Nó chạy vào phòng, lấy tay vuốt ngực để nguôi cơn sốc khi nghe nhỏ nói. Tại sao vậy? Tại sao mình lại yêu cái tên chết bầm đó được chứ? nó suy nghĩ hồi lâu rồi chạy về lớp để học bà(nói như vậy thôi chứ kiến thức trong đầu nó thì thừa rồi). Và bây giờ, công việc chính của nó là ngủ và ngủ mà thôi.
Tại sân bay quốc tế, một cô gái tóc dài, xinh xắn bước xuống. Đó chính là ả-Trịnh Thiên Hoa, con gái độc nhất vô nhị của Trịnh gia. Ả đi qua đâu, những ánh mắt đều hướng về phía ả. Vì sao? Vì ả ta quá đẹp mà(Không bằng nó), nhìn bề ngoài có vẻ người con gái này rất hiền lành nhưng ai mà biết được trong tâm hồn của người con gái này là một màu đen tưởng chừng rất u ám.
Quay trở lại với nó.
Nói ngủ thôi chứ nó không tài nào ngủ được với giọng hát" vàng oanh" mãnh liệt của thằng lớp trưởng lớp nó. Lầy, nhây mà còn bựa nữa chứ. Hôm nay tiết nhạc, tiết học mà nó ghét nhất vì không thể ngủ được đành chạy xuống phòng của mình ngủ vậy(xuống thật nhiều lần và lên thật nhiều lần). Còn phía bên anh từ lúc đó tới giờ thì không thấy mặt mũi đâu nữa. Đắng lòng...