Trong căn phòng bài trí có phần sa hoa.
Từ kệ tủ trưng bày đủ loại cổ vật gốm sứ ngọc ngà châu báu.
Cho tới những bức danh hoạ nổi tiếng thế giới được treo ngay ngắn trên tường.
Lại đến mấy bộ khải giáp dựng trong góc như đám thị vệ dũng mãnh thầm lặng đứng hộ chủ.
Sau cùng là tới những chậu hoa trồng các loài hoa quý hiếm có giá trị vật chất và tính sưu tầm cực cao.
Bày biện lắm thứ hay ho là vậy, xong đây không phải là gian phòng khách trong một căn biệt thự sang chảnh nào đó.
Mà lại là phòng làm việc trong một toà cao ốc nằm giữa phố xá sầm uất đầy hối hả.
Ngồi tại bàn làm việc lúc này là một nam thanh niên anh tuấn, tuổi chỉ khoảng .
Hắn yên lặng ngồi đó, cặp mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm bức ảnh hiện thị trên màn hình laptop.
Hình ảnh chụp một tờ giấy với dòng chữ nhắn nhủ được viết bằng máu đã chuyển sang màu đen kịt:
“RẤT NHANH SẼ TỚI LƯỢT NGƯƠI”
Cười nhạt đem màn hình laptop đóng sập xuống, nam thanh niên rời ghế và đi tới tủ kính nằm ngay phía sau lưng bàn làm việc.
Hắn từ mấy chục loại rượu đắt đỏ xếp đặt trong tủ lựa chọn ra một chai.
“Cạch..”
Tiếng cửa mở vang lên, kèm theo đó là một trung niên nam tử tiến vào phòng.
Cũng không ngoảnh mặt lại nhìn, nam thanh niên vừa rót rượu vừa lạnh nhạt nói:
“Trước tiên ngồi xuống đi”
Trung niên nam tử lầm lì đi thẳng tới bàn tiếp khách. Vừa thả người ngồi dựa lưng vào ghế Sofa, vừa thuận tay ném lên mặt bàn một tập giấy tờ tài liệu.
Rất nhanh nam thanh niên trên tay cầm hai ly rượu đi tới.
Hắn đưa cho trung niên nam tử một ly, rồi mới ngả lưng ngồi xuống ghế ở đối diện và nói:
“Xác định sao?”
Nhấp một ngụm rượu, trung niên nam tử gật đầu mà đáp:
“Đúng, mới xuất hiện trở lại có vài ngày gần đây”
Khẽ gật đầu đáp lại, nam thanh niên vớ lấy tập tài liệu trên bàn rồi mở ra xem.
Chỉ vỏn vẹn có hai trang giấy mà thôi, không tốn mấy thời gian để đọc xong toàn bộ. Đem tập tài liệu lại thả lại xuống bàn, nam thanh niên nhíu mày và hỏi:
“Từ phàm nhân trở thành tu sĩ? Cái này có thể sao?”
Trung niên nam tử nhún vai đáp:
“Về mặt lý thuyết là không thể. Nhưng cũng có vài trường hợp đặc biệt hiếm gặp như là giác tỉnh muộn, hoặc may mắn ăn phải loại thiên tài địa bảo nào đó”
Nam thanh niên hiếu kỳ vội hỏi:
“Có thể giải thích kỹ càng hơn sao?”
Mau chóng cân đối ngôn từ, trung niên nam tử chậm rãi nói:
“Như ngươi đã biết thì tu sĩ chúng ta khác người thường ở chỗ sở hữu tiên căn. Lý do vì sao có tiên căn thì muôn vàn, khó có thể xác định đúng sai. Chỉ biết rằng có thể dùng dụng cụ kiểm tra tiên căn ngay từ khi chỉ là đứa trẻ mới sinh ra đời”
“Xong cũng không thiếu những kẻ tiên căn bị ẩn đi, dụng cụ không tài nào kiểm tra được. May mắn tiên căn giác tỉnh thì những kẻ này có thể tu hành. Vô phúc không giác tỉnh được thì đương nhiên chỉ là người thường, ăn rồi chờ chết thôi”
Nam thanh niên đột ngột ngắt lời:
“Phụ mẫu chỉ là phàm nhân có sinh ra được hài nhi sở hữu tiên căn hay không?”
Trung niên nam tử ngay tắp lự trả lời:
“Có là có, nhưng phi thường hiếm gặp”
Nhẹ gật đầu, nam thanh niên chỉ tay vào tập tài liệu và hỏi:
“Theo ngươi thì trường hợp của kẻ này là thế nào?”
