Dương Gian Phán Quan

chương 105: lại gặp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Yên Lãng, vốn là một khu tập thể lâu đời được xây dựng từ hơn trăm năm trước. Mục đích là để tạo điều kiện sống ổn định cho công nhân viên chức làm việc tại một tập đoàn nào đó nay đã phá sản từ lâu.

Không còn tập đoàn hùng mạnh đứng ra duy tu.

Cũng không thể nhà ai muốn sửa chữa thế nào thì sửa.

Rồi lại thêm vướng mắc với hàng đống quy tắc thủ tục này nọ.

Dần dà khu tập thể gồm toà nhà tầng bị xuống cấp vô cùng trầm trọng.

Có quá nhiều hiểm hoạ rình rập đối với những hộ gia đình sinh sống ở nơi đây. Cho nên từ hơn hai mươi năm trước liền đã lũ lượt chuyển đi nơi khác mà mua nhà mới.

Rồi cách đây mười năm, nơi này được phê duyệt dự án biến đổi thành khu chung cư hiện đại. Tiền đền bù giải phóng mặt bằng đều sớm hoàn tất êm thấm đâu vào đó.

Ngặt một nỗi, khởi công chưa đâu vào đâu thì vốn điều động của phía chủ đầu tư gặp phải vấn đề.

Để rồi bỏ mặc lại nơi đây chỉ là những căn nhà vẫn còn đang gạch ngói dang dở.

Và bởi ngừng thi công thời gian quá dài, vấn đề lương lậu cũng thiếu minh bạch. Khu chung cư chưa thành hình này liền chẳng còn ai ở lại ngó ngàng trông coi nữa.

Và chắc hẳn phải còn những vướng mắc phi thường khó nói nào đó. Mới khiến cho cơ quan ban ngành cũng chẳng thèm để ý tới mảnh đất đáng đồng tiền bát gạo này.

Sau này tầng lớp lao động nghèo lũ lượt đổ xô tới đây chiếm dụng nhà cửa làm nơi cư trú.

Dần hình thành một khu dân cư được báo trí nhiều lần nhắc tới với cái tên gọi là xóm bụi Yên Lãng.

Để mà nói thì lúc ban đầu mới hình thành, cũng chẳng có lý do gì để người ta phải chú ý tới một nơi xập xệ nghèo nàn như là xóm bụi Yên Lãng này cả.

Nhưng cũng chính vì là một nơi bị buông lỏng quản lý, sau này có không thiếu những thành phần bất hảo từ đâu đó dạt về xóm bụi Yên Lãng mà ẩn thân.

Kèm theo đó là đủ thứ tệ nạn như cờ bạc rượu chè, phò phạch đĩ điếm, rồi thì nghiện ngập hút chích..

Điều này khiến xóm bụi Yên Lãng biến trở thành một địa bàn hết sức là phức tạp..

Xong tình trạng này cách đây hơn một tuần đã bị phá bỏ.

Bắt nguồn từ việc liên tiếp xảy ra những vụ việc chết người vô cùng quỷ dị.

Nói trắng ra là sau khi báo trí đưa tin rùm beng, lực lượng chức năng bắt buộc phải tiến hành điều tra. Những thành phần bất hảo đánh hơi thấy liền trốn bằng sạch.

Phút chốc xóm bụi Yên Lãng liền trở lại là một xóm lao động nghèo như trước đó..

Chỉ có điều những vụ chết người kỳ quặc kia, vẫn chưa chịu ngừng lại. Để rồi không thiếu những tin đồn về việc xóm bụi Yên Lãng bị ma quỷ quấy phá lan truyền ra.

Đã thế cứ mỗi sáng ra là lại nghe tin có một người vô duyên vô cớ ngỏm củ tỏi.

Xin lỗi chứ, dù là những kẻ chẳng hề tin vào chuyện ma quỷ, cũng bắt đầu thấy sợ hãi gần chết.

Chính vì thế mà hai ba ngày gần đây, lượng người chuyển đi gia tăng đột biến. Xóm bụi Yên Lãng bỗng chốc trở thành một nơi vắng tanh vắng ngắt.

Xong vẫn còn những người vì hoàn cảnh tiền bạc không được dư dả, đành cam chịu bám trụ lại nơi đây.

Và tính đến nay đã có tất cả vụ chết người.

Mạng G phọt phẹt khổ thế đấy, tìm kiếm tin tức khó tránh khỏi bỏ sót.

Không nhờ tình cờ nghe thấy mấy thím bán hàng ngoài chợ buôn dưa lê, Cao Cường là không tài nào biết đến tin tức có phần quá động trời này.

Và thế là ngay trong đầu giờ chiều, Cao Cường liền hoá thân vào vai nhà báo, rồi la cà khắp những quán nước vỉa hè tại khu vực lân cận xóm bụi.

