Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
.
“Lợi hại quá!” Hắn chân thành khen ngợi, “Sau này ta không cần phải tự mình dọn phòng nữa!”
Thông qua cây ma trượng này, hắn cảm nhận được bản thân ngày càng nhuần nhuyễn hơn trong việc khống chế ma pháp.
Ma pháp sư mừng rỡ bổ nhào vào người Dũng sĩ: “Cảm ơn ngươi nha! Ta tuyên bố ngươi chính là người bạn tốt nhất của ta!”
Dũng sĩ lại trông không quá vui.
Chàng buông Ma pháp sư ra, lấy một bó hoa xa cúc đã héo úa: “Tặng cho ngươi.”
Hoa xa cúc:
“Đây là món quà thứ hai người bạn tốt nhất của ta tặng cho ta! Cảm ơn ngươi nhé!” Ma pháp sư đón lấy, khoa trương hít sâu một hơi như thể hương hoa làm cho hắn ngất ngây trong niềm hạnh phúc.
Chỉ là một bó hoa thôi mà tự nhiên lại bị biến thành minh chứng cho tình bạn là sao chứ? Sớm biết như vậy mình đã đưa cho hắn ngay từ lúc vừa quay về. Tất cả là do Đại ma vương.
Dũng sĩ nói: “Là món quà đầu tiên. Ma trượng ta làm cho ngươi coi như bồi thường.”
Ma pháp sư vui đến chóng mặt.