Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

chương 146-2: thiếu nữ áo trắng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đang lúc bọn Đông Nhạc Nhạc vừa đi lên lầu ba, thì có người phụ nữ hơi lớn tuổi trang điểm lòe loẹt bộ dạng rất ham tiền lắc lư thân hình phì mập như thùng nước đi tới. Ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc và Huyền Lăng Phong cơ hồ như đang phát sáng.

Làn môi được bôi đỏ choe choét nhếch lên liền cười mở miệng nói.

"Ai dô! Hai vị công tử này tướng mạo thật anh tuấn a! Là lần đầu tiên tới Phỉ Thúy Các của chúng ta sao!? Có biết cô nương nào không!? Nếu không để Hồng tỷ giúp các ngươi chọn mấy cô nương xinh đẹp đến hầu hạ các ngươi nha!?.

Chỉ thấy Hồng tỷ vừa nói, lại vừa vươn cánh tay trắng mập mạp như heo, vươn về phía Đồng Nhạc Nhạc và Huyền Lăng Phong ở trên người bọn họ sờ sờ .

Đối với hành động của Hồng tỉ, gương mặt thanh tú của Huyền Lăng Phong lập tức cau lại, không hề nghĩ ngợi né tránh, đồng thời cũng che chở cho Đồng Nhạc Nhạc thoát khỏi ma trảo của Hồng Tỉ.

Hành động của Huyền Lăng Phong, rõ ràng lộ ý ghét bỏ.

Thấy vậy, Hồng Tỉ sửng sốt, nhưng sau đó lại trưng ra nụ cười nghề nghiệp , cũng không động tay động chân đối với Đồng Nhạc Nhạc và Huyền Lăng Phong.

“Ha hả, hai vị công tử là thẹn thùng quá rồi!”

Thấy Hồng tỉ tự tìm cách xuống nước, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng nói.” Hồng tỉ, chúng ta là đến xem tuyển hoa khôi, phiền toái tìm cho chúng ta một gian phòng có vị trí tốt.”

Đồng Nhạc Nhạc vừa nói dứt lời, Huyền Lăng Phong lập tức lấy từ trong túi ra một tấm ngân phiếu, đưa cho Hồng Tỉ .

Thấy tờ ngân phiếu trị giá tới trăm lượng, mắt Hồng Tỉ gần như trở nên sang loá.

“ Ha ha, được rất tốt, Hồng Tỉ ta sẽ cho người dẫn các ngươi đi ngay.”

Vừa nói dứt lời, Hồng Tỉ quay đầu lại, hướng phía sau hô to.

“ Tiểu Hồng Tiểu Thuý, mau tới dẫn hai vị công tử đi…”

“ Dạ, Hồng Tỉ ! “

Nghe thấy lời nói của Hồng Tỉ, hai tiểu nha đầu có dáng vẻ tựa tựa nhau, chạy tới, cung kính dẫn hai người bọn họ đi vào bên trong một Nhã gian.

Không biết đây có phải là Có Tiền Có Thể Sai Khiến Ma Quỷ, sau khi bọn họ được đưa vào gian phòng ở phía cuối, trên bàn đã được bày sẵn trà thượng hạng, với đủ loại bánh trái linh tinh.

Đồng Nhạc Nhạc không phải là người hay khách khí. Hơn nữa đã trải qua việc cùng Huyền Lăng Phong trong núi sâu vài ngày, bây giờ lại cùng hắn ở đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng không cảm thấy có sự khác biệt về tôn ti gì đó hết.

Sau khi đi vào, Đồng Nhạc Nhạc tự chọn chỗ ngồi cho mình, sau đó cầm lấy bánh trái hoa quả với trà lên ăn uống.

Mắt nhìn một vòng quanh phòng, thấy vị trí này thật sự rất thuận lợi, cửa sổ ở đây, có thể giúp nhìn được toàn cảnh võ đài bên dưới.

Nghe nói khi tuyển hoa khôi, thì người dự thi sẽ phải biểu diễn tài nghệ. Nếu như thấy vị nữ nhân nào biểu diễn tốt, mọi người bốn phía sẽ ném hoa lên trên đài, người nào có nhiều hoa tươi nhất, là hoa khôi.

Cho nên khi Đồng Nhạc Nhạc đến đây, thấy trên tay mọi người nhiều nhất là hoa tươi.

Bên trong căn phòng này cũng vậy, đầy một phòng hoa.

Cầm lên một bó hoa tươi, Đồng Nhạc Nhạc đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi hương xông vào mũi, khoé miệng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong lên.

Lại nhìn Huyền lăng Phong đang ngồi trước mặt, Đồng Nhạc Nhạc giống như nhớ ra cái gì đó, lập tức cười rất bí hiểm.

“ Thập Tam gia ngài nói xem, tuyển hoa khôi này, có phải sẽ có rất nhiều mĩ nhân không ! ? Thập tam gia, người thích loại nào ! Nói nghe thử được không ! “

Nghe câu hỏi của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền lăng Phong không khỏi buồn bực, môi hồng khẽ mở, trên mặt xuất hiện ảo não cùng xấu hổ.

