Sáng hôm sau khi nó tỉnh dậy đã không thấy hắn đâu rồi nó thay đồng phục rồi đi xuống lầu thấy bác quản gia và người đang dọn cơm
- Chào buổi sáng Hy Tranh - quản gia cung kính nói
- À chào mọi người sáng hảo - nó lễ phép chào lại
- Hy Tranh à ông chủ bảo tuần sao sẽ đám cưới đấy - quản gia tươi cười trả lời
- À cháu biết rồi mọi người vào ăn sáng đi - nó nghĩ không cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu chắc đây cũng là một giao dịch có lợi cho hai bên
- Thôi cháu đi học - nó cúi đầu chàu mọi người rồi đi ra xe
Khi tới trường nó đeo headphone vào và từ từ đi đang đi có người vỗ vai nó nó quay lại
- Bạn làm mình hết hồn đấy - nó nói với Truyết Nhi
- Ừ xin lỗi mà bạn biết tin gì chưa - Cô đi vào thẳng vấn đề
- Chưa sao thế lại thấy anh nào đẹp trai à- nó giỡn với cô
- Không Thiên Anh bị đuổi học rồi đầy nghe nói gia đình cũng phá sản luôn - cô nghiêm giọng nói
- Sao lại như thế - nó thật sự ngạc nhiên tại sao đời người lại ngắn như thế một công ty cũng có tiếng tăm trong xã hội lại phá sản trang vòng ngày không biết công ty ba cô thế nào ( con Hy Tranh tốt quá:-)
- Thôi vào lớp đi - nó thấy cũng gần tới giờ vô học nên bảo Tuyết Nhi
Thế là buổi học thứ trôi qua khi nó chuẩn bị về thì có một nam sinh đứng trước cửa đợi nó. Nó đi ra thì người con trai đó nắm tay nó
- Này bỏ ra - nó nhìn anh nói
- Nói chuyện một chút được không - người con trai đó tên Á Hi
- Anh: Ngô Á Hi tuổi con của Ngô Thiên Trạch hắn là người thừa kế cuả tập đoàn Ngô Thị đẹp trai học giỏi có một chút playboy ( tên này sẽ xuất hiện nhiều một chút)
- Xin lỗi nhưng mình phải đi rồi - nó cố từ chối khéo nhưng anh lại nắm tai nó chặt thêm
Anh không nói ôm nó vào lòng nó cứng đờ tại chỗ cách ôm cuả anh khiến nó cảm thấy hơi nhói trong lòng ngực nhưng nó cảm thấy có một cánh tay kéo nó lực kéo hơi mạnh khiến nó ngã vào lòng người đó.Á Hi ngẫn đầu lên nhìn thấy hắn đang ôm nó sắc mặt không tốt lắm
- Chào cậu - Á Hi lễ phép cuối đầu chào
Hả Á Hi là cháu cuả Ngạo Thiên sao thật không tin nỗi
- Ừ sao không chào mợ đi - hắn nhìn nó nói
-Chào mợ - từ mợ này rất khó kiêu nó nghe cũng thế sao hắn lại nói chuyện này ở đây
- Con đi trước chào - anh đi lướt qua nó khiến tim nó nhẹ nhõm
Từ phòng học đi ra xe hắn không nói tiếng nào khiến nó rất khó chịu khi lên xe nó chủ động nói chuyện với hắn nhưng hắn không trả lời nóbất kể nó àm gì hắn cũng không chịu nhìn nó một cái.Khi tới nhà hắn liền đi tới công ty vì đi quá nhiều khiến chân nó bông gân rất đau quản gia và mọi người không ai biết nó bị cả cơm tối nó đem phần cơm lên phòng ăn nhưng thật sự nó không ăn nó lấy nước đá chườm vào chân nhưng càng làm càng đau khiến cho nước mắt nó chảy liên lục nó lấy khăn nhét vào miệng đế nó đỡ đau nhưng nghe tiếng xe cuả hắn nó dẹp tất cả lại nó đi khập khểnh xuống lầu
- Anh về rồi à - nó nhìn hắn nói
- Ừm - hắn chỉ trả lời qua loa thôi
- Anh ăn cơm tối không - nó nhìn hắc nói
- Không - hắn lạnh giọng hắn đi lên phòng nó thì vẫn ở dưới phòng ăn
Chân cuả nó càng ngày càng đau và xưng lên nó đi ngang qua chiếc bàn ly nước nóng trên bàn rớt xuống nhứng mảnh vỡ thủy tinh ghim vào bàn chân nó
Tiễng động khá nhỏ nên mọi người không nghe cả khi dọn xong đống hỗn đỗn này nó/đi ngay lên lầu nghe bên trong im lặng chắc có lẽ hắn ngủ rồi nó đi nhẹ lấy bông băng và dụng cụ y tế đi vào phòng tắm nó lấy kéo lấy ra những mãnh thủy tinh lấy được nữa thì nó chiệu đau hết nổi la lên một tiếng khiến bên ngoài hắn thức dậy nghe trong phòng tắm có tiếng nước chảy đi vào mỡ cửa ra đập vào mắt hắn là chân nó/toàn máu là xưng tấy lên