Trung niên nam tử một hơi uống cạn ly rượu, sau đó mới vô cùng nghiêm túc và nói:
“Hắn thế nào không quan trọng. Vấn đề ngươi cần bận tâm lúc này là làm sao đối phó. Xử lý sai lầm thì không chỉ ngươi, mà cả gia tộc của ngươi cũng xong đời”
Nam thanh niên nhíu mày nghi hoặc:
“Tại sao lại nói như vậy?”
Trung niên nam tử thở dài giảng giải:
“Bởi vì không bột đố gột nên hồ. Hắn có tiên căn mà thiếu người dẫn đạo tu hành thì không thể nào trở thành một tu sĩ. Chưa rõ tu vi hắn cao thấp ra sao, nhưng với gần hai năm đã hoàn tất luyện thể thì tốc độ thăng tiến là quá nhanh. Chỉ sợ đứng sau lưng hắn là một tu sĩ cường đại khủng bố”
“Qua dò la ta còn được biết Cấm Quân sẽ không can thiệp vào những vụ việc liên quan tới hắn. Thử hỏi thực lực siêu cường, tính tình điên cuồng rồ dại như Đàm Tổng Thống Lĩnh mà còn tỏ ra nhún nhường? Nếu không phải có kẻ khủng bố hậu thuẫn cho hắn thì ta xin chặt đầu của mình xuống”
Nam thanh niên cười khổ nói ra:
“Khi trước đã không để tâm giải quyết dứt điểm kẻ này. Giờ ta có chút hối hận”
Trung niên nam tử tỏ ra quan tâm:
“Vậy giờ ngươi tính thế nào?”
Cũng một hơi uống cạn ly rượu, nam thanh niên nhếch miệng cười lạnh lẽo:
“Hắn là tu sĩ thì lại thế nào? Càng thêm lý do để sớm phải chết đi mà thôi”
---
Liên tiếp mấy ngày gần đây, thành phố Tân Long đón nhận muôn vàn tin tức đầy sóng gió.
Điều đáng nói là những tin tức này mặc dù không phải nhắc đến án mạng của hiệu phó Trịnh Đình Dũng, xong lão lại không tránh được có liên quan tới.
Bởi toàn bộ là tin tức phanh phui những việc làm phạm pháp, cũng như bê bối sinh hoạt đời tư của lão.
Nổi cộm nhất là hàng trăm phi vụ nhận tiền lót tay, tổ chức hỗ trợ chạy điểm vào trường cho hàng trăm thí sinh có số điểm cách xa điểm chuẩn vạn dặm.
Tiếp theo là tới bê bối đời tư chuyện lão mua nhà bao nuôi hai nàng tình nhân bé bỏng. Vụ việc này bị tội ăn hối lộ dìm xuống nên dư chấn không lớn lắm.
Cũng chỉ có chị em phụ nữ đã lập gia đình đăng đàn chỉ trích lên án mạnh mẽ vụ bê bối tình ái này thôi.
Còn đâu phần lớn cư dân thành phố Tân Long để tâm chú ý tin tức điều tra về những đối tượng liên đới trong đường dây chuyên chạy điểm do Trịnh Đình Dũng cầm đầu.
Kể ra thì vụ tham ô hối lộ này cũng dây dưa rễ má tới quá nhiều thành phần đối tượng. Đặc biệt là không thiếu những vị quan chức trong tay nắm giữ quyền cao thế mạnh.
Thành ra tin tức vừa manh nha xuất hiện, liền ngay lập tức có hàng loạt thế lực an bài che đậy xuống.
Khổ một nỗi cứ đem tin tức tháo gỡ, vài phút sau bài đăng mọc trở lại như nấm.
Cho người điều tra thì nguyên do bắt nguồn từ nước ngoài.
Nhìn chung là không hiểu có tay hacker nào rảnh trứng, đem hàng loạt tư liệu bằng chứng tung hết lên tất cả các trang báo mạng trực thuộc khu vực thành phố Tân Long.
Không quan tâm là báo lá cải lá dưa cái gì.
Chỉ cần là báo trí thì sẽ bị hacker chiếm dụng mất trang bìa.
Cuộc chiến giữa một bên gỡ bỏ với một bên đăng tải, diễn ra suốt hơn một ngày trời.
Và rồi tin tức vụ việc truyền tới tận Vương Đô, sau đó một mệnh lệnh được ban hành xuống, kèm theo là hàng loạt quan chức của thành phố Tân Long bị mời đi uống trà.
Đến lúc này thì chẳng còn ai tháo gỡ tin tức nữa rồi.
Và tay hacker rảnh háng ở tận nước ngoài kia cũng không đăng tải gì thêm.
