.
Ngày hôm sau, Mai Nhân không tới lớp Lịch sử chính trị, điện thoại anh hiện lên cuộc gọi nhỡ của Hác Cung. Anh thấy liền buồn bã nên dứt khoát tắt máy, không muốn để ý tới…
Mai Nhân chôn đầu ngủ tới chạng vạng tối mới uể à uể oải bò dậy, Mai Nhân lê dép vào phòng tắm, trong gương hiện ra một đôi mắt khóc sưng húp hai mí, Mai Nhân nhích sát lại quan sát một phen, lòng thấy hốc mắt sâu cũng chỗ hại, mắt vừa sưng lên thì quả thực xấu đòi mạng…
Thật ra sưng lên cũng tốt, sưng lên thì sẽ không còn là Avatar lai Tây gì gì đó nữa…
Mai Nhân vừa nghĩ tới người Hác Cung thích là cô gái mang gương mặt lai Tây đó, đôi mắt liền bắt đầu chua xót….
Vai ‘thế thân’ anh đóng cũng đầy tính nghệ thuật ấy nhỉ, ngay cả ghen cũng là ghen với chính bản thân mình, dấm chua ăn high tới vậy… Trong khoảnh khắc được tỏ tình thì cũng ngay lập tức bị cộp mác ‘thất tình’, ‘trứng vỡ đầy đất’, ‘đầu gối trúng một mũi tên’ []….
Sau khi Hác Cung tỏ tình, ngay cả một giây Mai Nhân cũng chẳng muốn ở lại đó, anh đẩy Hác Cung ra rồi quay người bỏ chạy, sau khi về liền ôm đôi giày CDG khóc nức nở chết đi sống lại.
Cuối cùng khi đã bình tĩnh, Mai Nhân thấy, so với việc bị Hác Cung phát hiện chân tướng rồi chửi anh là nhân yêu, biến thái, cắt đứt quan hệ thì anh thà thất tình thế này, liếm láp vết thương, sau đó tiếp tục cả đời làm một ‘người anh em thân thiết’…
Mai Nhân trốn Hác Cung cả một tuần lễ, một tuần sau chính là buổi liên hoan chung giữa trường S và trường A.
Mấy ngày tinh thần của anh vô cùng bất ổn, ngày biểu diễn đó, Mai Nhân còn đi nhầm giày. Một chân anh đi chiếc giày màu trắng bình thường, chân còn lại ngờ đâu là đi chiếc giày thể thao mà một cái đã lọt vào tay Hác Cung sau khi anh đá hắn một cước. Vì hai chiếc giày đều màu trắng nên cả ngày hôm đó, Mai Nhân chẳng phát hiện qua, tận khi thay đồ biểu diễn anh mới chú ý tới.
Khi đó, Mai Nhân hận không thể tìm một cái kẽ đất để chui vào, biến thành người tàng hình cũng được, nhưng may là quần áo cổ trang đủ dài, có thể che khuất được giày, không lộ ra lỗi.
Giáo viên đạo diễn vở kịch ‘Dạ Yến’ này là một nữ giáo sư khoa chính trị, cô thấy Mai Nhân suy nhược ngồi ở cánh gà liền thân thiện hoà nhã vỗ vỗ đầu anh: “Em và Hác Cung cãi nhau à?”
Mai Nhân ngẩng đầu nhìn cô, ỉu xìu hít hít mũi: “Em thất tình rồi.”
Trong chốc lát, nữ giáo sư không kịp phản ứng, bởi vì dựa theo logic của cô, câu hỏi và câu trả lời này căn bản là không liên quan tới nhau. Cô suy tư, vì muốn giữ hình tượng tấm gương tốt, hạnh kiểm tốt, cô bèn cẩn thận hỏi thăm: “Ừm, đối phương từ chối em à?”
Mai Nhân lắc lắc đầu, lát sau lại gật gật đầu.
Mặt nữ giáo sư chảy xuống một vạch đen, cô vừa định nói liền thấy Hác Cung thở hổn hển tìm kiếm xung quanh ở cánh gà.
Mai Nhân đang cúi đầu im lặng buồn bã, ‘ngược luyến tình thâm’, bỗng nhận thấy ánh sáng trên đỉnh đầu hình như bị chặn lại, anh vô thức ngẩng đầu, đối diện với khuôn mặt tươi cười đầy bí ẩn khó đoán của Hác Cung.