“ Ai nói bồn vương đến đây tìm nữ nhân !? Ngươi đừng có ăn nói lung tung ! “

“ Thật vậy không ? Thập Tam gia hình như lần trước, nghe nói người đã có nữ nhân mình thích, chuyện đó không phải sự thật ?”

Nhìn thấy Huyền Lăng Phong tràn đầy dáng vẻ ảo não ngượng ngập, Đồng Nhạc Nhạc liền không nhịn được đùa hắn.

Nhớ lại Huyền lăng Phong ngạo mạn trước đây, không nghĩ tới ngay lúc này, lại vì chuyện nam nữ, lại cứ như vậy mà ngượng ngùng ! Thật là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Huyền Lăng Phong càng quẫn bách hơn trước những câu hỏi của Đồng Nhạc Nhạc.

Hơn nữa, không biết tại sao, hắn thấy tên tiểu thái giám này đang hiểu lầm, vội vàng mở miệng giải thích.

“ Bồn vương nói như vậy lúc nào, không có! Ngươi không được nói lung tung !”

“ Phải không!? Chỉ là Thập tam gia tuổi cũng không còn nhỏ, cũng nên nạp phi rồi ! ? không biết nữ nhân của Thập Tam gia thích là dạng nào ! “

Đồng Nhạc Nhạc vừa hếch mặt nói, vừa ngẩng đầu làm ra vẻ đang tưởng tượng.

Huyền Lăng Phong thấy vậy, càng ảo não hơn, thật là không có biện pháp nào không chế tên tiểu thái giám này, chỉ có thể làm ra vẻ tức giận quay mặt đi không thèm nhìn Đồng Nhạc Nhạc .

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, mắt nhung lóe ra một cái. Nhìn thấy Huyền Lăng Phong hình như tức giận , lập tức cúi người phảng phất đang dỗ trẻ nhỏ :

“ Được rồi được rồi, ta không nói nữa, miễn cho ngươi tức giận “

“ Hừ, biết là tốt rồi ! “

Huyền Lăng Phong khẽ hừ một tiếng, thấy hắn không còn giận nữa/

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, trong lòng biết Huyền Lăng Phong không có thật sự tức giận, mới nhẹ nhàng thở phào.

Vừa đúng lúc dưới lầu vang lên tiếng gõ chiêng lanh lảnh, cuộc thi hoa khôi sắp bắt đầu.

Nghe thấy tiếng chiêng, mọi sự chú ý của Đồng Nhạc Nhạc đều dồn hết xuống phía dưới lầu.

Phỉ Thuý Các lúc nãy ồn ào huyên náo , sau khi nghe thấy tiếng gõ cũng đã trở nên thật im lặng như tờ.

Hồng Tỉ khi nãy bây giờ lại xuất hiện, lắc lư thân hình như thùng nước đi ra. Chỉ thấy đầu tiên nàng nói về quy tắc và phần thưởng… sau đó tuyên bố bắt đầu cuộc thi.

Người thứ nhất vào sân, là ngươi cao dong dỏng, quần áo đẹp đẽ.

Nữ nhân này khoảng mười tám tuổi, lớn lên quyến rũ động lòng người, một thân trang phục bắt mắt, kỹ thuật múa điêu luyện, quả thật đã thu hút rất nhiều ánh mắt nam nhân.

Đồng Nhạc Nhạc còn thấy không ít nam nhân đang chảy máu mũi.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi líu lưỡi lẫn buồn cười .

Không phải nói cổ đại nữ nhân đô phi thường kín đáo sao! ? Nghĩ đến đồn đại không đúng a!

Nữ nhân này, quả thực so với nữ nhân hiện đại thì mặc càng mát mẻ hơn!

Nhưng mà, hẳn là tất cả nam nhân đều không ngăn được cám dỗ của mỹ nữ xinh đẹp như vậy chứ! ?

Trong lòng nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc đảo mắt nhìn xung quanh, rơi vào trên người Huyền Lăng Phong, thấy hắn cũng chẳng có chút hứng thú, hiển nhiên không buồn nhìn rõ dáng vẻ của nữ nhân dưới đài.

Thấy vậy, Đồng nhạc Nhạc thấy rất ngạc nhiên, Huyền Lăng Phong không thích loại thân hình này của nữ nhân.

Nàng đang nghĩ vậy thì nữ nhân vóc người quyến rũ kia đã biểu diễn xong rồi, dưới đài vô số hoa được ném lên, thiếu chút chôn luôn nữ nhân kia.

Được nhiều hoa tươi như vậy, Hồng y nữ tử hiển nhiên thu hoạch được không tệ, cuồi cùng sau khi đi xuống, còn không liếc mắt đưa tình với mọi người dưới đài , ngay lập tức, dưới đài lại thêm nhiều nam nhân chảy máu mũi.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được buồn cười.

Chỉ cảm thấy, nam nhân phản ứng như vậy, vừa nhìn đã nhận ra đang muốn cái gì.

Nhưng mà ham thích cái đẹp, là chuyện bình thường thôi.

Trong lòng đang nghĩ,ngay lúc đó, có một nữ nhân với diện mạo xinh đẹp tuyệt sắc bước vào sân.

Lần này mở đại hội thi tài có nhiều mỹ nữ không ít, quả thật là một mỹ nhân đẹp như mây như nước,làm cho người ta xem đến hoa cả mắt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio