Lăng Thiên chính là một thân toàn vết thương, đau nhức kịch liệt, nhưng lại không chịu yếu thế,vẫn không biết sống chết khiêu khích:" Cô nàng kia là ta nhìn chúng,ta sẽ nhất định có được,dù sao ta ôm cũng ôm,hôn cũng hôn, ngươi hay là tốt từ bỏ, miễn cho sau này bị bỏ rơi, đến lúc đó có thể rất khó coi".
Lăng Khiên vốn tính cách lãnh đạm, không dễ dàng kích động nhưng lại bị hắn vài câu nói kích khởi trong lòng tức giận.
Hắn con ngươi toàn là lạnh lẽo,không chút tình cảm thanh âm nói:" Ngươi lại đụng nàng một lần, ai cũng không thể cứu được ngươi, cho dù ngươi tại căn nhà này chốn cũng không thể, ngươi còn có thể sống đến hiện tại là ta khinh thường đối phó ngươi, không nên khiêu khích ta giới hạn cuối cùng".
Lăng Nhiễm nghe hai đứa con trai đối thoại mới biết được, hóa ra hai người đánh nhau chính là vì một nữ nhân!
" Các ngươi hai cái nghịch tử câm miệng cho ta, Bởi vì một nữ nhân mà đánh nhau như vậy,truyền ra ta Lăng gia còn mặt mũi nào,đều bị hai ngươi cho mất hết!"
Lăng Nhiễm làm người kinh doanh nửa đời người,hắn sóng to gió lớn nào chưa thấy qua,vẫn luôn thong dong chấn tĩnh sớm đã luyện thành thạo,cũng chỉ có hắn hai đứa con trai này có thể làm hắn gân xanh cũng nổi nên tức giận.
Hai đứa con trai này,một cái cũng không thể làm hắn bớt no, một đứa tính cách lạnh lùng, từ nhỏ cô quạnh, không thích cùng người khác thân cận, không một nữ nhân lại gần được,một đứa lại chăng hoa ăn chơi, không nữ nhân không vui,ngày đem ca múa rượu chè, bạn gái ngày đổi một lần,vẫn luôn không ngồi im một chỗ.
Bây giờ còn vì nữ nhân tranh đoạt mà đánh nhau, nếu như truyền ra ngoài Lăng gia hai vị thiếu gia cùng nhau tranh đoạt nữ nhân đánh nhau,đoán chừng sẽ thành bom tấn ngay lập tức, mai có thể trên bất cứ mặt báo nào thấy được.
Lăng Nhiễm tức giận về phần tức giận, nhưng rất nhanh lấy lại được bình tĩnh hỏi thăm:" Rốt cuộc nữ nhân kia là của người nào?"
" Ta " hai đứa con trai hắn cơ hồ cùng một lúc lập tức đáp lại.
Lăng Khiên cũng không để ý đến Lăng Thiên, hướng về Lăng Nhiễm giải thích ngắn gọn:" Nàng là Mễ Hiểu Đồng, là ta thê tử".
Hắn lời vừa rứt cả phòng khách có thể quỷ dị yên tĩnh, ba người có chút khiếp sợ nhìn về phía hắn.
Bọn hắn căn bản không có nghĩ đến Lăng Khiên chính là vô thanh vô thức như vậy kết hôn.
Lăng Thiên vô cùng ngạc nhiên, hắn cùng với Lăng Khiên chống đối,đánh nhau cũng không phải một hai năm, đối với hắn hiểu rõ vô cùng, hắn cũng không phải loại kia ưa thích nữ nhân xinh đẹp, chưa nói đến Mễ Hiểu Đồng mặc dù xinh đẹp cũng chưa đến mức làm hắn điên đảo như vậy.
Hắn nguyên tưởng rằng Mễ Hiểu Đồng chỉ là Lăng Khiên nhất thời nổi hứng thú mới bao nuôi nữ nhân,không nghĩ tới hai người chính là đã kết hôn, nếu biết hắn cũng sẽ không như vậy lộ liễu đi khiêu khích như vậy.
Lăng Thiên thấy tình huống có chút không ổn, muốn đi nói cái gì lại bị Lăng Nhiễm hừ lạnh cắt ngang cảnh cáo hắn.
" Ngươi ra ngoài hái hoa bắt bướm,ta có thể mặc kệ ngươi nhưng nàng đã ngươi tẩu tử, ngươi tốt nhất cư sử cho đúng mực, về sau nếu còn làm loạn, ngươi chính là từ trong nhà lăn ra ngoài cho ta".
Lăng Nhiễm thanh âm mười phần nghiêm khắc cũng không vì Lăng Thiên bị thương mà giảm bớt.
Hắn nói xong chính là quay lại nhìn về phía mình đại nhi tử, thanh âm cũng nghiêm khắc không kém:" Kết hôn chuyện lớn như vậy ngươi cũng không cho trong nhà thông báo một tiếng? Nếu hôm nay không có như vậy chuyện xảy ra ngươi có phải hay không cứ như vậy dấu chúng ta?"
