Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
....
Nguyên Dịch tiếp nhận phỏng vấn hơn mười phút, nhưng cắt vào trong chương trình chỉ còn lại khoảng ba phút, trong ba phút này, trong ống kính ngoại trừ anh ra, cũng chỉ có nửa cánh tay cầm micro của Nhan Khê.
"Nhị thiếu, con thật ăn ảnh." Dì Lý có chút tự hào, "So với những nam diễn viên ngoài kia còn đẹp hơn, ngày mai dì phải cùng các lão bà khen một chút, nói nam thanh niên trên TV này chính là nhị thiếu nhà tôi."
Các lão bà trong miệng dì Lý, là một ít lão thái thái cùng dì giúp việc gia đình trong khu biệt thự, gần đây không ít người già thích xem chương trình này, mọi người không có việc gì tụ tập cùng một chỗ, sẽ nói chuyện một chút trong chương trình phát sóng nội dung gì, nữ MC xinh đẹp như vậy, không biết có bạn trai hay không vân vân mây mây.
Trong mắt một nhóm lão thái thái, 《 Chuyện quanh ta 》là chương trình truyền hình có cảm giác tồn tại nhất trong lòng các bà, các bà thậm chí có thể vì tiết mục này, tạm thời không xem chương trình gia đình.
Nguyên Dịch thay dép lê, ngẩng đầu lên xem TV, Nhan Khê đang phỏng vấn một lính cứu hỏa, ghi chú về thông tin của lính cứu hỏa này, so với anh ta tỉ mỉ hơn nhiều, tuổi tác, tên, thuộc về đội cứu hỏa khu nào, đều được đánh dấu rõ ràng.
Sự khác biệt này có quá rõ ràng không?
Nhan Khê đang vẽ tranh, nghe thấy điện thoại WeChat âm thanh thông báo, cô cũng không xem, cho đến khi truyện tranh hoàn tất, sau khi tải lên Weibo, cô mới nhớ tới có tin nhắn Wechat chưa đọc.
Nguyên tiểu nhị: Chương trình về lính cứu hoả này tôi đã xem, cũng không tệ lắm.
Được vị đại thiếu gia này khen ngợi, Nhan Khê cười cười, trả lời tin tức của đối phương.
Nhan cẩu độc thân: Cảm ơn, tất cả đều dựa vào màn phỏng vấn của anh chương trình mới được duyệt qua. Tôi sợ sẽ lộ thông tin, sẽ ảnh hưởng đến anh, cho nên trong chương trình không ghi rõ thân phận của anh, anh sẽ không để ý chứ?
Nguyên Dịch đợi gần một tiếng đồng hồ, rốt cục đợi được hồi âm của Nhan Khê, đọc xong hồi âm của đối phương, hắn định chế nhạo mấy câu đối với cô, đều từ trong lòng xóa đi. Trong lòng anh rất rõ ràng, nếu ghi rõ anh là nhị thiếu đổng Trường Phong, đối với một chủ trì nhỏ nhoi như Nhan Khê mà nói sẽ càng có lợi, nếu lấy anh xào nấu tin tức, cô thậm chí có thể đi làm MC với nền tảng tốt hơn, không cần phải ở lại đài truyền hình nhỏ không có bao nhiêu tiền đồ này, đi theo đồng nghiệp chen chúc trong xe tải, chạy tới chạy lui trong ngày nắng nóng, rõ ràng là người dẫn chương trình, lại làm hai công việc phóng viên và MC.
Nguyên tiểu nhị: Cô suy nghĩ rất chu đáo, cảm ơn.
Nhan cẩu độc thân: Là tôi nên nói cảm ơn anh, nếu không có anh, chương trình này không thể thành công.