Qua đó tìm hiểu được toàn bộ những thông tin trên.

Nhìn chung với việc % nạn nhân là những người có hoàn cảnh không được tốt.

Trải qua phán đoán sơ bộ, Cao Cường cho rằng tám chín phần là do Quỷ Bất Hạnh tác quai tác quái.

Quỷ Bất Hạnh.

Có nguồn gốc từ những kẻ tự tử mà chết.

Chính bởi cái hành vi không biết quý trọng mạng sống của bản thân, mà những kẻ này khi xuống Âm Phủ sẽ phải đón nhận hình phạt khá nặng nề.

Đặc biệt là cái chết gây ra tầm ảnh hưởng quá lớn, thì hình phạt lại càng khủng khiếp.

Trong đó có việc không được siêu sinh, hàng ngày bị ép phải nhớ lại những sai trái của bản thân.

Cao Cường không rõ cái việc phải gặm nhấm lại quá khứ sẽ thấy bao nhiêu đau khổ. Hắn chỉ biết rằng hình phạt này đản sinh ra Quỷ Bất Hạnh.

Loài quỷ hồn chuyên môn tìm tới những người có cuộc đời không được như ý.

Nó sẽ dùng huyễn thuật khiến họ lạc vào giấc mộng, trải qua một cuộc đời ấm no hạnh phúc.

Và khi linh hồn của nạn nhân đạt tới trạng thái hưng phấn, cũng là lúc Quỷ Bất Hạnh bắt đầu dùng bữa.

Đương nhiên cũng không phải Quỷ Bất Hạnh rảnh trứng hay gì mới đi gây án kiểu bệnh hoạn thế này.

Bởi theo cẩm nang quỷ hồn ghi chép thì việc cắn nuốt linh hồn hưng phấn, trợ giúp Quỷ Bất Hạnh phần nào xoa dịu đi sự đau đớn do phải gặm nhấm tội lỗi hàng ngày.

Tình hình nhìn chung là thế, có điều hiện tại đang là ban ngày.

Cho nên sau khi thu thập tin tức xong, Cao Cường liền lái xe trở về nhà.

Vòng vèo trên đường chán chê rốt cuộc Cao Cường cũng về tới tiểu khu. Hôm nay có điểm hơi khác lạ khi mà không thấy Túc lão dọn quán nước ra bán như thường lệ.

Rất nhanh Cao Cường về tới nhà, vừa dắt xe vào trong sân.

Hắn liếc mắt liền thấy Lão Hổ đang nằm ở bờ ao, nhìn chằm chằm đàn cá tung tăng bơi lội.

Tràng cảnh này để cho Cao Cường không khỏi thót cả tim. Phi thường lo lắng Lão Hổ vì không kìm nén được mà đôi ba trảo khoắng sạch cả đàn cho vào bụng luôn á.

Đóng cổng xong, hắn tức tốc chạy tới nhấc bổng Lão Hổ lên và nói:

“Mấy con cá cảnh mà thôi, nhìn thì đẹp mà ăn không ra gì đâu. Để ta chiên nguyên một con gà mập ú ụ, đảm bảo ăn ngon đến từng khúc xương”

“Meo.. Meo.. Meo..” – Một tràng miêu ngữ tuôn ra, đi kèm với gật đầu cái rụp.

“…”

Cao Cường mà hiểu được thì chết liền, bởi vậy hắn liền đánh trống lảng sang chuyện khác:

“Đêm nay ta phải ra ngoài giải quyết công việc. Ngươi lưu ý trông nhà cho cẩn thận. Nếu để trộm cắp đột nhập lấy đi thứ gì, thì đừng hòng ta nấu đồ ngon cho mà ăn”

Đáng tiếc rằng pha bẻ lái này của hắn không đe doạ được Lão Hổ.

Thậm chí còn phải đón nhận cái liếc mắt chứa nguyên một bầu trời khinh bỉ.

Trong lòng đầy phiền muộn, Cao Cường đem thả Lão Hổ xuống đất, rồi phất tay và nói:

“Đi đâu chơi thì đi đi, nhớ đúng giờ về ăn cơm là được”

Dứt lời liền không thèm để ý Lão Hổ nữa, hắn cứ thế thẳng hướng phòng bếp mà đi tới.

Lão Hổ đứng đó nhìn theo bóng lưng hắn, mặt mèo béo mập ngập ngừng như thể muốn kêu rồi lại thôi.

Sau cùng Lão Hổ lần nữa chạy đến bờ ao, nằm xuống tiếp tục nhìn chằm chằm tới đàn cá dưới nước.

Lão Hổ cũng không chỉ nằm im như Cao Cường trước giờ vẫn luôn lầm tưởng. Thi thoảng nó lại duỗi một chi trước ra, chạm nhè nhẹ lên trên mặt nước.