Mai Nhân sửng sốt mấy giây, lập tức quơ lấy mặt nạ của nhân vật Thanh Nữ [] bên cạnh che khuất mặt mình.
Hác Cung: “……”
Chú giải :
bg-ssp-{height:px}
[] Đầu gối trúng một mũi tên: câu đùa xuất phát từ game The Elder Scrolls V: Skyrim.
[] Thanh Nữ: nhân vật Châu Tấn đóng trong Dạ Yến, nữ chính hát khúc ‘Việt Nhân Ca’.
.
Hác Cung thở dài, hắn thấy gần đây lượng CO mà hắn thải ra sắp làm chính hắn chết ngột.
Hắn nhìn Mai Nhân trốn sau mặt nạ, tay run lẩy bẩy không ngừng, nhàn nhạt nói: “Đừng tưởng em trang điểm thì anh sẽ không nhận ra.”
Mai Nhân ở sau mặt nạ chớp chớp mắt.
Hác Cung cúi đầu nhìn giày trên chân anh, sau đó chậm rãi rút từ trong túi ra chiếc giày còn lại mà Mai Nhân làm rớt, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng giữ cổ chân Mai Nhân.
“Dù nhìn em ghen tuông với chính mình đích thực là một việc vừa đáng yêu vừa lý thú.” Nói xong, Hác Cung nhanh chóng cúi đầu hôn lên ngón chân của Mai Nhân, sau đó bình tĩnh giúp anh đi giày.
Mai Nhân cứng nhắc không dám cử động, cổ chân còn bị ai đó nắm chặt chẽ, da gà da vịt từ từ dựng hết lên. Anh thơ thẩn nhìn đỉnh đầu Hác Cung, sau đó bị khuôn mặt ngẩng lên bất ngờ doạ giật mình.
Giây phút này, biểu tình của Hác Cung hiếm thấy mà đầy bối rối: “Hôm đó khi anh tỏ tình rõ ràng đã thêm chủ ngữ là hai chữ Mai Nhân, em đúng là không nghe thấy thật hay là không nghe ra hả?”
Mai Nhân không dám nói chuyện, anh trốn sau mặt nạ lại tiếp tục chớp chớp mắt, cố tình lơ đi sáu chữ trước cụm ‘anh thích em’….
Không rõ nữa, có lẽ ý là hôm tỏ tình bạn Mai Nhân cố tình lơ đi?? ==”
Hai người mắt đối mắt hồi lâu, Hác Cung rốt cuộc chẳng nhịn được nữa, cắn răng la lên: “Đáp án đâu?!”
Mai Nhân bị doạ hết hồn, anh cẩn thận dè dặt ngó xung quanh một vòng, sau đó mới nhẹ nhàng uốn thắt lưng.
Anh cách mặt nạ, hôn Hác Cung.
Vĩ Thanh
Vở ‘Dạ Yến’ của đại học A trong đêm liên hoan thành công vang dội, nổi tiếng bừng bừng.
Ngày hôm sau, trên diễn đàn của trường đại học S xuất hiện vô số topic liên quan tới vở kịch đó. Trong đó có một bài viết tên là [Dạ Yến — Chân thành yêu thương vị tiểu ca Thanh Nữ ‘hiếm có’ đi giày thể thao ~~ Cầu liên hệ ~ cầu chú ý~~], thu hút đông đảo, đỏ chói treo trên top, bên dưới bài viết tập hợp đủ loại bình luận linh tinh để đẩy top.
Tiểu ca là cách xưng hô dành cho đàn ông trẻ tuổi, được mọi người yêu quý. Trong vở ‘Việt Nhân Ca’ có một nam một nữ múa với nhau. Trong phim Dạ Yến, người diễn vở ‘Việt Nhân Ca’ này đều mặc trang phục trắng rộng thùng thình, đeo mặt nạ che kín mặt, rất khó phân biệt nam nữ.
Mai Nhân được chụp dưới vô số góc độ khác nhau, tay áo tung bay, góc nghiêng đầu hơi ngẩng mắt khẽ cụp, đôi giày thể thao bị khoanh tròn bằng bút đỏ…
Khu bình luận dày đặc các bình luận như ‘xinh quá xá’, ‘kích động lăn lộn’, ‘đáng yêu muốn chết’, ‘gào thét ~’, ‘cầu hợp thể ~’ []; mà điều khiến họ đáng tiếc nhất là bài viết này sau hai tiếng đứng top đã bị xoá sạch sành sanh.
[] Hợp thể là hành động trong truyện tranh viên ngọc rồng