Hắn trước tới nay luôn đối với Lăng Khiên nghiêm khắc, nhưng cũng không cứng nhắc, nhất là tại trong phương diện tình cảm, hắn càng là tùy theo hắn muốn mà làm, cũng mong mình nhi tử có được một người thê tử tốt.
Nhưng kết hôn chuyện lớn như vậy, không phải là chuyện riêng mà là chuyện của cả hai gia đình hắn cứ như vậy làm.
Lăng gia đã đủ cường đại,cũng không nhất thiết kết hôn vì mục đích kinh doanh, dù cho Lăng Khiên hắn kết hôn là nữ tử bình thường cũng có thể chấp nhận,nhưng Lăng thị người thừa kế kết hôn ngay cả tiệc rượu cũng không tổ chức còn không bị người cười chê.
" Ngày mai lập tức mang ngươi nàng dâu mang về, cùng thương lượng một chút hôn lễ sự tình".
Lăng Nhiễm vừa nói xong trong phòng liền vang nên một giọng nói mười phần não nhưng uy nghiêm mười phần, chen vào.
" Tiểu Khiên trở về sao"
Lăng Thiên Chính cùng Diệp Lăng Vân chính dắt nhau tiến tới, người nói chuyện là hắn ông nội Lăng Thiên Chính.
Diệp Lăng Vân nhìn thấy hắn trở về liền mừng rỡ tiến lên xem lấy hắn, Lăng Khiên cũng khó được nộ ra mấy phần thân cận, hắn trong nhà cũng chỉ cùng nàng thân cần nhất.
Diệp Lăng Vân quay đầu lại nhìn thấy Lăng Thiên cả người chính là băng quấn chặt như cái bánh một dạng,lại lập tức lo lắng:" Tiểu Thiên,ngươi làm sao lại bj thương thành như vậy,là ai đánh ngươi ".
Lăng Thiên nhìn thấy nàng lập tức chính là làm ra vẻ đáng thương, nửa chết nửa sống bộ dáng:" Bà nội, ta bị người đánh mũi cũng gãy, cả người toàn là thương rất đau a".
Trương Hồng một bên cũng nói:" Mẹ,Tiểu Thiên chảy thật nhiều máu a.."
Diệp Lăng Vân vừa muốn nổi giận tra ra xem ai đánh liền nghe thấy Lăng Khiên lạnh lùng nói:" Là ta đánh".
Nàng lập tức liền vô ngữ rồi.
Đúng a, nhà nàng Lăng gia nhị thiếu gia,cả thành phố A này có ai có can đảm động tay?
Cũng chỉ có Lăng gia đại thiếu gia là thường xuyên làm việc này, nàng nhìn cũng là thói quen,cũng không can ngăn được hai người bọn hắn.
" Tiểu Khiên, dù sao hắn cũng là ngươi đệ đệ, hắn có sai ngươi cũng không nên nặng tay như vậy chứ" Diệp Lăng Vân rất bất đắc rĩ,ai đánh nàng có thể để người đó chịu tội nhưng nàng cháu trai đánh nàng thật không có biện pháp,thật nhức đầu.
Lúc này sau lưng nàng Lăng Nhiễm lại thản nhiên nói:" Mẹ,lần này Thiên là đáng đánh, ngươi kệ hắn đi thôi".
Lăng Khiên nhìn thấy sự việc cũng đã kết thúc như vậy cũng không muốn lưu lại chính là muốn dời đi,hướng về phía Lăng Nhiễm cùng Lăng Thiên Chính nói:" Chờ qua mấy ngày,trong nhà không còn lộn xộn ta chính là dắt nàng trở lại".
Hắn nói xong chính là trực tiếp đi thẳng ra ngoài.
Lăng Nhiễm cùng Lăng Chính Thiên cũng biết là không ép được, hắn cũng nói là sẽ dẫn về liền tùy theo hắn vậy.
Diệp Lăng Vân lại là không biết chuyện gì xảy ra, nàng cùng Lăng Chính Thiên nói chuyện Lăng Khiên kết hôn cũng không biết hắn gọi giục Lăng Khiên dẫn Hiểu Đồng trở lại.
" Dẫn ai trở lại"
" Vợ hắn" Lăng Nhiễm súc tích nói,xong liền đi về phòng.
Quản gia nhìn nàng băn khoăn bộ dáng chính là tiến lên từ đầu đến cuối giải thích.
Diệp Lăng Vân nghe xong chính là một ngụm não huyết tý phun ra,nàng cháu trai khó tính mãi mới kiếm được như thế một nàng dâu,thế mà bị em trai đi đùa giỡn, nhỡ chạy đây tiểu Khiên nàng làm sao.
Đi lên chính là cho Lăng Thiên một tay vào lưng giận giữ nói:" Hắn vợ ngươi cũng dám đùa giỡn. ngươi cái này hỗn tiểu tử".