Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

chương 109-1: lần sau không được viện cớ này nữa (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phải biết rằng nếu như Huyền Lăng Thương mở miệng nói gì thì nàng sẽ không sợ hãi đến vậy đằng này Huyền Lăng Thương cứ như vậy khiến cho tâm của nàng cứ treo trên cao ...

Thông minh như Huyền Lăng Thương cũng không biết có thể tin tưởng những lời nói nửa thật nửa giả của nàng hay không đây ?!!

Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thấp thỏm bất an, lại thấy Huyền Lăng Thương thu hồi ánh mắt rơi trên người nàng bạc môi hé mở nhàn nhạt nói .''

''Tốt lắm ,trẫm đã biết ngươi lui ra đi ''

Nghe được lời nói đó của Huyền Lăng Thương tâm Đồng Nhạc Nhạc vốn treo trên cao rốt cuộc cũng rơi xuống ,vội vàng không ngừng gật đầu mở miệng nói

''Dạ Hoàng Thượng nô tài xin được cáo lui trước''!!

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng lập tức xoay người định lúc này rời khỏi .

Dù sao mới vừa rồi bị hù dọa cả người điều toát mồ hôi lạnh nàng có lẽ nên về trước tắm đi..

Trong lòng nghĩ vậy tuy nhiên vào lúc này lại nghe tiếng nói trầm thấp của Huyền Lăng Thương ở phía sau truyền đến

''Lần sau không được viện cớ này nữa ''!

Nghe được lời này Đồng Nhạc Nhạc trong lòng cả kinh sợ đến mức theo bản năng xoay người nhìn lại chỉ thấy Huyền Lăng Thương đã theo bọn hạ nhân hầu hạ rời đi ''

Nhưng Đồng Nhạc Nhạc biết mới vừa rồi nàng không có nghe lầm ,ngay từ đầu Huyền Lăng Thương liền cái gì cũng biết !!....

....

Từ sự kiện rơi xuống nước lần trước đến nay đã qua hai ngày Đồng Nhạc Nhạc chưa từng gặp qua Huyền Lăng Phong ..

Nghĩ đến Huyền Lăng Phong bị Huyền Lăng Thương giáo huấn hù dọa khẳng định sợ đến mức ngày ngày chính mình ở trong phủ học võ nghệ đi !??

Dù sao người giống như Huyền Lăng Phong vừa sinh ra liền được ngậm thìa vàng hưởng hết tất cả những vinh hoa phú quý nơi nào đã ăn qua đau khổ chứ ??

''Hơn nữa cũng rất sợ chịu khổ !!??''

"Giờ phút này chắc chắn sợ sẽ bị đưa đến biên quan rèn luyện nên không ngừng cần cù học võ nghệ ...''

Vì vậy Đồng Nhạc Nhạc cũng an tâm hai ngày ,cho đến ngày thứ ba rốt cục lại lần nữa thấy Huyền Lăng Phong !!!

Chỉ là lúc nhìn thấy Huyền Lăng Phong trong chớp mắt Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được hít một hơi khí lạnh ..

Chỉ thấy ngắn ngủi hai ngày không thấy Huyền Lăng Phong mà cả người hắn đều đen một tầng !

Giống như trước , trên người mặc một bộ cẩm y hoa phục, đầu đội mũ ngọc ,nhưng vốn khuôn mặt trắng nõn giờ lại trở thành màu nâu sẫm ..

Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc trong lòng biết hai ngày nay Huyền Lăng Phong chắc chịu không ít khổ a .

Nhưng mà nhìn Huyền Lăng Phong biến hóa như vậy trái lại làm cho Đồng Nhạc Nhạc có cảm giác so với trước đây nước da trắng nõn bóng láng nhẵn nhụi giờ được thay bằng làn da nâu sẫm khiến cho Huyền Lăng Thương có thêm mùi vị của sự trưởng thành .....

Ngược lại nhìn thuận mắt !

Đương nhiên những lời này Đồng Nhạc Nhạc sẽ không nói ra .

Huyền Lăng Phong tự nhiên đi vào Ngự Thư Phòng,mà bên này Huyền Lăng Thương vốn đang chăm chú phê duyệt tấu chương thấy vậy cũng không nói gì chỉ là đứng dậy sau đó nhanh chân đi ra phía ngoài ...

Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc cũng là như hình với bóng theo sát phía sau cho đến khi tới sân luyện võ...

Đừng xem Huyền Lăng Thương bình thường công vụ bận rộn mỗi ngày đều ngập trong vô số Chiết Tử , hắn cũng phi thường chú trọng rèn luyện ..

Mỗi ngày Huyền Lăng Thương sẽ rút ra chút thời gian để ra ngoài rèn luyện thân thể ''

Bất quá khi đó là do Lý Tường phụ trách nên Đồng Nhạc Nhạc không thấy được phong thái luyện võ của Huyền Lăng Thương..

Chỉ là ánh mắt nhìn một thân vóc người tiêu chuẩn cơ bắp cuồn cuộn cơ bụng sáu múi rõ ràng Đồng Nhạc Nhạc liền biết Huyền Lăng Thương võ công phi phàm !!!

