Giờ ra chơi , Lam Phương khẽ vươn vai bấm vào lưu bản thảo của công ty rồi đóng laptop lại . Quay sang nhìn con bạn đang ngủ khò khò của mình mà mỉm cười .
- Nè..heo ... thức đi ! Ra chơi rồi ! - Lam Phương nói
- Ưm ..mệt quá đi !- Chi Linh vươn vai
- Trâm Thảo.. em mau đi ăn.. Lam Phương ! - Minh Nhật nói
- Anh Minh Nhật ... nhớ anh lắm đấy !- Lam Phương ôm lấy cậu
- Anh cũng vậy ... năm trước anh đi .. em nhớ trước khi đi em nói gì không ? - Minh Nhật nói
-Là gì nhỉ ? - Lam Phương hỏi
- Vậy à..haha..anh đùa thôi ! - Minh Nhật nhẹ xoa đầu cô
Đau lòng nhìn Lam Phương , sao cô lại quên lời hứa quan trọng như vậy , năm qua cậu chưa thề dám quên một chữ nào .
-------------- năm trước tại sân bay -----------
cậu bé đang cùng gia đình mỉm cười tạm biệt mọi người trong đó , cô bé đang cố kiềm nước mắt của mình rơi xuống nhưng không được . Cậu bé bước tới ôm cô vỗ về .
- Anh đi rồi về mà ... Phương Phương đừng khóc biết không ? - Minh Nhật nói
- Huhu..anh Minh Nhật nhớ về với em nhé ! - Lam Phương nói
- Ừm .. thôi anh đi đây ..Phương Phương nhớ ngoan ngoãn nghe lời nhe ! - Minh Nhật nói
- Huhu..em chờ anh Minh Nhật về để làm chú rể của em đó..anh nhất định phải về đấy ! - Lam hương nói
- Anh sẽ về ! - cậu bé Minh Nhật cùng mẹ kéo vali qua cửa kính
Cô bé Lam Phương thì chạy lại ôm lấy cô bé Chi Linh mà khóc sướt mướt
-----------------------------Hiện Tại ---------------
Mới chừng năm mà cô đã trở nên trưởng thành và ra dáng tiểu thư thế này làm cho Minh Nhật không khỏi bàng hoàng , Lam Phương thì mỉm cười nhìn anh.
- À mà.. Trâm Thảo là em gái anh à ! - Chi Linh hỏi
- Ừm..nó từ nhỏ đã ở Pháp với papa nên chưa giới thiệu được ! - Minh Nhật nhẹ cười
- Ôh...! - cả gật gù
- Nào ta đi ăn thôi ! - Trâm Thảo nói
- Ừm ! - Cả gất gù
Quay ra thì Lam Phương nhìn Vũ Phong bước vào , nhanh chóng Huyền Nhi chạy lại ôm ấp lấy cậu .
- Ơ..anh Minh Nhật ..Thảo Trâm..lâu quá không gặp ! - Vũ Phong nói
- Vũ Phong ! lâu lắm anh không gặp em đấy ! - Minh Nhật nói
Lam Phương khẽ nắm tay cô bạn bước đi thì bị kéo lại .
- Đây là bạn gái em .. Huyền Nhi ! - Vũ Phong nói
- ô..xinh nhỉ ? - Minh Nhật nói
- Em chào anh ạ ! - Huyền Nhi cúi đầu
- Còn đây là bạn gái anh ! Lam Phương ! - Minh Nhật kéo cô lại
- Này .. anh Minh Nhật không có à nha ! - Lam Phương nói
- Hehe.. thôi để sau anh em mình nói tiếp anh đi với bạn gái rồi ..bye em nhé ! - Minh Nhật khoác vai Lam Phương đi
- Họ đẹp đôi anh nhỉ ? - Huyền Nhi nói
- Đẹp gì chứ ? - Vũ Phong bỏ đi
Sao trong người cậu khó chịu khi Lam Phương thân mật với Minh Nhật thế . Phải đi bar chơi mới được . Huyền Nhi nhìn Vũ Phong chưa bao giờ cậu nói chuyện với cô như vậy lúc nào cũng ngọt ngào nhưng khi nói đến Lam Phương soa lại như thế . Cô không thể mất Vũ Phong ,không thể để cho ai cướp được cậu cả . Phía ngoài lớp , Quang Minh mỉm cười tà mị không ngờ hắn của có nhược điểm đấy chứ ,cậu phải cho nó biết cảm giác mất đi người mình yêu ra sao ?
Ở căn teen , con người tính cách khác nhau ngôi chung làm cho cả căn phòng tập chung nhìn , Minh Khánh từ ngoài đi vào thì
- a..xin lỗi .. tôi không cố ý ! - Chi Linh nói
- Cô .. ! - Minh Khánh ngước lên thì
- Ơ... ! cả nhìn nhau
Chi Linh mỉm cười nhìn Minh Khánh cũng không kém . Lam Phương đứng giữa chớp mắt nhìn qua nhìn lại .
- Này nhìn nhau cho trào máu họng mới chịu à ! - Lam Phương nói
- Ơ.. em xin lỗi hay anh vô cùng ngồi với nhóm em nhé ! - Chi Linh cúi mặt
- Ờ..cũng được ! - Minh Khánh bị sự dễ thương thu hút
- Minh Khánh..mày dính chưởng của em anh à ! - Minh Nhật nói
- Anh Minh Nhật .. ! - Minh Khánh ngạc nhiên
- Haha..thôi vào ăn cùng anh nè ..lạu lâu mới thấy mày tách Vũ Phong ra đấy ! - Minh Nhật nói
Minh Khánh khẽ cười , ngồi kế bên Chi Linh cả đều ái ngại làm cho Lam Phương với Trâm Thảo nhìn sởn gai ốc lên .