Thay vào đó là những thông cáo mới của quan phủ về quá trình điều tra những quan chức có liên quan tới việc ăn hối lộ, lợi dụng chức quyền để làm những việc mờ ám …
Kẻ đầu sỏ gây ra vụ việc này không ai khác chính là Cao Cường.
Và tay hacker rảnh háng không ai khác chính là Anh Tuấn Đại Vương.
Thực tế cũng không phải vì muốn tiêu diệt sâu mọt nguy hại tới xã hội nên Cao Cường mới nhờ vả Anh Tuấn Đại Vương công bố những tài liệu bí mật động trời này ra.
Mục đích của Cao Cường chỉ là để đám quan phủ không còn hơi sức mà chạy đi điều tra cái chết của lão Trịnh Đình Dũng nữa.
Nói chung để đám quan phủ bới lông tìm vết xong mò tới mời đi uống trà là vô cùng phiền toái.
Cao Cường hiểu rằng với thực lực của hắn bây giờ là chưa đủ để đối cứng với quan phủ.
Muốn tranh thủ thời gian thì đành phải khiến bọn họ bận bịu tối tăm mặt mũi đi vậy.
Trong tay Cao Cường còn có chứng cứ phạm tội của ba vị hiệu phó cùng với một vị hiệu trưởng nữa đây. Cho nên quan phủ bọn họ cứ yên tâm là không thiếu việc để mà làm.
Có điều Cao Cường cho rằng án mạng của Trịnh Đình Dũng khả năng lớn là sẽ chìm xuồng.
Bởi vì rảnh trứng Anh Tuấn Đại Vương xuống tay nặng quá.
Sau vụ việc này có quá nhiều quan chức của thành phố Tân Long đi đếm số.
Quan chức lên kế nhiệm phải ổn định lại bộ máy chính quyền là đã vất vả gần chết rồi. Có ai rảnh mà đi quan tâm cái chết của một lão hiệu phó bê bối đủ đường nữa chứ.
Tóm lại lúc này đây Cao Cường chỉ còn phải bận tâm đến hai việc.
Một là đám tu sĩ Cấm Quân tìm tới hỏi thăm sức khoẻ.
Và hai là gã hắc thủ sau màn sẽ có động thái mới nhằm vào Cao Cường hắn.
Dù là một hay là hai thì đều sẽ phát sinh ác chiến giống như nhau. Bởi vậy trong suốt mấy ngày gần đây, Cao Cường toàn tâm toàn ý để làm ra những chuẩn bị cần thiết.
Tất nhiên chuẩn bị của Cao Cường xoay quanh các loại phù lục là chính.
Trong đó được luyện chế ra nhiều hơn cả là Hoả Cầu Phù cùng với Địa Lôi Phù.
Hoả Cầu Phù dùng để tác chiến trực tiếp cho nên không thể thiếu được rồi. Còn về phần Địa Lôi Phù thì được Cao Cường đem đi chôn khắp từ trong nhà ra đến ngoài sân.
Có thể nói ngôi nhà tam hợp viện lúc này như thể một bãi hiểm hoạ boom mìn. Kẻ ngu ngơ nào dám xâm nhập, kết cục chỉ có một mà thôi, đó chính là chết không kịp ngáp.
Tất nhiên nếu là cao thủ tầm cỡ Trúc Cơ kỳ hay Hoàng Khí cảnh chạy tới bắt người thì Cao Cường xin đưa tay chịu trói cho nhanh.
Đơn giản là vì lực sát thương của Địa Lôi Phù chỉ đủ gãi ngứa cho bọn họ mà thôi.
Thành thật mà nói thì Cao Cường đã tính tới việc lần nữa sống ẩn mình. Bởi vì chín phần mười Cấm Quân rất nhanh sẽ đánh tới cửa.
Có điều biết là như vậy xong Cao Cường vẫn liều lĩnh đánh cuộc với vận mệnh một phen.
Nguyên nhân sâu xa bắt nguồn từ việc Cao Cường rất không muốn phải coi Cấm Quân là một trong những tử địch của mình.
Nghe thì có chút nực cười và không tưởng, nhưng sự thực là Cao Cường hi vọng rằng Cấm Quân sẽ không ùa tới truy bắt hắn.
Quanh đi quẩn lại, hắn liền đem nhà trọ trở thành lô cốt phòng ngự.
Rồi hoá thân thành thỏ trong hang đợi cáo đến bắt.
Chỉ là Cao Cường không hề hay biết Cấm Quân đã phớt lờ đi sự tồn tại của hắn.
Thành ra con thỏ này ngồi đợi đến ngu cả người cũng chẳng thấy con cáo nào bén mảng tới gần hang. Sau cùng thức ăn dự phòng trong nhà đã hết, chú thỏ đơn độc đành dắt xe ra cửa để mà đi chợ mua đồ.