Hiện tại Huyền Lăng Thương đi tới sân luyện võ huyết mâu quét quanh một lượt liền rơi tại trên người Huyền Lăng Phong ''

''A Phong ''

Huyền Lăng Thương mở miệng giọng điệu nhẹ nhàng phản phất ôn nhu nhưng ở trong giọng nói lại có chút uy nghiêm không cho cự tuyệt !!..

Nghe vậy Huyền Lăng Phong lập tức hiểu ý đi lên phía trước sau đó cầm lấy cung tên của thị vệ đưa tới liền hướng tấm bia cách đó không xa bắn !!

Chỉ thấy sân luyện võ trường này có diện tích lớn như vậy bên trong tất cả vũ khí cái gì cũng có ,cách đó không xa có vài tấm bia ..

Giờ phút này Huyền Lăng Phong một tay giương cung thẳng tắp ngắm hướng tấm bia cách đó không xa ..

Đúng là giữa trưa ''!!

Hôm nay bầu trời trong xanh ,mặt trời chói rọi , ánh vàng rực rỡ chiếu rọi cả mặt đất ....

Huyền Lăng Phong liền đắm chìm trong ánh mặt trời một tay giương cung thần thái chăm chú,lần đầu tiên Đồng Nhạc Nhạc thấy được dáng vẻ này của Huyền Lăng Phong !!''

Dù sao phần lớn thời gian Huyền Lăng Phong luôn mang một bộ dáng vênh váo tự đắc nhìn thấy liền muốn nện cho hắn một trận !!!

Tuy nhiên hiện tại gặp lại Huyền Lăng Phong''

Một thân áo bào màu lam ngang hông lại đeo thêm khối ngọc thượng đẳng Dương Chi Ngọc nhìn là biết hiển nhiên là quý khí !!

Một mái tóc dày đen nhánh dùng mũ ngọc tinh xảo đội lên càng làm nổi rõ khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da có màu nâu sẫm vô cùng tuấn tú ...

Mày rậm mắt to mũi thẳng ,môi mọng nước gương mặt như được điêu khắc gọt rũa tỉ mỉ cùng Huyền Lăng Thương có bảy tám phần tương tự .

Không thể không nói dung mạo Huyền Lăng Phong vô cùng tuấn tú, đương nhiên đó chỉ là khi hắn không mở miệng ra mà thôi ..

Mỗi lần hắn làm chuyện xấu còn có vẻ mặt vênh váo dáng vẻ tự đắc Đồng Nhạc Nhạc thường thở dài

"Thật sự là đáng tiếc a, đúng là một cái bị thịt!"''

Tại sao Huyền Lăng Thương cùng hắn rõ ràng là hai huynh đệ , mà cá tính mỗi người mỗi khác nhau vậy ??

Một người thận trọng nhìn xa trông rộng khôn khéo ,toàn thân điều lộ ra phong thái quân vương ngồi trên cao ,làm cho người ta thần phục ..

Một người thì kiêu ngạo ương ngạnh vênh váo tự đắc, toàn thân hiện rõ là kẻ quần là áo lụa, làm cho người gặp người ghét ...

Nếu không phải hai người có dung mạo tương tự thì ai sẽ tin tưởng hai người này là huynh đệ đây??!!

Trong lòng đang nghĩ chỉ thấy đứng trước người Huyền Lăng Phong trên tay cung tên đã rời cung ..

Cùng với ''vèo'' một tiếng cung tên liền nhanh như chớp hướng phía trước bắn đi lặp tức 'băng'' liền bắn trúng mặt trên của tấm bia cách đó không xa ""!!

Thấy vậy một bên chờ đợi hai tên thị vệ nhanh chóng lấy tấm bia mang tới trước mặt Huyền Lăng Phong .

Chỉ thấy mới vừa rồi một mũi tên của Huyền Lăng Phong tuy không trúng ngay hồng tâm nhưng cũng trúng mặt trên của tấm bia. Thấy vậy Huyền Lăng Phong vốn mặt mày căng thẳng liền khẽ nhếch môi mỏng lộ ra bộ dáng cực kì đắc ý, quay đầu liền cười nói với Huyền Lăng Thương.

"Hoàng huynh, huynh nhìn đệ bắn trúng !ha ha ha ha ha tài bắn cung của đệ là siêu phàm. Xa như vậy mà đệ có thể bắn trúng ha ha ha ha ha ..."

Vừa nói Huyền Lăng Phong càng ngửa mặt cười to trên mặt lộ vẻ đắc ý ,hiển nhiên là tự hào đối với tài bắn cung của mình .

Cuối cùng không nhịn được quay lại với Đồng Nhạc Nhạc đang nhíu mày ở phía sau..

Dáng vẻ đắc ý như là hận không thể khoe việc hắn bắn trúng đem thông cáo cho khắp thiên hạ !''

Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được khóe miệng khẽ nhếch

''Thôi đi''!!

Cũng không có bắn trúng hồng tâm, vậy hắn đắc ý cái gì ?!!!

Trong lòng nghỉ ngợi đột nhiên một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo vang lên so với tiếng cười của Huyền Lăng Phong càng rõ ràng '

''Cứ như vậy ngươi liền cảm thấy mỹ mãn ???

Nam nhân mở miệng giọng nói lạnh như băng , giữa mùa hè nóng bức mà cứ như một cỗ khí lạnh thổi đến ..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio