Buổi tối, tôi và Mr. Tô đi ăn món thịt sốt cay. Đặc điểm của nhà hàng này là mỗi lần nấu món là cho thêm tỏi băm.
Xem phim xong, chúng tôi tình cờ gặp đồng nghiệp của Mr. Tô, tiện đường đưa họ về nhà.
Đang đi được nửa đường, tôi hắt hơi mấy cái. Mr. Tô quên bẵng chuyện bữa tối, nói: "Mùi tỏi ở đâu..."
Hai đồng nghiệp phía sau đồng thanh lên tiếng: "Tôi không ăn tỏi."
Anh quay đầu nhìn tôi. Tôi bặm chặt môi. Mr. Tô bàng hoàng nhớ ra rồi nói thêm vào: "...làm tinh thần phấn chấn quá."
Các đồng nghiệp: "Cậu thôi ngay đi, bác sĩ Tô."
Một lần tôi dự đám cưới của người bạn, vì trên bàn có người đánh tiếng với mọi người rằng tôi cực kì giỏi "chu dịch", thế là chẳng mấy chốc đã có vô số người đến tìm tôi muốn xem tướng tay.
Từ mười hai giờ trưa đến tận hai giờ chiều, các nhân viên phục vụ của tiệc cưới đều đã tan làm cả. Tôi ngồi ở một bàn, đằng sau vẫn còn cả một hàng dài người đợi xem tay.
Mr. Tô tới tìm tôi, nói anh đang ở dưới tầng.
Kết quả, tôi bị mọi người níu kéo không thể về được, đành tiếp tục ngồi xem tay.
Mọi người hỏi về sự nghiệp, hỏi về chuyện hôn nhân, tôi cứ thế cúi gằm giảng dạy.
Sau đó, có một bàn tay xoà ra trước mặt tôi. Tôi thoạt nhìn, ôi chao, sự nghiệp quả thật là tốt đến điên đảo chúng sinh, khi nhìn sang tình cảm thì đây cũng là một người đơn giản. Tôi bèn vừa cúi đầu vừa nói: "Bạn là người rất chung thuỷ trong tình yêu và hôn nhân đấy."
Người đó trả lời: "Ừm, bởi vì cưới được vợ tốt."
Nghe thấy giọng nói ấy, tôi ngẩng phất đầu lên, mọi người xung quanh đều cười ồ lên.
Người đối diện tôi là Mr. Tô.
("Chu dịch" hay còn được gọi là tam dịch hay kinh dịch, là một trong những loại sách kinh điển, tương truyền do Chu Văn Vương Cơ Xương biên soạn, thường được dùng để xem bói.)