Nguyên Dịch mở vòng bạn bè click vào Nhan Khê, bên trong vẫn như cũ không có nội dung mới, chỉ là ảnh đại diện từ Mao Huyết Vượng đổi thành xiên thịt dê nướng. Nhìn tấm ảnh xiên thịt dê thoạt nhìn rất thơm này, Nguyên Dịch cũng không biết mình nghĩ như thế nào, thế nhưng lại cảm thấy Nhan Khê nữ nhân này có chút đáng yêu.
Anh mở tư liệu của đối phương, muốn đổi tên ghi chú cho Nhan Khê, nhưng đổi tới đổi lui, vẫn cảm thấy Nhan cẩu độc thân thú vị hơn, không còn cách nào khác bất đắc dĩ không đổi nữa.
Chương trình này mặc dù không phải câu chuyện quá cảm động, nhưng hậu kỳ rất dụng tâm. Mở đầu là một khuôn mặt mỉm cười, âm thanh nền trong lúc lính cứu hỏa tự giới thiệu.
"Tôi tên là Vương Hải, năm nay tuổi, đội viên đội đội phòng cháy chữa cháy..."
"Tôi tên là Bành Hùng, năm nay tuổi, đội trưởng đội đội phòng cháy chữa cháy..."
Trong những bức ảnh đầy màu sắc, nụ cười của họ là tươi sáng chân thực, giống như một mặt trời nhỏ.
Sau khi ảnh màu biến mất, nhạc nền bỗng nhiên trở nên trầm xuống, hình nền là một chùm hoa cúc trắng, ảnh nền cũng biến thành màu đen trắng, âm thanh nữ trầm thấp vang lên.
"Anh tên là Viên Dương..."
"Anh tên là Chân Hàng..."
“Anh tên là Dương Quang..."
Đây là một danh sách các nhân viên cứu hỏa đã hy sinh, mỗi khi đọc một cái tên, tất cả mọi người run. Những người này đều còn rất trẻ, tuổi trẻ chỉ cần nghĩ đến bọn họ đã hy sinh, sẽ làm cho người ta nhịn không được cay mũi.
(Truyện được dịch và đăng tại tài khoản truyenlol.com @SupLoViBacHa)
Thôi Chính Dương là một kỹ thuật viên nổi tiếng trên mạng, anh chướng mắt cốt truyện truyền hình cũ kỹ, cũng không thích thối đạo đức giả các chương trình truyền hình, cho nên bình thường rất ít khi xem TV
Hôm nay bà ngoại anh tới, muốn xem một chương trình đài Kênh Đế Đô, trong lòng anh yên lặng cảm thấy có chút buồn cười, thì ra đài Đế Đô còn có một Kênh , anh thật sự chưa nghe tới.
Nhưng đây là bà ngoại từ trước đến nay luôn yêu thương anh muốn xem, cho dù trong lòng anh không muốn xem, cũng ngoan ngoãn tìm đài Kênh Đế Đô.
Nhìn vào tên của chương trình, 《 Chuyện quanh ta 》?
Khẳng định lại là chương trình lông gà vỏ tỏi, nội dung chẳng qua là mâu thuẫn giữa chủ tiểu thương nghiệp và chủ đầu tư, cống rãnh phố Tây bị kẹt không có người sửa chữa. Hắn quay đầu thấy bà ngoại mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm TV, ngay cả một câu oán giận cũng không dám nói.
Quên đi, coi như là dỗ lão nhân vui vẻ.
Không nghĩ tới lúc nghiêm túc xem chương trình, cảm thấy chất lượng thật đúng là không tệ. Đầu tiên MC nói chuyện rất chắc chắn, khi phỏng vấn cũng rất linh hoạt, người quay phim cũng chuyên nghiệp, quay rất tốt điểm đáng yêu cũng như đáng kính của người lính cứu hỏa, đoạn clip sau vừa vặn nhưng lại không cố ý làm giật gân, nhìn thấy những người lính cứu hỏa tự giới thiệu, còn có hình ảnh trắng đen của đồng đội đã hy sinh đem giới thiệu qua, mắt Thôi Chính Dương lại có chút chua xót.
