ken lại
- ó ật ật ình(có tật giật mình)._Mary và Ken tuy bị bịt miệng nhưng vẫn cố nói
Kelvin và Jun tinh ý nên hiểu ra vấn đề rất nhanh. Còn Emily vẫn đơ ra chả hiểu gì trông mặt ngố cực.
- Có chuyện gì à?_Emily ngây thơ hỏi
- À à không không có có gì._Henry lắp bắp trả lời.
Emily không hỏi thêm vì nghĩ không có chuyện gì chắc chỉ là đùa thôi(ngây thơ đến đáng sợ, à không đáng lo thì đúng hơn)