Sáng hôm sau , ánh nắng chiếu qua cửa sổ làm cho đôi mắt của Lam Phương nhíu lại vì ánh sáng chiếu vào , khẽ mở đôi mắt ra . Lam Phương đưa mắt nhìn xung quanh ,lại là một mình cô đơn , đứng lên loạng choạng đi vscn . Bước ra phòng tắm thì ..
- Này ..cô thức rồi sao ? Muốn gì nói để tôi làm ! - Vũ Phong bước từ ngoài vào bưng mâm tô cháo
- Anh..anh không đi học cùng Huyền Nhi à ! - Lam Phương nói khó nhọc
- Cô bị như vậy mà ..sao tôi yên tâm đi học chứ ..tôi nói cho anh Minh Nhật rồi .. ảnh sẽ xử lý ..ngồi xuống đi ! - Vũ Phong kéo Lam Phương ngồi xuống giường
Cậu quan tâm cô sao.. tâm trạng cô vui quá .
- ăn đi ! - Vũ Phong đút muỗn cháo cho cô
Lam Phương cúi đầu ăn , đây là lần đầu cậu cùng cô ăn sáng .
-Anh..à ..sau này anh có thể ăn sáng cùng em không ? - Bất chợt Lam Phương nói
-Được thôi..nếu như cô hêt bệnh nấu món ăn cho tôi !- Vũ Phong nói
Lam Phương tròn xoe mắt nhìn Vũ Phong , không ngờ cậu lại chấ nhận . Cô liền bước xuống giường .
- Này ..cô định đi đâu vậy hả ? - Vũ Phong hỏi
- Em muốn...đi siêu thị...mua nguyên liệu ! - Lam Phương nói
- Đợi tui chút,, tôi lấy áo khóa đưa cô đi ! -Vũ Phong nói
Lam Phương mỉm cười cũng vào phòng tắm thay nhẹ chiếc váy màu hồng nhạt khoác thêm áo khoác mỏng len mầu hông . Bước ra khỏi phòng , Vũ Phong đỡ lấy cô đi ra xe . Chiếc xe lăn bánh đi trên đường , cn đừng quen thuộc nhưng lòng Lam Phương con đường này như mới đi vậy . Đến siêu thị , cả đều làm tâm điểm của mọi người , cảnh mmua từng món nguyên liệu cũng rất tình cảm đã nhiều người chụp lại .Rồi cả đi ngang quầy trang sức .
- Woa..đẹp quá nhỉ ? - Lam Phương nhìn dây chuyền có hình trái tim
- Cô thích ư ? - Vũ Phong bước tới
- Ừm..,à cũng không hẳn .! - Lam Phương nói
-Sao thế ? - Vũ Phong nói
- Vì nó là dây chuyền cặp một mình em đeo cũng đâu có ý nghĩa chứ !- Lam Phương nói
- Lấy cho tôi ! - Vũ Phong ra lệnh
- Dạ cậu chủ ! - cô nhân viên run sợ
sợi dây chuyền mang ra , Vũ Phong lấy chiếc chữ VE trong lòng mặt trái tim đeo vào cho Lam Phương . Rồi quay sang lấy si dây chuyền đưa cho cô
- Đeo cho tôi ! - Vũ Phong nói
Lam Phương ngạc nhiên nhìn Vũ Phong nhưng vẫn đeo vào cho cậu , quả thật rất đẹp và sáng .
- Ý nghĩa rồi đấy ! - Vũ Phong nắm tay cô bước đi
Bàn tay anh sao ấm áp thế nhỉ ? Mang cho cô cảm giác được bảo vệ vậy ... thật sự cô đã yêu anh mất rồi ..Trở về nhà ..
- Lam Phương ..Vũ Phong ! - Chi Linh nhìn
- Chi Linh ..sao cậu với anh Minh Khánh lại ở đây ? - Lam Phương nhìn
- Tớ đến thăm cậu .. người sao lại ở chung ! - Chi Linh hỏi
- Cậu ..sau này sẽ biết mà ! - Lam Phương nói
- Chúng tôi là vợ chồng ... ! - Vũ Phong mở cửa
Chi Linh và Minh Khánh ngạc nhiên nhìn cả ..
- Là sống thử thôi ! - Lam Phương nói
- Có vào không ? - Vũ Phong nhìn
- Cái thằng này sao mày cứ lạnh lùng hoài vậy hã ? - Minh Khánh trách
Thế là cả đám đi vào nhà , Vũ Phong bỏ chiếc áo khoác ra .
- người ăn tối chung nhé ! - Lam Phương nói
- Ừ.. mà nè anh rửa nguyên liêu ..Lam Phương cậu ra đây ! - Chi Linh kéo Lam Phương ra
Tại xích đu , Chi Linh kéo cô ngồi xuống .
- Tới thời gian rồi đấy ! - Chi Linh nói
- Chi Linh ...cho tớ thêm thời gian đi nhé .. tháng thôi .. tớ muốn ở bên anh ấy tháng thôi ! - Lam Phương trầm tư nói
- Cậu yêu anh ấy thật à ! - Chi Linh nói
- Được gì chừ ! - Lam Phương nhìn ra phía xa
Cô sẽ cố gắng bên anh thêm tháng nữa ...có lẽ cuộc đời này cô cũng không thể ở bên anh thật lâu được .. Nhìn Lam Phương như thế mà Chi Linh kìm lòng không được đán lấy điện thoại gọi cho ai đó....Thế rồi cả cùng vào nhà làm tiếp bửa ăn cho người ..
- Vũ Phong .. mới mua dây chuyền à ..tao nhớ mày ghét lắm mà ! - Minh Khánh nói - Ô..giống của Lam Phương nữa ..đôi luôn ..ghê nghen !
- Thế anh và Chi Linh thì sao người đeo nhẫn cặp ..áo cặp..giày cặp hết đấy ...vậy mà nói em ! - Lam Phương phản bác
- Đây là tình thần couple ! - Chi Linh nói
- Thế chúng tôi gọi tinh thần vợ chồng mới cười ! - Vũ Phong nói
Thế là bữa ăn tối đựơc diễn ra ấm áp à vô cùng vui vẻ .