Chương trình có dụng tâm làm hay không, khán giả có thể nhìn ra được, chỉ riêng việc thu thập tư liệu này, còn có chỉnh sửa và lồng tiếng hậu kỳ, đều phải phế đi không ít tinh lực của tổ tiết mục, không nghĩ tới loại chương trình truyền hình nhỏ này không có chút chú ý gì, vậy mà lại dụng tâm làm nội dung liên quan đến lính cứu hỏa như thế.
Trước khi bước ra khỏi nội dung cảm động của chương trình này, Thôi Chính Dương đã nghe được tiếng nức nở của bà ngoại, sợ tới mức hắn khuyên lão thái thái nửa giờ, lão thái thái mới bước ra khỏi trạng thái buồn bã.
"Những đứa nhỏ này sống thật không dễ dàng." Lão thái thái quay đầu dạy dỗ cháu trai, "Sau này nếu cháu có mất chuyền khoá, cũng đừng lính phiền lính cứu hỏa, tự mình tìm một công nhân mở khóa là được, đừng gây rắc rối cho người ta, những đứa nhỏ này so với cháu còn nhỏ hơn!”
"Sẽ không, khẳng định sẽ không." Thôi Chính Dương thở phào nhẹ nhõm, loại trạch nam như hắn có thể có mấy lần ra ngoài, hắn muốn ném chìa khóa, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Dỗ dành bà ngoại ngủ, Thôi Chính Dương phát hiện mình còn chưa từ trong cảm xúc đau buồnbình tĩnh lại, hắn lấy nguồn video của chương trình này, đăng lên Weibo của mình.
Hạo Nhiên chính nghĩa: hôm nay cùng bà ngoại xem một chương trình, đài Kênh Đế Đô 《 Chuyện quanh ta 》chưa bao giờ chú ý tới đài, chưa bao giờ nghe qua tiết mục, nhưng nội dung thập phần cảm động, cảm nhận được dụng tâm của tổ tiết mục. 【 video 】
Thôi Chính Dương là một người nổi tiếng trên mạng bình thường thích đăng một vài đoạn hài hước và video vui vẻ, fans có mấy trăm vạn, hiện tại mọi người nhìn thấy anh ta nghiêm trang giới thiệu một chương trình này như vậy, một số anti-fan gấp gáp nhảy vào mắng anh nhận quảng cáo cũng quá lộ liễu, một chút trình độ cũng không có.
Khi người hâm mộ chân chính và người hâm mộ người qua đường mở video, biết rằng blogger không quảng cáo, mà là cảm xúc thật sự.
Người hâm mộ : Tôi không ngờ lại xem hết đoạn video dài một tiếng này, khóc tiếng chó, các anh em phòng cháy chữa cháy thật vất vả.
Người hâm mộ : Anh trai tôi đang làm lính cứu hỏa, lúc bình thường họ cũng vất vả lắm, cảm ơn nhóm chương trình đã đưa thông điệp ý nghĩa như vậy, cúi đầu cảm ơn.
Người hâm mộ : Chúng ta có thể vì sợ hãi nguy hiểm mà chạy trốn, các em lại dũng cảm vượt qua thử thách, tuy còn trẻ nhưng các em là những anh hùng đáng được kính trọng.
Chỉ trong vòng vài giờ ngắn ngủi, video này đã được đưa lên top video hot trên Weibo, trong khu vực bình luận bên dưới có vô số người kể những câu chuyện cảm động về lính cứu hỏa, cảnh sát, nhân viên y tế, v.v. khiến vô số cư dân mạng xúc động.
Đối với chương trình nhà mình lên Hot search đài Kênh Đế Đô hoàn toàn không biết gì, ngày hôm sau đi làm như cũ, sau đó hai đường dây nóng đều được gọi như sắp nổ, vô số lời khen ngợi đập vài tai bọn họ.
