Đến chiều, Đại ma vương hợp tình hợp lý đi theo Dũng sĩ.
Rõ ràng, đây là ngọn núi của hắn, hắn muốn xem Dũng sĩ định nghịch ngợm cái gì.
Dũng sĩ không quan tâm đến điều đó.
Chàng có thói quen độc lập sinh tồn trong tự nhiên, kiếm ăn, tìm các loại thảo dược, khoáng thạch và vài thứ khác được ghi lại trong các cuốn sách bằng vỏ cây bạch dương.
So với dũng sĩ chân chính, chàng càng giống như một nhà thơ lang thang.
Kiếm và cung tên chính là bạn đồng hành của chàng trong suốt cuộc hành trình.
Ngoài việc trao đổi các đồ vật thiếu yếu và sửa vũ khí, chàng sẽ không bước vào thành trấn tụ tập đông người.
Nguyên nhân rất đơn giản, chàng mắc chứng sợ đám đông.
Cái này đối với một Dũng sĩ mà nói là một điểm yếu vô cùng trí mạng.
Bởi vì chàng chỉ có thể đơn độc chiến đấu, không thể ra chiến trường.
Không ra chiến trường, vũ khí sẽ không hướng vào đồng loại mà chỉ dùng để đối phó với đám mãnh thú hung ác.
.