Cả một đêm cô không thể ngủ được, không biết là tại sao nữa? Khẽ nhìn qua anh, khuôn mặt sắc sảo đến từng mi-li-mét. Rất đẹp. Người đàn ông cực phẩm, có nhiều cô gái hằng mong có được, vậy mà lại chọn một cô gái tàn phế như cô làm vợ.
Có quá buồn cười không nhỉ?
"Sao vậy?"_bất chợt, giọng nói khàn khàn của Sở Ngô Hàm vang ra, làm cô giật hết cả mình.
"Anh chưa ngủ sao?"
Song Thuần nói với chất giọng thuần khiết, ngay ngô, cũng có phần e ngại.
"Khi nào em ngủ thì anh mới ngủ"
Tuy Sở Ngôn Hàm vẫn đang nhắm mắt, nhưng anh vẫn thấy cô thức sao? Ông xã của cô quá lợi hại?
"Vậy em đi ngủ ngay, nếu không sẽ hại đến giấc ngủ của anh"
Song Thuần quay lưng, vừa lúc đó, cô cảm nhận được anh cũng quay lại, bàn tay đưa vào eo cô, ôm chặt lấy cô:"Ngủ đi bà xã, ngày mai anh đưa em đi khám"
"Vâng"
Sau đó, chỉ còn lại tình cảnh nam ôm nữ ngủ rất say sưa. Trăm hoa ghen tị.
- ------Sáng-------
Sở Ngôn Hàm bị đánh thức bởi cái đồng hồ háo thức kia, sợ làm cô thức giấc nên anh vội vành tắt nó đi, nhận thấy nắng bắt đầu lên đỉnh, anh cũng vội vội vàng vàng kéo rèm lại, tránh cho vợ anh ngủ không được ngon giấc.
Mọi sự cưng chiều chỉ dành cho cô vợ đáng yêu thoạt phần này?
Sở Ngôn Hàm đi làm vệ sinh cá nhân, sau đó lấy đồ đi tắm, anh mặc âu phục đen, vẫn chưa thấy cà vạt.
Vừa lúc đó, Song Thuần thức dậy, cô lấy tay dụi dụi mắt, nhìn anh:"Hàm, mấy giờ rồi anh?"
"Em cứ ngủ tiếp đi, vẫn còn sớm mà"
"Không, em muốn thức rồi, ngủ nhiều sẽ sẽ thành heo, anh sẽ chê em".
Sở Ngô Hàm đi lộc cộc đến chỗ cô, đỡ cô ngồi dựa lưng vào giường, tặng cho cô nụ hôn ngọt ngào vào trán, dịu dàng mà đầy tình cảm:"Dù cho em có thành heo anh vẫn yêu em như vậy, em yêu tâm, phụ nữ các em càng mập một chút sẽ đáng yêu hơn, cho nên, đừng vì anh mà thay đổi bản thân, hãy cứ là em".
Song Thuần cười híp mắt, hai tay vươn ra, ngoảy ngoảy:"Bế em, bế em".
Song Thuần phải công nhận một điều, chồng cô mặc âu phục nhìn rất trưởng thành, còn đẹp trai chết người.
Sở Ngô Hàm làm theo ý cô, bế cô lên, đi thẳng vào nhà tắm, đặt cô ngồi lên kệ rửa tay, sau đó đi lấy kem đánh răng cho cô.
"Để em tự đánh, anh đi ra ngoài đi?".
Song Thuần giựt lấy bàn chảy đánh răng, tuy nhiên, anh không cho:"Em cứ ngồi yên, để anh làm".
Cô ngoan ngoãn ngồi im, giống như lời nói của anh rất uy lực vậy.
Sở Ngôn Hàm đánh răng cho cô, còn có tắm cho cô, chảy tóc cho cô, sấy tóc cho cô. Bao nhiêu đó thôi đủ làm cô hạnh phúc rồi?
- --+-------Còn--------
Các cậu yên tâm, tác phẩm này vô cùng ngọt, ngọt, không có ngược, chỉ có điều sau này nữ chính có mất trí, nhưng chắc chắn kà không có ngược nhe các cậu.
Hãy ủng hộ TBPB đi nào?