Nhân viên phụ trách điều hành hệ thống ngỡ ngàng gõ cửa văn phòng của Kim đài trưởng: "Đài trưởng, ngài bỏ tiền ra thuê người gọi điện thoại khen ngợi chúng tôi?”
Kim trưởng đài không hiểu lại nhìn nhân viên điều hành: "Tôi giống như người dư tiền không có chỗ xài?”
Nhân viên điều hành lắc đầu, nhất định không giống, đài của bọn họ đều nghèo đến mức nào? Để kiếm được phí quảng cáo, ngay cả những quảng cáo hiếm muộn cũng được nhận.
“Đài trưởng! Trần Bội từ bên trái nhà điều hành chen vào văn phòng" Ngài bỏ tiền ra mua thủy quân cho tổ chuyên mục? Tại sao dưới Weibo đột nhiên có hơn một ngàn chia sẻ, hơn hai ngàn bình luận?”
Kim đài trưởng vẻ mặt khó hiểu, hôm nay làm sao vậy?
"Chị Trần," Nhan Khê từ bên phải nhân viên truyền thông chen vào" Có người đưa chương trình phát sóng tối qua của chúng ta lên mạng.”
"Chương trình về lính cứu hoả?" Trần Bội sửng sốt, chương trình lần này là Nhan Khê kiên trì làm, trong lòng cô vốn có chút không đồng ý, Nhan Khê lại có chút hậu trường, còn phỏng vấn được đến lãnh đạo cấp cao Trường Phong, hơn nữa được Kim đài trưởng ký tên, cô mới miễn cưỡng chấp nhận. Trước kia cô cũng từng làm chương trình tương tự, còn bị so với các nội dung khác, còn không được khán giả hoan nghênh, cho nên hiện tại ngoại trừ quy định cứng nhắc của cấp trên, bằng không cô sẽ không làm loại chuyện mất sức tốn công vô ích này.
Bởi vì trong lòng có chút mất hứng, cô trực tiếp giao toàn quyền chương trình này cho Nhan Khê phụ trách, mình căn bản không nhúng tay vào.
Nghe Nhan Khê nói như vậy, cô xoay người đi ra khỏi phòng làm việc của đài trưởng, đi vào máy tính điều chỉnh video chương trình tối qua. Kim đài trưởng nghe bên ngoài không ngừng nhận điện thoại đường dây nóng, cũng kích động không thôi đi xem cư dân mạng đánh giá.
Nhan Khê trở lại văn phòng của mình, mở Weibo ra, tài khoản Weibo của cô tên là Người dẫn chương trình Nhan Khê tăng lên mấy ngàn fan, dưới Weibo tràn đầy lời khen ngợi của cư dân mạng dành cho cô, còn có một số người nhà lính cứu hỏa cảm ơn cô.
Trên top bình luận, có bình luận nói: Cảm ơn bạn, cảm ơn ê-kíp chương trình vẫn còn nhớ anh trai tôi, nhiều lần tôi cảm thấy anh trai tôi không chết, anh ấy chỉ ngủ một giấc, sau đó lên thiên đàng để tiếp túc làm anh hùng.
Đầu ngón tay Nhan Khê khẽ run, trầm mặc thật lâu, mới trả lời bình luận của đối phương.
【 Sẽ có người vẫn nhớ đến anh ấy, sẽ có người vẫn nhớ tới những anh hùng đã hy sinh cho nhân dân, tuy rằng bọn họ đã ngủ say, nhưng vẫn còn sống trong lòng mọi người. Chúc bạn và gia đình mạnh khoẻ, cảm ơn bạn. 】
Tắt máy tính, Nhan Khê gửi tin nhắn cho Nguyên Dịch.
【 Cảm ơn.】
Tại giờ này khắc này, cô cảm thấy rất may mắn vì Nguyên Dịch nguyện ý giúp cô, vô cùng may mắn.
...