Kỳ lạ một màn liền diễn ra, đàn cá thế nào lại không hề có nửa điểm tỏ ra sợ hãi gì cả.

Chúng thậm chí còn mau chóng bơi lại gần, rồi liên tục đụng chạm vào bàn chân nhỏ tin hin của Lão Hổ.

Dám chắc Cao Cường mà chứng kiến tràng cảnh này, đảm bảo con ngươi muốn rơi ra khỏi tròng mắt.

Bởi đây rõ ràng là Lão Hổ đang cùng đàn cá chơi đùa.

Không những thế, chúng còn chơi đùa phi thường vui vẻ nữa đây.

---

Đúng giờ khuya, Cao Cường ngồi trên chiếc Harley Davidson rời khỏi tiểu khu.

Mục tiêu đương nhiên chính là xóm bụi Yên Lãng, có điều khoảng cách lên tới hơn dặm. Lại thêm không tiện chạy với tốc độ quá nhanh, nên mất gần một giờ hắn mới đến được nơi.

Chưa biết có đụng độ quỷ hồn hay không, nhưng chạy thẳng xe vào xóm bụi thì hơi vướng bận.

Bởi vậy Cao Cường liền đem gửi chiếc Harley tại một bãi trông giữ xe cách xóm bụi hơn dặm đường.

Sau đó mất chưa tới ba phút thi triển Miêu Bộ với tốc độ cao, Cao Cường liền dừng chân tại đầu xóm.

Còn chưa tiến vào bên trong mà Cao Cường đã cảm nhận thấy một bầu không khí mù mịt chướng khí.

Có điều bầu không khí bức bối này là do lối sống sinh hoạt của những người trú ngụ tại nơi đây gây ra.

Hay nói thẳng ra là ai cũng ôm tâm lý nơi đây chỉ là chỗ sống tạm bợ. Để rồi nửa xu ý thức giữ gìn cũng chẳng có, khiến cho môi trường rơi vào tình trạng ô nhiễm vô cùng trầm trọng.

Sống trong cảnh này mãi thì chẳng cần ma quỷ ám đâu, vài năm nữa cũng đủ bệnh tật mà toi cơm rồi.

Gạt bỏ những vấn đề chẳng liên quan ra khỏi đầu..

Cao Cường đưa mắt tập trung quan sát hiện trạng bầu trời phía trên xóm bụi. Không khó để hắn phát hiện ra được mười điểm bồng bềnh trôi nổi thứ khí thể mang màu huyết hồng.

Khí thể màu hồng này tất nhiên chính là âm khí.

Chỉ có những nơi quỷ hồn cư ngụ lâu dài, hoặc từng thi triển ra quỷ pháp, thì trên bầu trời mới nồng nặc âm khí như thế này.

Quỷ hồn có ngây ngốc ở xóm bụi Yên Lãng hay không thì Cao Cường chịu thua.

Nhưng việc quỷ hồn đã từng thi triển quỷ pháp ở đây là điều không cần phải bàn cãi thêm nữa.

Đặc biệt có một vị trí đến hiện giờ âm khí còn đang không ngừng từ phía dưới bốc lên trời. Khỏi cần phải nói ra cũng dễ dàng hiểu được nguyên nhân dẫn tới tình huống này là gì.

Không chần chừ thêm nữa, Cao Cường ngay lập tức chân đạp Miêu Bộ lao thẳng vào trong xóm bụi.

Chỉ có điều vừa mới di chuyển chưa đầy mét, Cao Cường liền đã phải phanh gấp lại.

Đơn giản là vì hắn nhìn thấy một tên ngốc bức đang thậm thụt ở ngay phía trước.

Không ai khác chính là huyền môn tu sĩ Cấm Quân – Diên Lộc.

Cao Cường cũng lường trước tới tình huống sẽ đụng độ phải Cấm Quân ở nơi đây.

Nhưng qua cái dáng vẻ nắn nót cẩn thận từng li từng tí một, có vẻ như gã tu sĩ gà mờ này là đi một mình.

Đưa tay vân vê cằm thoáng suy nghĩ một chút, sau cùng Cao Cường liền như làn gió tiếp cận và vỗ vai người anh em Cấm Quân này một cái.

“Má ơi..”

Một tiếng la thất thanh xé toạc bầu trời đêm, kèm theo đó là hình ảnh một huyền môn tu sĩ bởi vì sợ hãi quá độ mà té nhào lăn lộn trên mặt đất.

Mẹ nó, thứ tu sĩ gì mà lại yếu bóng vía thế này?

Cao Cường không khỏi tức giận quát:

“Nhìn ngươi có ra cái thể thống gì không hả? Mau đứng dậy kẻo ta quất ngươi một trận bây giờ”

Nhận ra kẻ vừa doạ mình sợ gần chết là ai, Diên Lộc chỉ tay, lần nữa hét toáng lên:

“Là ngươi?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio