Trình Phong thấy vậy, đến bên Hạ Nhiên rồi ngồi xuống:
- Em vẫn cứng đầu như vậy - Cậu vừa nói vừa đưa tay ra sau, khoác vai cô - Anh chỉ góp ý thôi mà
Cô đẩy tay cậu ra, lạnh lùng nói:
- Không cần anh phải góp ý, tôi tự biết bản thân mình.
- Cậu được phép khoác vai Hạ Nhiên từ khi nào vậy?? - Một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau.
Thì ra là anh trai cô, Hảo Minh. Anh đưa ánh mắt lạnh như băng của anh nhìn Trình Phong rồi lên tiếng:
- Cậu tự nhiên quá rồi thì phải??
- Tưởng ai, hóa ra là anh rễ tương lai đây mà. - Cậu vừa cười vừa nói - Lâu rồi không gặp mà anh vẫn cứ lạnh lùng như vậy. Sao anh không thay đổi tí nhỉ - Cậu hỏi với vẻ thắc mắc
- Thứ nhất, tôi không phải anh rễ của cậu, Có thể đừng nhận bừa như vậy được không? Thứ hai, tôi lạnh lùng như thế nào thì đó cũng là con người tôi, nếu cậu không thích thì đừng nói - Anh vẫn dùng vẻ lạnh lùng đó trả lời với cậu
Cậu cười khẩy:
- Anh rễ, bây giờ có lẽ anh không phải anh rễ của em. Nhưng........ tương lai chắc chắn là như vậy
- Vậy sao??
Cậu nhún vai:
- Đương nhiên, em sẽ chính thức theo đuổi Hạ Nhiên. Cô ấy định sẵn là của em rồi, anh rễ.
Chiến tranh........ chiến tranh giữa chàng trai. Không khí lúc đó thật ngột ngạt, ai cũng trơ mắt đứng nhìn người chiến tranh như vậy. Rồi mẹ cô, Trương phu nhân đã phá tan bầu không khí lúc đó:
- Trời ơi, đứa ở đây mà sao không cho mẹ biết. Làm mẹ đi tìm - Bà nhẹ nhàng nói, rồi quay sang thì thấy Trình Phong, bà bất ngờ - Trình............. Trình Phong - Bà cầm tay cậu - Là con đúng không?? Trời ơi, lâu rồi không gặp con mà con đã lớn thế này rồi, lại còn đẹp trai nữa chứ.
Bà ôm cậu, vui vẻ hỏi han cậu. Hạ Nhiên đứng đó thấy vậy, lắc đầu tới kéo bà ra:
- Mẹ à!! - Cô ôm tay bà. Bà quay sang hỏi - Sao vậy con gái??
- Mình........... hay là mình đi ăn gì đó đi mẹ. Con đói rồi... - Vẻ mặt đáng yêu của cô luôn là vũ khí mạnh nhất với bà, đôi mắt long lanh nhìn rất dễ thương. Nhờ vậy nếu cô muốn gì mà mẹ cô không cho thì cô sẽ tung con ác chủ bài này với bà. Bà lúc nào cũng mềm lòng trước vẻ mặt đáng yêu đó của cô.
- Được rồi........ - Bà tiếc nuối - Mới gặp Trình Phong mà con lại muốn kéo mẹ đi rồi. Con tàn nhẫn quá - Bà vừa nói vừa đưa tay lau " nước mắt " làm bộ dạng đáng thương
Nữa..... nữa rồi á. Mỗi lần bà gặp Trình Phong thì lại ôm cậu nắm tay nắm chân, rồi hỏi han này nọ. Không hiểu sao Hạ Nhiên thì ghét cay ghét đắng tên đó, còn mẹ cô thì lại quý mến tên đó. Lần nào bà cũng ghép đôi cô và cậu với nhau. Vì gia đình đều là bạn thân nên họ có dự tính sau này lớn lên sẽ cho đứa cưới nhau. Hạ Nhiên thì lúc nào cũng kịch liệt phản đối, còn cậu thì cứ im im, chẳng hiểu nỗi.
- Bác Trương, bác đừng lo, con sẽ thường xuyên sang nhà bác chới mà - Cậu an ủi bà
- Thật chứ?? - Bà vui mừng, cứ như trẻ con ấy - Được, vậy được
- Không được - Cô hét lên
Cô phản đối:
- Không...... không.......không được, con phản đối.
- Con phản đối kệ con - Bà vẫy vẫy tay, gạt ý Hạ Nhiên
Một lần nữa, cô mang con ác chủ bài ra. Cô làm bộ mặt dễ thương đó với bà, bà cương quyết:
- Mẹ không bị lừa lần nữa đâu. Con đừng mơ - Bà hất mặt lên
Cô tức giận, liếc Trình Phong:
- Hứ....... anh cứ chờ đó, đồ đáng ghét - Xong cô bỏ đi.
Cậu quay sang nói với mẹ cô:
- Bác à, bác đừng lo. Cháu sẽ không từ bỏ Hạ Nhiên đâu, cháu sẽ theo đuổi cô ấy cho đến khi nào cô ấy đồng ý làm vợ cháu thì thôi. Bác yên tâm - Cậu nói rồi nhìn theo bóng dáng của cô - Em cứ bướng bỉnh đi, nhưng đừng nghĩ sẽ thoát khỏi tay anh.
Hảo Minh và Nhật Thiên chạy theo cô. Cô cầm một ly rượu vang ra ban công đứng vừa uống rượu vừa nhìn bầu trời đêm thì một giọng nói vang lên phía sau cô:
- Chúng ta lại gặp nhau rồi, Hạ Nhiên - Giọng nói đó quen lắm. Hình như cô đã nghe qua rồi.
Thì ra là Tiểu Lệ, cô quay lại, dựa tay vào ban công, cười:
- Ồ, hóa ra cô là tiểu thư của tập đoàn N sao?? Ngạc nhiên nhỉ?
Tiểu Lệ cười khinh:
- Thì sao?? Chắc mày cũng là con của người làm ở công ty ba tao nhỉ?? - Tiểu Lệ vẫn chưa biết cô là thiên kim tiểu thư của tập đoàn lớn nhất thế giới, buông lời nói lăng mạ cô - Hèn gì mày cũng chẳng tốt đẹp gì, cướp người yêu của tao, tao sẽ cho mày biết tay. Nói xem, ba mẹ mày làm gì trong công ty của ba tao. Chắc cũng là bảo vệ hay lao công chứ nhỉ?? - Cô cười lớn. Hạ Nhiên vẫn đứng đó, cười mà chẳng nói gì. Ngay lập tức, có người ra mời cô vào trong:
- Trương tiểu thư của tập đoàn S, chủ tịch mời cô vào trong ạ.
- Là ba tôi sao?? Được rồi - Cô bước đến trước mặt Tiểu Lệ, cười rồi đi vào trong. Tiểu Lệ trơ mắt, không tin vào những gì mình nghe được:
- Tr........... Trương......tiểu..........thư sao. T........tậ........tập........đoàn.........S, sao có thể như vậy được.......